Không thấy bóng dáng tân nương đâu, ta vô thức đi về phía căn nhà.
Khi đi ngang qua bàn của Trần Đại Dương, ta vô tình nghe được hắn ta đang nói chuyện với mấy huynh đệ tốt.
"Ta vừa lén nhìn tiên nữ một cái, đẹp thật, giá mà là tức phụ ta thì tốt biết mấy."
Có người nhìn trước nhìn sau, hạ giọng nói:
"Ngưu Lang này thân cô thế cô, hay là chúng ta. . . cướp tiên nữ đi, hắn ta cũng đâu dám ho he gì."
"Ý kiến hay đấy."
Ta nghe mà buồn nôn.
Đang định bỏ đi thì Trần Đại Dương đột nhiên nói:
"Không được, tuy Ngưu Lang vô dụng, nhưng các ngươi quên rồi sao? Con bò già nhà hắn ta có chút quái lạ. . ."
Nói đến đây ta cũng nhớ ra.
Vào đầu năm con bò già nhà Ngưu Lang bỗng nhiên thông hiểu nhân tính, có người nói thỉnh thoảng còn nghe thấy nó nói chuyện.
Trước đây có người xảy ra xích mích với Ngưu Lang, ngày hôm sau đã mất tích.
Ba ngày sau được tìm thấy trong ruộng hoang trong tình trạng hấp hối, điên loạn nói rằng con bò già dùng yêu pháp hại hắn ta.
Từ đó về sau, không ai dám gây sự với Ngưu Lang nữa.
Thấy con bò già đang ăn cỏ trong chuồng, ta cố tình tránh ánh mắt của nó, men theo góc tường lẻn về phía bên kia căn nhà.
Cửa sổ không khóa, ta đẩy cửa ra, chỉ thấy trong căn phòng tối tăm xập xệ, một nữ tử đang bị trói trên giường.
Ta giật mình kinh ngạc.
Nữ tử này có làn da trắng như tuyết, sở hữu vẻ đẹp mà ta chưa từng thấy.
Đây vốn là vị tiên nữ cao quý trên trời. . .
Ngoài sân rất ồn ào, ta nhân cơ hội kéo cửa sổ trèo vào, tiên nữ thấy ta thì trợn tròn mắt.
Ta vội ra hiệu im lặng, khẽ nói:
"Ta đến giúp ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Tiên nữ nhìn ta không nói gì.
Ta hỏi nàng ấy: "Chẳng phải các vị thần tiên có phép thuật sao? Sao lại bị giam cầm ở nhân gian, pháp lực mất hết?"
Tiên nữ lặng lẽ nhắm mắt lại, giọng điệu căm hận:
"Ta vốn là nữ nhi của Vương Mẫu trên thiên đình - Chức Nữ, mấy ngày trước Đông Nam hạn hán, Vũ Thần mời ta dệt mây để hạ mưa, ta dùng phép thuật quá nhiều nên dừng chân nghỉ ngơi ở đây, nhưng không ngờ tên phàm phu hạ đẳng kia đã thừa lúc ta tắm ở Linh Hồ mà trộm mất chiếc pháp môn vũ y của ta. Đó là do một thân pháp thuật của ta biến thành, hắn ta giấu vũ y đi, còn giam cầm ta, ép ta làm tức phụ hắn ta."
Nói xong nàng ấy không kìm được mà chửi:
"Đồ phàm phu hạ đẳng, cũng xứng cưới ta?"
Ta nghe mà run sợ trong lòng.
Thảo nào mấy ngày trước nghe nói Đông Nam đã có mưa, hạn hán kéo dài mấy tháng đã kết thúc, dân chúng đều cảm tạ trời cao phù hộ.
Chức Nữ làm việc tốt cho nhân gian, lại bị Ngưu Lang ép buộc làm tức phụ hắn ta.
Thật đáng ghét.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Ta phải làm sao mới giúp được ngươi?"
Chức Nữ nói con bò già kia lai lịch không rõ, yêu pháp quỷ dị, không thể manh động.
Chiếc vũ y chắc chắn đã bị Ngưu Lang giấu ở một nơi cực kỳ bí mật.
Ta suy nghĩ hồi lâu rồi nắm lấy tay Chức Nữ nói: "Ta nhất định sẽ giúp ngươi trở về tiên giới."
Nàng ấy nhíu mày đánh giá: "Vậy ngươi thì sao, ngươi muốn gì?"
Ta từng chữ một, nghiến răng nghiến lợi:
"Ta muốn ngươi dạy ta tu tiên, không còn bị người khác c.h.é.m giết, để thể hiện quyết tâm, ta nguyện g.i.ế.c trượng phu để chứng đạo!"
3
Trước khi tiệc cưới kết thúc, Chức Nữ ra hiệu ta lại gần, nàng ấy rơi một giọt lệ xuống người ta, cơn đau từ mấy cái xương gãy của ta lập tức biến mất.
Ta móc chiết hỏa từ từ trong người ra, đốt đám vải gai trong nhà, đợi lửa bắt đầu lan rộng mới gào to:
"Cháy rồi! Mau tới đây!"
Trong sân lập tức hỗn loạn.
Nhà Ngưu Lang không có tiền, chỉ có mỗi căn phòng này là ở được, nếu phòng bị cháy, hắn ta phải gấp rút tìm chỗ ở, trong lúc này cũng không làm gì được Chức Nữ, hơn nữa, cũng có thể xem hắn ta giấu chiếc vũ y ở đâu.