Editor: Moonliz
Draco đang sửa chiếc tủ biến mất.
Hắn cởi chiếc áo chùng của đồng phục, để lộ áo sơ mi trắng bên trong. Vẻ mặt hắn nghiêm túc, tập trung niệm chú kiểm tra từng chi tiết.
Hắn trông vừa chăm chú vừa cuốn hút.
Esther ngồi bên cạnh, chống cằm nhìn hắn, bất chợt nhớ ra điều gì, bèn hỏi: "Dạo gần đây giáo sư McGonagall có kiểm tra đũa phép của anh, phải không? Rõ ràng không phải anh dùng Lời nguyền Độc Đoán lên Katie, vậy làm thế nào mà anh làm được chuyện đó?"
Draco khựng lại trong giây lát, quay đầu nhìn Esther: "Thật ra, trong kế hoạch ban đầu của anh, vốn dĩ anh không cần đích thân đến làng Hogsmeade, mọi thứ vẫn có thể diễn ra đúng như anh dự tính."
Esther suy nghĩ một chút, ngồi thẳng người, như đã hiểu ra: "Anh có đồng minh ở làng Hogsmeade đúng không? Katie đã đến nhà vệ sinh nữ trước khi bị dính lời nguyền. Vậy khả năng cao đồng minh của anh là một nữ sinh."
Draco dừng tay, quay người nhìn cô: "Đúng vậy. Thế em đoán xem đồng minh của anh là ai?"
"Đoán đúng thì có phần thưởng không?"
Esther mỉm cười hỏi.
Draco ngồi xuống đối diện cô, hơi nghiêng người tới gần, cố ý trêu chọc: "Phần thưởng là em có thể hôn anh một cái."
Esther không nhịn được lườm hắn: "Xin anh đấy, cái đó thì sao mà gọi là phần thưởng được? Anh là bạn trai em, tất nhiên em có quyền hôn anh bất cứ lúc nào."
Draco bật cười. Sau khi cười đã đời, hắn giả vờ khó xử: "Vậy anh chẳng có gì ngoài bản thân để tặng em cả."
Esther cố gắng kiềm chế không lườm hắn lần nữa, đứng dậy cầm lấy áo chùng đồng phục của hắn. Cô lục túi áo, lấy ra một ít bánh quy, kẹo và mấy đồng Galleon.
"Đây mà gọi là không có gì à?"
"Được rồi, nếu em muốn thì anh cho em hết."
Draco giả bộ tiếc nuối, cố ý nói.
Esther nhét lại đồ vào túi áo hắn: "Thôi đi, đừng giả vờ giả vịt nữa. Kỹ năng diễn xuất của anh tệ quá, nhìn mà thấy buồn cười."
"Tệ thật à?" Draco thản nhiên đáp: "Anh nghĩ mình diễn khá tự nhiên mà."
Esther không muốn tiếp tục trò chuyện về chủ đề vô nghĩa này nữa. Cô ném chiếc áo chùng về phía Draco rồi nói: "Thật ra cũng không khó đoán. Hoặc anh nhờ một nữ sinh quen biết để nguyền Katie, hoặc anh điều khiển người khác trước, rồi để người đó điều khiển Katie. Xét về khả năng, việc anh điều khiển người khác có vẻ hợp lý hơn. Dù sao, không phải học sinh nào ở Hogwarts cũng có thể dùng Lời nguyền Độc Đoán hoàn hảo như anh."
Draco nheo mắt lại: "Sao anh có cảm giác em đang chê bai anh vậy nhỉ?"
"Làm gì có chuyện đó?" Esther nhìn hắn với vẻ ngây thơ vô tội: "Từng lời em nói đều là khen anh đấy. Biết không, ngay cả em cũng không biết cách dùng Lời nguyền Độc Đoán nữa là."
Dù câu nói của Esther có phần trêu chọc, nhưng tài năng của Draco thực sự thường bị đánh giá thấp.
Hắn giỏi môn Độc dược, xuất sắc trong Quidditch, học các bùa chú rất nhanh, thậm chí còn thành thạo Bế quan Bí thuật – điều mà Harry mãi không học được.
Chính vì có tài năng, Draco mới luôn đối đầu với Harry. Dù thực lực tương đương, nhưng lần nào Harry cũng thắng nhờ những lý do khác nhau. Điều đó khiến Draco, hay bất kỳ ai cũng khó mà phục được.
"Nhưng sao anh nghe có vẻ không giống lời khen vậy?"
