Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 377: Ngoại truyện - Cuộc sống bình thường của mỗi người (Phần 3)



Editor: Moonliz

Sau đám cưới của Cho và Cedric, đám cưới thứ hai mà Esther tham dự là của Zabini và Pansy.

Esther không rõ lắm về tình cảm giữa hai người này, có lẽ đây lại là một cuộc hôn nhân vì thuần huyết thôi.

Sau cái chết của Voldemort, ảnh hưởng của các gia tộc thuần huyết ngày càng suy yếu. Trong hoàn cảnh này, việc các gia tộc thuần huyết sắp xếp những cuộc hôn nhân liên minh không phải là điều bất ngờ. Số lượng phù thủy thuần huyết hiện nay đã rất ít, lựa chọn không còn nhiều như trước.

Esther đi đến đám cưới này cùng Draco. So với đám cưới của Cho và Cedric, nó xa hoa hơn nhưng số người tham dự lại ít hơn nhiều.

Cả Esther và Draco đều không được các phù thủy thuần huyết lớn tuổi ưa thích: một người gia nhập đội ngũ chống Voldemort từ sớm, người còn lại thì phản bội giữa chừng. Dù vậy, họ cũng không bận tâm. Dù bị ghét cũng chẳng sao, thời thế đã thay đổi, và những người không thích họ cũng chẳng dám nói điều gì quá đáng.

Thực tế, hiện tại Draco sống tốt hơn rất nhiều so với hầu hết các Slytherin khác. Là trợ lý của Cục trưởng Cục Thực thi Pháp luật, hắn có một công việc mà người khác mơ ước.

Chưa kể, hiện nay địa vị của cha Esther ngày càng cao, thậm chí có người cho rằng ông đủ tiêu chuẩn để trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp thuật tiếp theo.

Tất nhiên, lời đồn này chỉ xuất phát từ những người hâm mộ cuồng nhiệt của ông. Ngay cả cha của Esther cũng không muốn trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, ông cũng chỉ muốn từ chức nhưng mãi không được giống như giáo sư Snape.

Esther bất ngờ gặp Astoria trong đám cưới này. Chị gái của cô ấy, Daphne, là phù dâu của Pansy, nên Astoria đi cùng gia đình tới tham dự.

Astoria có sức khỏe không tốt. Trong năm cuối ở Hogwarts, cô ấy thường xuyên xin nghỉ học, và sau khi tốt nghiệp cũng không đi làm mà ở nhà dưỡng bệnh.

Astoria cầm một ly rượu vang đỏ, trò chuyện với Esther. Lúc này Draco đã rời đi để tìm Zabini và những người bạn cũ ở Slytherin, không còn ở bên Esther.

"Nghe nói cậu sắp ở lại trường làm giáo sư. Chúc mừng cậu, giáo sư Mayne."

Astoria mỉm cười nói đùa với Esther. Dù đã gầy đi sau hơn một tháng không gặp, nhưng sắc mặt cô ấy hồng hào, trông có vẻ khá hơn.

Esther cũng chỉ mỉm cười rồi trò chuyện cùng Astoria. Trong suốt buổi tiệc, Astoria là người duy nhất cô cảm thấy quen thuộc hơn.

"Cha của Theo đã bị bắt giam ở Azkaban suốt đời. Thật lòng mà nói, điều này có lẽ lại là một chuyện tốt đối với anh ấy."

Trong lúc trò chuyện, Astoria nhắc đến Theodore Nott, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng.

Esther lặng lẽ lắng nghe, không bình luận gì về mối quan hệ cha con nhà Nott, chỉ hỏi bâng quơ: "Anh ta vẫn còn thích nghiên cứu Bộ Xoay Thời Gian à?"

Astoria gật đầu, sự lo lắng trong ánh mắt càng đậm hơn: "Thay vì nói anh ấy đam mê nghiên cứu Bộ Xoay Thời Gian, thì có thể nói rằng anh ấy vẫn bị mắc kẹt trong cơn ác mộng về cái chết của mẹ mình, không muốn tỉnh lại."

Esther đáp: "Nếu anh ta không muốn tỉnh, thì không ai có thể kéo anh ta ra được. Có lẽ cậu nên tìm một việc gì đó cho anh ta buộc anh ta phải làm, để anh ta không tiếp tục chìm đắm trong quá khứ mãi nữa?"

"Đây cũng là một cách hay." Astoria lộ vẻ trầm ngâm. "Nhưng làm sao tớ biết được việc gì là việc anh ấy buộc phải làm chứ?"

Esther không thể trả lời được câu hỏi này. Đúng lúc đó, Draco quay lại. Biểu cảm của hắn không thể hiện điều gì rõ ràng, nhưng chỉ cần liếc mắt thôi, Esther đã nhận ra tâm trạng hắn không tốt.

