Khúc Nhân Gian

Chương 4



Tính tiết kiệm, cẩn thận của Cẩu Đại dường như đã ăn sâu vào m.á.u rồi.

Hắn trố mắt nhìn ta bôi bôi trát trát lên mặt, làn da trắng nõn trở nên vàng vọt, từ một tuyệt sắc giai nhân bỗng chốc biến thành như người mắc bệnh nan y.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Chàng có biết vì sao ta phải làm vậy không? Không quyền không thế, sắc đẹp chính là tội lỗi."

Trước đó, ta vừa bẩn vừa hôi, mặt mũi lấm lem, chẳng ai thèm nhìn lấy một cái.

"Đi thôi."

Ông chủ của tiệm môi giới nói có vài căn nhà, lời nói ám chỉ rằng có một căn rất sạch sẽ, hàng xóm xung quanh đều là người làm việc trong nha môn, không thì cũng là chủ cửa hàng, tất cả đều rất tốt, chỉ là tiền thuê hơi đắt, mỗi tháng một nghìn văn tiền, tương đương nửa lượng bạc.

Cẩu Đại nghe xong liền không nỡ.

"Đi xem thử đã."

"Vâng thưa phu nhân, mời phu nhân đi theo ta."

Ông chủ tiệm môi giới có một chiếc xe la, chúng ta chất đồ lên xe, ta ngồi trong xe, còn Cẩu Đại thì đi bộ cùng với ông chủ.

Ông chủ nói chuyện với hắn, nói mười câu thì Cẩu Đại chỉ ừ hử đáp lại hai tiếng.

Ông chủ bất lực, đành quay sang nói với ta về những ưu điểm của căn nhà kia.

Huyện thành này cũng không lớn lắm, xe la đi khoảng một nén nhang đã tới nơi.

Tuy nhà cửa ở đây đều thấp bé, nhưng con hẻm này rõ ràng rộng rãi hơn hẳn những con phố khác. 

Căn nhà cũng rộng rãi, đầu hẻm có mấy đứa trẻ đang chơi đuổi bắt.

Cũng có người gánh hàng rong rao bán kim chỉ, thức ăn, rau củ, thịt trứng, củi đốt,...

"Thưa phu nhân, chúng ta đến rồi ạ."

Mấy căn nhà lúp xúp, mái ngói trông rất rộng và dày, trong nhà đều có giường đất.

"Tuy tường làm bằng đất, nhưng rất dày, mái nhà cũng vậy, mùa đông mà đốt lò sưởi lên thì trong nhà sẽ rất ấm. Bàn ghế, tủ bát, xoong nồi đều có đủ cả, hai người không cần phải tốn thêm tiền mua sắm gì đâu."

"Chọn chỗ này."

Ta quyết định ngay lập tức.

"Tiền thuê nhà phu nhân muốn trả như thế nào ạ..."

"Trả một năm."

"Vâng vâng ạ."

Ông chủ tiệm môi giới vội vàng lấy khế ước ra, ta xem qua một lượt, thấy trên đó ghi rõ trong nhà có những đồ đạc gì, nếu làm hư hại thì phải bồi thường như thế nào,... rồi mới đưa cho Cẩu Đại lăn tay điểm chỉ.

Khế ước có hai bản giống nhau.

Ông chủ tiệm môi giới nhận được tiền thuê nhà, đưa chìa khóa cho ta. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sau khi Cẩu Đại dỡ đồ xuống khỏi xe la xong, ông ta liền đánh xe đi mất.

Ta đi dạo quanh một vòng.

Có một gian bếp, ba gian phòng có giường đất, một gian nhà chính, nhà kho rất lớn.

Sân sau cũng rất rộng, người thuê trước đã xới đất trồng rau, còn có một cái giếng, trong góc có một cái chuồng nhốt gia súc và nhà xí.

Cẩu Đại đứng ở sân trước, luống cuống tay chân.

"Cẩu Đại."

"..."

Hắn nhìn ta.

Đợi ta đến gần mới nói: "Ta, ta không xứng với nàng."

"Chàng là nam nhân, ta là nữ nhân, nam nữ, âm dương đều là con người, sao lại không xứng? Đừng nghĩ lung tung nữa, tiếp theo còn có việc cần chàng làm đấy."

Việc đầu tiên ta sai Cẩu Đại làm, là mua hai người hầu về.

"Giặt giũ nấu nướng ta đều không biết làm, phải có người làm chứ. Cái sân to như vậy cũng cần người quét dọn, dọn dẹp. Nếu chàng không biết chọn, thì bảo bà mối dẫn người tới đây, để ta tự mình chọn. Còn phải mua lương thực nữa, không nói những thứ khác, ít nhất cũng phải mua đủ dùng cho một tháng rưỡi..."

Người ta vẫn thường nói của cải trong nhà nghèo cũng đáng giá vạn lượng vàng, muốn gây dựng một gia đình quả thật không phải chuyện dễ dàng.

Ta cứ nghĩ ra việc gì là lại nói với hắn, rồi hỏi Cẩu Đại: "Chàng thấy sao?"

Cẩu Đại hít một hơi thật sâu: "Ta sẽ làm tốt."

Cẩu Đại này, không đến nỗi vô dụng, cũng không phải loại người không thể thay đổi.

Chỉ là hắn chưa từng trải, và không có tự tin mà thôi.

Nhưng hắn đã đưa bà mối về, đi cùng còn có mấy bà tử và nha hoàn, trên vai hắn gánh hai cái sọt tre chở từ miền Nam đến, bên trong đựng đầy gạo và muối.

"Thưa phu nhân, người xem thử mấy người này, xem có ai vừa mắt không ạ?"

Ta hỏi han vài câu, rồi chọn một bà tử và một nha hoàn.

Họ nói mình biết nấu ăn, may vá cũng tạm được, còn biết chải tóc, trước kia từng làm việc ở nhà giàu, biết đọc biết viết.

Nhiều thêm hai người, chính là thêm hai miệng ăn, ta bảo họ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ trước, cơm trưa thì ra quán cơm ngoài ngõ ăn.

Món ăn ở đó cũng khá ngon, giá cả hợp lý, phần ăn lại nhiều.

Ta không muốn phải ra ngoài mua đồ lỉnh kỉnh, cứ ở nhà cho tiện, nhân tiện mua hết gánh hàng của mấy người bán rong luôn.

Trần thẩm và Tùng Thúy ở chung một phòng, Cẩu Đại vậy mà không ở chung phòng với ta.

Tuy rằng hắn đã mua ta, nhưng hiện tại ăn, mặc, ở, dùng đều là tiền của ta cả.

Nếu cứ thế mà ngủ chung phòng, e là chúng ta sẽ "lỡ dở" mất.

Chưa có tam môi lục sính, chưa bái đường thành thân, cứ như vậy cũng tốt, sau này ai muốn hối hận cũng còn kịp.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com