Tất nhiên Draco không dễ dàng bị lừa nữa. Hắn không còn là cậu thiếu niên dễ bị dụ dỗ như trước đây. Sau bao lần bị Esther xoay vòng, cuối cùng hắn cũng học được cách đề phòng.
Esther mỉm cười, nói với hắn: "Nếu anh thấy không giống lời khen thì cứ coi như không nghe thấy. Được rồi, quay lại chủ đề chính nào. Đồng minh của anh có phải là bà Rosmerta, chủ tiệm Ba Cây Chổi không?"
Nói đến đây, Esther chợt nhớ mang máng về tình tiết liên quan đến câu chuyện này. Có vẻ như Draco thật sự đã điều khiển bà Rosmerta. Chỉ là cô không chắc đây là cốt truyện góc hay tình tiết từ một fanfic nào đó.
"Làm sao mà em đoán được?" Draco ngừng trò đùa, vẻ mặt có hơi do dự nhìn cô.
Xem ra cô đoán đúng rồi.
Esther khẽ mỉm cười đắc ý: "Em chỉ đoán bừa thôi, ai ngờ lại trúng."
Nói xong, cô nghiêm túc lại: "Anh đã làm cách nào để khiến bà Rosmerta giúp đỡ? Chẳng lẽ cũng dùng Lời nguyền Độc Đoán để điều khiển bà ấy à?"
Draco im lặng.
Thấy thái độ của hắn, Esther còn gì mà không hiểu nữa?
Cô thở dài, cảm thán: "Em đã bảo anh giỏi rồi mà. Có thể im hơi lặng tiếng điều khiển một phù thủy trưởng thành làm việc cho mình."
Đúng là tố chất thiên bẩm của Tử thần Thực tử.
Câu này cô chỉ dám nghĩ trong đầu, không dám nói ra.
"Đừng nói kiểu châm chọc như thế." Draco cau mày.
"Được rồi." Esther nhún vai thờ ơ: "Nhưng nếu chuyện này bị lộ ra, em sẽ rất khó giúp anh thoát thân. Những việc này đủ để anh ở nhà tù Azkaban cả đời."
Draco nhếch môi, không muốn phí thời gian cãi nhau với cô nữa. Hắn quay lại tiếp tục sửa chiếc tủ biến mất. Trận đấu Quidditch sắp kết thúc, họ cần trở về trước khi các học sinh quay lại.
Esther cũng không nói thêm, chỉ chống cằm lặng lẽ ngắm nhìn hắn làm việc.
Phải công nhận, Draco cũng có tài năng trong lĩnh vực luyện kim. Nếu là cô, chắc chắn cô chẳng thể sửa nổi cái tủ cổ lỗ sĩ từ thời xưa lắc xưa lơ này.
Draco không sửa lâu, vì chiếc tủ này không sửa xong chỉ trong một ngày. Từ đầu năm học đến giờ hắn mới tiến triển chút ít. Nếu có thể hoàn thành trước khi năm học kết thúc, thì đúng là có hắn khá giỏi.
Khi cảm thấy thời gian đã đủ, Draco dừng lại, mặc áo chùng đồng phục và rời khỏi Phòng Yêu Cầu cùng Esther.
"Anh nghĩ bên nào sẽ thắng trong trận đấu này?"
Khi các học sinh còn chưa trở lại, Esther kéo tay áo Draco, vừa đi dọc hành lang vừa hỏi.
"Phải đoán nữa à? Nếu anh thi đấu thì còn có thể đấu với Potter một trận ra trò. Không có anh, thì chắc chắn Slytherin sẽ thua." Draco tự mãn đáp: "Nhưng cũng chưa chắc, dù sao Weasley cũng là một chân kéo lùi Gryffindor. Kết quả thật sự khó nói."
"Nói anh khiêm tốn thì anh cứ tâng bốc bản thân; nói anh tự mãn thì ít ra anh cũng nhận ra Slytherin không bằng Gryffindor," Esther không nhịn được trêu chọc. "Anh thật phức tạp."
"Anh tự mãn chỗ nào?" Draco không hài lòng, nắm lấy bàn tay đang kéo áo hắn: "Anh chỉ nói sự thật. Anh thật sự giỏi như thế đấy."
Esther lườm hắn: "Sờ lên lương tâm mình đi, có lúc nào anh không tự mãn không?"
"Anh chỉ nói sự thật thôi!"
"Đồ tự mãn!"
...
"Thôi, không cãi với anh nữa. Mỗi lần gặp nhau anh đều chọc tức em."
"Nói như thể em không làm anh bực mình ấy. Đúng là vô lý."
"........"