Khúc Nhân Gian

Chương 9



Trong quân doanh, hắn cũng được học cưỡi ngựa, nhưng những con ngựa đó đều không phải của riêng ai, chắc chắn không thể bằng con ngựa cực phẩm này rồi.

Cẩu Đại cưỡi ngựa phi nước đại trên trường đua, cha đứng bên cạnh ta, cười nói: "Con chọn được một người phu quân tốt đấy. Trong quân doanh có rất nhiều binh lính như nó, nhưng tư chất không bằng nó, sự chăm chỉ cần cù không bằng nó, vận may cũng không bằng nó."

Cha nhìn ta, ông lại nói: "Tuy con không phải là con gái ruột của ta, nhưng có thể gặp nhau ở nơi biên ải này, cũng là một mối duyên phận. Tiền đồ của Cẩu Đại là vô hạn, con phải sớm sinh cho nó một đứa con."

Con cái sao...

Chuyện này thật sự không thể nóng vội.

Duyên phận đến, con cái tự khắc sẽ đến.

Ta khẽ gật đầu.

Chúng ta ở lại phủ Nguyên soái một đêm, hôm sau mới trở về nhà. 

Binh lính trong tiểu đội của Cẩu Đại ai nấy đều yêu thích con ngựa Hãn huyết này.

Hắn trông coi rất kỹ, cho sờ vào ngựa chứ nhất quyết không cho cưỡi.

Cũng có tiểu đội trưởng khác dẫn theo phu nhân đến nhà ta chúc Tết, Cẩu Đại không giỏi ăn nói, lại quá mức ngay thẳng, người ta nói muốn tỷ thí võ nghệ, hắn liền thật sự tỷ thí với người ta. 

Sức lực của hắn dường như là vô hạn.

May mà hắn là tiểu tế của Đại tướng quân, nếu không thì đã bị người ta chơi xấu cho thân bại danh liệt từ lâu rồi.

Đầu năm, quân địch lại đến biên giới quấy phá, tiểu đội của Cẩu Đại được làm tiên phong, phối hợp với bảy tám tiểu đội khác cùng tác chiến.

Hắn ra trận gần một tháng mới trở về.

Lúc trở về, hắn vừa nhìn thấy ta đã cười đến ứa nước mắt.

"Nương tử, ta đã về."

Mỗi tiểu đội đều lập được chiến công, tiểu đội của Cẩu Đại bắt sống được một tên tướng nhỏ của quân địch, Cẩu Đại được thăng quan.

"Ta được thăng chức bách phu trưởng rồi, bây giờ ta quản lý hai tiểu đội."

"Chàng giỏi quá! Ta sẽ dặn nhà bếp làm mấy món ngon, chúng ta phải ăn mừng mới được."

Đây là chức quan mà chính hắn đã nỗ lực, liều mình để có được, nên phải ăn mừng một phen thật to mới được.

Cẩu Đại tắm rửa xong, thấy trong phòng không có ai, liền ôm chầm lấy ta, hôn tới tấp, rồi cười ngây ngô.

Hắn rất ít khi biểu lộ cảm xúc ra ngoài, lần này có thể thấy hắn thật sự rất vui mừng.

Ta cũng vui.

Bởi vì sau chức bách phu trưởng là đến chức thiên phu trưởng, quản lý một nghìn binh lính, tiếp đến là ba tổng, mà ba tổng chính là chức quan cửu phẩm rồi.

Cứ thế từng bước từng bước thăng tiến...

Đương nhiên, nguy hiểm cũng luôn đi kèm với nó.

Nhưng đã chọn con đường này rồi, thì ngoài việc xông pha về phía trước, cũng không còn lựa chọn nào khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hai năm nay, chúng ta gặp nhau ít mà xa cách nhiều. 

Đồ đạc hắn mang về ngày càng nhiều, ta cũng mua một nghìn mẫu ruộng tốt, mua thêm nô bộc về trồng trọt, canh tác.

Một năm chỉ cần trồng một vụ lúa, vậy mà một nghìn mẫu ruộng đã thu hoạch được vô số, ăn không hết, ta bán bớt, tích trữ bớt, dần dần tài sản cũng trở nên dư dả, sung túc.

Cẩu Đại cũng từng chút từng chút tiến bộ, lúc rảnh rỗi sẽ học đọc, học viết. 

Từ chỗ xiêu xiêu vẹo vẹo ban đầu, đến giờ hắn đã viết được những nét chữ ngay ngắn, rõ ràng.

Từ chức tiểu đội trưởng đến chức ba tổng, hắn chỉ mất hơn hai năm, có thể nói là thăng tiến rất nhanh, nhưng không ai có thể nói hắn dựa dẫm vào quan hệ, bởi vì hắn đã lập được rất nhiều chiến công hiển hách.

Lập công nhiều lần như vậy, không phải thứ có thể dựa vào quan hệ mà có được.

Nếu nói có điều gì chưa trọn vẹn, thì đó chính là việc ta vẫn chưa có thai.

Ta không biết Cẩu Đại có sốt ruột không, nhưng dù sao thì ta cũng hơi sốt ruột rồi.

Đã đi khám đại phu, cơ thể ta rất khỏe mạnh.

Cẩu Đại thì khỏi phải nói.

Chắc là do chúng ta gần gũi nhau quá ít.

Cho nên sau khi hắn làm ba tổng, ta đã nhờ cha bớt giao việc cho hắn.

Cưới nhau hơn hai năm rồi mà vẫn chưa có con, mấy bà tám kia không biết sẽ xì xào bàn tán thế nào về hai vợ chồng chúng ta nữa.

Sinh con không phải chuyện của mình ta, Cẩu Đại cũng rất phối hợp.

May mà ông trời không bạc đãi chúng ta, hai tháng sau, ta vừa ngửi thấy mùi tanh của cá là đã nôn ọe không ngừng, phải mời đại phu đến nhà bắt mạch.

"Chúc mừng phu nhân, chúc mừng phu nhân."

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Bình Nhi vội vàng sai người đưa tin vui đến phủ Nguyên soái, lại sai người đến doanh trại báo cho Cẩu Đại về nhà nhưng bị ta gọi lại.

"Bên phủ Nguyên soái thì cứ đưa tin vui là được, còn lão gia thì đợi chàng ấy về, ta sẽ tự mình nói."

Cẩu Đại về đến nhà, còn nói với ta rằng hôm nay ánh mắt mọi người trong doanh trại nhìn hắn rất lạ.

Ta ngồi vào lòng hắn, kéo tay hắn đặt lên bụng mình.

"Kinh nguyệt đến bụng đau à? Uống nước đường đỏ chưa? Bảo nha hoàn lấy túi chườm nóng đến đây."

Cẩu Đại vừa nói vừa nhẹ nhàng xoa bụng cho ta.

Kinh nguyệt đến ta cũng không đau bụng dữ dội, nhưng có mấy lần sắc mặt trắng bệch, tinh thần sa sút.

Không biết hắn học được mấy thứ này ở đâu, nào là uống nước đường đỏ, xoa bụng, rồi dùng túi chườm nóng.

"Đồ ngốc, chàng sắp được làm cha rồi."

Bàn tay to lớn của hắn khựng lại trên bụng ta.

Ta có thể cảm nhận được người đang ôm mình bỗng cứng đờ, không dám nhúc nhích.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com