Kiếp Nạn Của Chức Nữ

Chương 7



Tức phụ Vương gia không hiểu gì cả nhưng vẫn đến gần, khi nhìn thấy những chiếc vũ y đó thì thần sắc đờ đẫn, nhưng như đã nhận ra điều gì đó, khẽ lùi lại một bước.

"Mặc vào đi! Đó là quần áo của ngươi!"

Ta hét lớn.

Khi nhìn thấy những bộ quần áo này, ta đã nhận ra, tiên nữ bị trộm mất y phục ép làm tức phụ không chỉ có mình Chức Nữ.

Cộng thêm bộ của Chức Nữ là chín bộ.

Mà Ngưu Đầu thôn trong ba năm qua có chín tân nương, người nào cũng đẹp như hoa, dịu dàng hiền thục.

Trừ ta ra.

Ta là người được Trần Đại Dương mua về, chỉ có ta là người phàm.

Cũng chính vì thế, cũng chỉ có ta dám giơ d.a.o c.h.é.m vào thôn trang quái đản bất công này.

Tức phụ Vương gia như bị ma ám lẩm bẩm:

"Không phải đâu, không phải đâu, ta là tức phụ của Vương Quý, ta phải hầu hạ cha mẹ chồng, dạy dỗ con cái. . ."

Ta biết nàng ta chắc chắn cũng đã uống thuốc đó, bị thôn dân tẩy não rồi.

Ta không tiếc để da thịt bị trầy xước để thoát khỏi dây gai, tìm thấy một con d.a.o ngắn trên người Vương Quý, rồi ngay trước mặt tức phụ Vương gia, đ.â.m thẳng vào cổ hắn ta.

"Á!"

Tức phụ Vương gia hoảng sợ hét lên.

Ta mặt đầy m.á.u me nhìn nàng ta:

"Nam nhân tính là cái gì? Một nhát d.a.o là xong."

8

Có người nghe thấy tiếng hét chạy vào, thấy ta cầm dao, vừa định quay người đi báo tin, đã bị ta đ.â.m vào tim từ phía sau.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Thần tiên không thể g.i.ế.c người phàm, vậy thì ta có thể giết.

Đã g.i.ế.c rồi, g.i.ế.c một người hay g.i.ế.c cả đám cũng chẳng có gì khác biệt.

Ta cầm d.a.o đi ra ngoài, người ở lại thần miếu canh chừng ta có năm sáu người, đều là những người mới cưới tức phụ trong hai năm gần đây.

Chắc hẳn cũng giống như Ngưu Lang, là những kẻ biết bí mật của thần miếu, dùng thủ đoạn tà môn để cưỡng ép tiên nữ.

Ta thừa lúc họ đang ngủ say, g.i.ế.c từng người một, những kẻ đáng c.h.ế.t không để sót một ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/kiep-nan-cua-chuc-nu/phan-7.html.]

Cuối cùng trên núi chỉ còn lại con bò già nhà Ngưu Lang.

Sau khi cho Ngưu Lang mượn pháp lực, nó đã trở thành một con bò bình thường.

Thấy ta toàn thân đẫm máu, nó dùng giọng the thé mắng:

"Đồ tiện nhân, đồ độc phụ, ngươi không được c.h.ế.t tốt lành đâu."

Ta cười.

"Kẻ không được c.h.ế.t tốt lành không phải là ta, mà là ngươi."

Trước đó Chức Nữ đã nói với ta, mẹ của Ngưu Lang đã hiến tế nhục thân cho cái gọi là thần tôn, đổi lấy chút pháp lực yếu ớt che chở cho gia đình, cho con trai một cơ hội cưới tiên nữ.

Những nhà khác cưới được tiên nữ cũng đều phải có người hiến tế.

Không ngoại lệ, đều là mẹ của đám nam nhân kia.

Nhưng họ không biết, một khi từ bỏ nhục thân của mình, đời đời kiếp kiếp chỉ có thể đầu thai vào đường súc sinh, chỉ có thể làm súc sinh.

"Tại sao nam nhân không hiến tế nhục thân, lại bắt nữ nhân đi? Sau khi họ biến thành bò thì đi đâu? Ngươi có thấy mấy con bò già của những nhà khác không?"

Con bò già không nói nên lời.

Ta tiếp tục nói:

"Thời gian lâu rồi, chẳng ai muốn hầu hạ một con bò già như mẹ đẻ, chi bằng đem bán đi, còn kiếm được một khoản tiền."

Con bò già tức giận gầm lên:

"Câm miệng! Ngưu Lang nhà ta là đứa con hiếu thảo nhất, nó sẽ không đối xử với ta như vậy đâu, ngươi là đồ tiện nhân, độc phụ, có mẹ sinh không có mẹ dạy, khó trách người ta lại bán ngươi đi. . ."

Ta trực tiếp rút d.a.o cắt lưỡi nó.

Thật đáng thương, là nữ mà chửi người cũng phải chửi mẹ người ta.

Đang nghĩ xem nên xử lý nó thế nào thì từ ngoài cửa vọng lại tiếng của Ngưu Lang.

"Mẹ! Pháp lực của người không đủ!"

Ta núp sau cột, thấy Ngưu Lang đầy bụi bặm bước vào.

"Con đi đuổi theo con tiện nhân đó, nhưng pháp lực của mẹ không đủ để con lên trời, con vẫn phải đi cầu thần tôn nghĩ cách vậy."

Thấy hắn ta sắp vào miếu, ta đè thấp giọng nói:

"Ngươi muốn lên trời?"