Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 386: Phiên ngoại - Callista đã được sinh ra như thế nào?



Editor: Moonliz

Tin tức Esther mang thai đã truyền đến tai mọi người trong gia đình trước khi trời tối.

Là cha của đứa bé, Draco là người đầu tiên Esther thông báo.

Dù cô nói rất bình tĩnh, nhưng khi nghe tin Draco đã kích động đến mức suýt làm gãy chiếc bút lông trong tay. Bỏ mặc công việc đang dang dở, hắn lập tức quyết định xin nghỉ để về nhà gặp Esther.

"Mình còn có cả đống ngày nghỉ còn chưa dùng tới, nghỉ một buổi thì có sao đâu?"

Về đến nhà, Draco thấy Esther đã hoàn toàn bình tĩnh chấp nhận chuyện mang thai, đang ngồi trên sofa ăn trái cây.

Draco định lao đến ôm cô theo phản xạ, nhưng lại khựng lại giữa chừng, lo sợ rằng bất cẩn chạm vào sẽ làm cô bị thương.

Nhìn dáng vẻ rụt rè của hắn, Esther không nhịn được bật cười, chủ động đưa tay ra nói: "Lại đây ôm em đi, sao mới có mấy hôm mà anh đã ngại ngùng với em rồi?"

Draco vừa căng thẳng vừa phấn khích, bước đến nhẹ nhàng ôm lấy cô, khẽ hỏi: "Em có thấy khó chịu ở đâu không?"

Esther mỉm cười: "Cũng ổn, chỉ hơi đói thôi."

Trước khi biết mình mang thai, hay nói đúng hơn là trước lần ốm nghén đầu tiên, mọi thứ vẫn bình thường. Nhưng từ khi xác nhận có thai, hầu hết các món ăn cô ngửi thấy đều không muốn ăn, nên giờ chỉ có thể ăn tạm chút trái cây.

"Thật lòng mà nói, anh hơi bối rối." Draco nói, tay nhẹ nhàng đặt lên bụng phẳng lì của Esther. "Chúng ta... sắp làm cha mẹ rồi sao?"

"Thật sự khá bất ngờ." Esther đáp.

Lúc đầu, cô cũng cảm thấy khó xử, nhưng trên đường về từ bệnh viện, cô đã chuẩn bị tâm lý xong xuôi. Cô đưa tay chạm vào khuôn mặt Draco, nhẹ nhàng hôn hắn một cái: "Nhưng em tin rằng anh sẽ là một người cha tốt."

Đến tối, các bậc trưởng bối trong gia đình đều vội vã đến thăm Esther, ngoại trừ David vẫn đang bận bịu công việc.

Mọi người đều rất vui mừng, đặc biệt là Lucius và Narcissa. Trước đây, khi Esther từng tuyên bố không sinh con, hai người là những người lo lắng nhất. Họ không chắc là cô đang nói đùa hay thực sự nghiêm túc với quyết định đó. Giờ thì nỗi lo ấy không còn nữa, cả hai âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lucius đề nghị để Esther dọn về trang viên Malfoy dưỡng thai, vì họ không có nhiều công việc, có thể chăm sóc cô chu đáo.

Tuy nhiên, David và Laetitia phản đối kịch liệt. Đặc biệt là David, ông cho rằng trang viên Malfoy quá cũ kỹ, có thể còn sót lại các vật dụng hắc ám ở đâu đó mà chính Lucius và Narcissa cũng không biết. Lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao? Ông đề nghị Esther chuyển đến nhà mình, nơi có thể thuê đội ngũ người giúp việc chăm sóc cô 24/7.

Esther nghe những lời tranh luận mà không khỏi giật khóe miệng. "Con đâu phải người bị liệt, cũng không cần ai chăm sóc cầu kỳ đến vậy đâu."

Cô từ chối thẳng thừng, nói rằng mình sẽ ở lại căn nhà hiện tại.

Draco luôn nắm chặt tay cô từ đầu đến cuối, cũng lên tiếng: "Con có thể xin nghỉ phép để ở nhà chăm sóc Esther."

Ý kiến của hắn lập tức bị tất cả mọi người phản đối.

Cuối cùng, sau khi bàn bạc, cả Narcissa và Laetitia quyết định chuyển đến sống cùng Esther để tiện chăm sóc cô.

Esther không có cách nào từ chối, đành chấp nhận. Nhà rộng rãi, chỉ cần dọn dẹp thêm vài phòng là đủ chỗ ở.

Trong suốt thai kỳ, điều làm Esther mệt mỏi nhất là những cơn ốm nghén. Ban đầu, chỉ cần ngửi thấy mùi thịt là cô đã buồn nôn. Sau này, tình trạng có cải thiện, nhưng những mùi khiến cô khó chịu lại trở nên kỳ lạ hơn – chỉ cần ngửi thấy mùi giấy bút mực là cô đã cảm thấy khó chịu không chịu nổi.