Draco gật đầu chào Astoria, và cô ấy tinh ý hiểu ngay tình hình. Astoria mỉm cười lịch sự, nói mình cần đi tìm Daphne và nhẹ nhàng hỏi Esther có muốn đi gặp cô dâu cùng cô ấy không.

Esther khéo léo từ chối, Astoria gật đầu rồi xoay người rời đi.

"Có chuyện gì vậy?" Khi không còn ai xung quanh, Esther hỏi Draco đã xảy ra chuyện gì.

Draco mím môi, lạnh lùng đáp: "Không có gì. Chỉ vài lão già gần đất xa trời thôi."

Chỉ cần nghe thế, Esther đoán Draco vừa cãi vã với mấy kẻ già nua cuồng tín ủng hộ thuần huyết. Cô nhẹ nhàng nắm tay hắn, an ủi: "Nếu cảm thấy khó chịu quá thì mình có thể rời đi trước."

Draco lắc đầu: "Không được. Cần phải giữ thể diện cho Blaise. Rời đi sớm sẽ không hay lắm. Nhưng anh biết rõ về gia đình của từng kẻ trong đó. Con cái họ đều học ở Hogwarts. Khi khai giảng xong, em là giáo sư, nhớ để ý giúp anh đấy nhé."

Esther cười mỉm, sau đó nghiêm túc trêu: "Không được đâu. Em sẽ là một giáo sư chính trực, không bao giờ cố ý gây khó dễ cho học sinh vì mâu thuẫn cá nhân đâu."

Draco nhướn mày, cố ý đáp: "Nghe có vẻ như em đang ám chỉ một giáo sư nào đó nhỉ?" Nói xong, hắn tiện tay cầm ly rượu đỏ trong tay Esther lên rồi uống một hơi cạn sạch.

Esther không giận vì bị cướp ly rượu, chủ yếu là vì cô cũng chẳng thích uống rượu, ly rượu đó chỉ là vật trang trí đối với cô.

"Đừng nói lung tung. Em không có ý ám chỉ giáo sư Snape đâu."

Draco nghe vậy thì cười khẽ, cố ý nói: "Quên không nói cho em biết, hôm nay giáo sư Snape cũng có mặt ở đây đấy."

Nghe vậy, Esther lập tức giật mình quay lại, nhìn xung quanh dò xét.

Chẳng lẽ cô lại xui xẻo đến mức bị giáo sư Snape nghe thấy?

Nhìn bộ dạng hoảng loạn của cô, Draco không nhịn được bật cười: "Haha, anh đùa thôi. Sao giáo sư Snape có thể xuất hiện ở đây được chứ?"

"Draco Malfoy!" Esther nghiến răng, giận dữ gọi tên hắn.

Ai bảo bây giờ hắn đã trưởng thành và chín chắn hơn? Nhìn mà xem, hắn vẫn giống hệt hồi nhỏ!

Sau khi tham dự đám cưới này, ngày khai giảng đã gần kề.

Lần đầu làm giáo viên, nói không hồi hộp thì là nói dối. Trước ngày khai giảng, Esther đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, rồi một lần nữa lên chuyến tàu tốc hành Hogwarts để đến trường.

Đi cùng cô trên tàu còn có Neville.

"Đừng căng thẳng, Esther. Em chắc chắn sẽ được yêu thích."

Neville an ủi cô trên tàu. Trong một năm qua, Neville cũng thay đổi rất nhiều. Anh ấy trở nên điềm tĩnh và đáng tin cậy hơn, hoàn toàn không còn là cậu bé nhút nhát, nói năng lắp bắp như trước đây.

Quả thực lời Neville nói không sai. Esther rất được chào đón. Trước khi bữa tiệc khai giảng bắt đầu, Giáo sư McGonagall giới thiệu cô với các học sinh, cả Đại Sảnh Đường vang lên tiếng vỗ tay. Đặc biệt, các học sinh nhà Hufflepuff vô cùng phấn khích, từng người cố gắng vỗ tay thật lớn để ủng hộ cô.

Điều này giúp Esther bớt căng thẳng hơn ít nhiều. Sau khi bữa tiệc kết thúc, cô trở về văn phòng của mình, cô sắp xếp lại sách vở cần dùng cho buổi học ngày mai một lần nữa. Sau đó, cô sử dụng Khóa Cảng để rời khỏi Hogwarts.

Bây giờ cô đã trưởng thành, bắt đầu làm việc, ngay cả cha cô cũng không thể can thiệp vào việc cô chọn ở lại trường hay đi đâu qua đêm được nữa.

Cuối cùng cô cũng được tự do rồi!