Esther chỉ biết cười bất lực và thở dài cùng Draco: "Xem ra, đứa trẻ này cũng không thích học hành rồi."

Draco đau lòng nắm lấy tay Esther. Thời gian gần đây, vì mệt mỏi mà trông cô đã tiều tụy đi nhiều. "Không sao, chỉ cần con khỏe mạnh là được. Không thích học thì không cần học."

Esther liếc hắn một cái: "Hy vọng sau này khi con lớn, anh vẫn giữ được thái độ như vậy."

Cô nhớ lại, cha cô cũng từng nói rằng chỉ cần cô khỏe mạnh là đủ, nhưng sau đó thì sao?

May mắn là tình trạng ốm nghén chỉ kéo dài khoảng mười mấy ngày đầu. Đến tầm ba tháng rưỡi, Esther bắt đầu ăn uống ngon miệng trở lại, đúng lúc kỳ học mới bắt đầu.

Narcissa không muốn cô tiếp tục đến Hogwarts dạy học, nhưng Esther tự cảm thấy sức khỏe của mình ổn và có thể chịu đựng được. Hơn nữa, cô chỉ là giáo sư dạy môn tự chọn, cũng không phải dạy nhiều vào mỗi tuần.

Trước kỳ khai giảng, Giáo sư McGonagall đã biết tin Esther mang thai. Bà ấy vừa vui mừng, vừa cảm khái: những đứa trẻ còn nhỏ bé ngày nào, thoắt cái đã trưởng thành, giờ lại có cả thế hệ tiếp nối của riêng mình.

Vì lý do sức khỏe, Esther, người vừa nhậm chức chủ nhiệm nhà Hufflepuff không thể làm tròn trách nhiệm. Sau kỳ nghỉ Giáng sinh, cô không quay lại trường nữa. Lúc này, bụng cô đã rất lớn rồi.

Lucius đã đặt sẵn một phòng tốt nhất tại bệnh viện St.Mungo từ sớm. Với số tiền ông ta từng chi cho nơi này, việc này không hề khó khăn.

Dù David đã trở thành Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, nhưng ông vẫn không tin tưởng vào trình độ y tế của các phù thuỷ hoàn toàn. Tuy nhiên, dưới sự thuyết phục của Laetitia, ông đành đồng ý với sắp xếp của Lucius. Dù sao, ông bà nội cũng cần được tham gia, không thể lúc nào cũng phản đối họ.

Đến tháng 3 năm sau, Esther sinh hạ một bé gái khỏe mạnh.

Hôm cô lâm bồn, Draco liên tục yêu cầu được vào phòng cùng cô, nhưng bị Esther từ chối ngay lập tức.

Không phải vì cô không muốn hắn thấy vẻ yếu đuối của mình, mà cô nghĩ đến việc người mẹ phải chịu nhiều đau đớn trong khi người cha thì nhàn hạ. Nghĩ đến thôi đã khiến cô bực bội, nên tốt nhất là không cho hắn vào.

Laetitia ở bên cạnh Esther suốt quá trình.

Trước khi sinh, cô đã uống loại thuốc đặc chế nên không cảm thấy quá đau, nhưng vẫn vô cùng mệt mỏi.

Sau khi đứa trẻ chào đời, y tá bế bé đến cho Esther xem. Dù là đứa con cô mang nặng đẻ đau suốt mười tháng, Esther chỉ liếc qua trong cơn mơ màng và không nhịn được buột miệng: "Sao con bé lại xấu thế này?"

Laetitia ôm đứa trẻ, giải thích: "Trẻ sơ sinh mới sinh ra đều như vậy. Mẹ lại thấy trông con bé đẹp hơn so với mấy đứa khác nhiều rồi. Con nhìn xem, nó giống hệt con đấy!"

Esther không nhận ra giống mình chỗ nào. Vì quá mệt mỏi, cô không muốn tranh luận.

Laetitia bế đứa trẻ ra ngoài, còn y tá dọn dẹp phòng sinh. Sau đó, Draco xông vào ngay lập tức.

"Esther..."

Khuôn mặt hắn tái nhợt, đôi tay nắm lấy tay cô lạnh hơn cả tay cô.

"Em không sao."

Esther cố gắng trấn an hắn.

"À, anh đã gặp con gái chúng ta chưa?"

"Gặp rồi." Draco trả lời, giọng hắn nghẹn ngào.

"Anh nghĩ ra tên cho con chưa?"

Esther khẽ luồn tay vào mái tóc vàng óng của hắn, chỉnh lại những sợi tóc rối.

Draco vừa định nói thì Esther đã đoán trước được suy nghĩ của hắn, ánh mắt đanh lại: "Nếu anh dám đặt tên con là Evangeline thì em sẽ đánh chết anh. Đừng tưởng em quên rồi, đó là cái tên anh đặt cho cái Donut trước đây!"

Draco: ...

"Sao có thể chứ? Anh vẫn chưa nghĩ ra tên. Hay lát nữa chúng ta hỏi ý kiến cha mẹ đi."