Kiếp Này Ta Không Muốn Làm Một Phu Nhân Hiền Đức

Chương 3



Năm đó Liễu Ngạn Khoảnh chưa đỗ tiến sĩ đã dan díu với Hồng Loan, nếu hai người đã yêu nhau như vậy thì nên ở bên nhau, cớ sao lại đến gieo vạ cho ta?

Nghĩ lại thì cũng đúng, nếu Liễu Ngạn Khoảnh không cưới ta thì lấy đâu ra bạc để chuộc thân cho Hồng Loan.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Nhưng ta lại làm sai điều gì mà phải bị bọn họ đối xử tệ bạc như vậy!

Ta tái mặt nhìn Liễu Ngạn Khoảnh và Liễu Toại, nhìn bọn họ vắt óc suy nghĩ xem có thể lừa gạt ta bằng lời nói dối nào.

Hồng Loan đột nhiên vòng qua hai người họ: "phịch" một tiếng quỳ xuống trước mặt ta: "Liễu phu nhân, đều là lỗi của ta, trong lòng bọn họ chỉ có phu nhân, chưa từng làm điều gì có lỗi với người."

Xem đi, nữ nhân quả nhiên thông minh hơn nam nhân, biết rõ cuộc sống an nhàn hiện tại của mình rốt cuộc là nhờ vào ai.

Dưới đất là đá xanh, Hồng Loan quỳ xuống khá mạnh, nghe cũng thấy đau.

Liễu Ngạn Khoảnh và Liễu Toại cực kỳ đau lòng, nhưng không dám đỡ, cố gắng che giấu sự căm ghét ta trong đáy mắt.

Ta thưởng thức đủ rồi mới cười nhạt.

"Hoảng cái gì, tất nhiên ta biết hai người bọn họ sẽ không làm điều có lỗi với ta." Ta ý tứ sâu xa nói: "Khoảnh lang và Toại Nhi, đều là người hiếu thuận."

Ba người đều ngớ ra, không biết ta đang bày trò gì.

Ta cười tươi đi đến bên cạnh Liễu Ngạn Khoảnh đang không biết phải làm sao, trả lời câu hỏi trước đó của hắn ta: "Ta phát hiện sổ sách công có khoản chi hai trăm lượng bạc mỗi tháng, thấy không đúng, lại thấy gã sai vặt bên cạnh cha hốt hoảng rời phủ, nghĩ có điều gì kỳ lạ nên đã đi theo."

Liễu Ngạn Khoảnh nuốt nước bọt, thăm dò ta: "Nàng không giận sao?"

"Chàng không giận, ta giận làm gì." Ta nhìn về phía Hồng Loan vẫn đang quỳ dưới đất: "Tuy trên người nàng ta có chút mùi phong trần, nhưng thắng ở chỗ có chút nhan sắc, dù sao nàng ta cũng không cần đại diện cho Liễu phủ ra ngoài giao thiệp, nuôi ở bên ngoài cũng không đến nỗi bị người ngoài chê cười."

Khi ta nói những lời này, Liễu Toại bên cạnh mặt đỏ bừng, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Quan trọng nhất là, cha vui là được." Ta cười cười bổ sung.

"Cha vui là được?" Liễu Ngạn Khoảnh hoảng hốt: "Nàng ta không phải. . ."

"Nàng ta không phải cái gì?" Ta dùng giọng điệu đùa cợt ngắt lời Liễu Ngạn Khoảnh: "Khoảnh lang, chàng không định nói với ta rằng nàng ta không phải là ngoại thất của cha, mà là ngoại thất của chàng đấy chứ? Nếu chàng dám phản bội ta, ta sẽ hòa ly với chàng đấy."

Liễu Ngạn Khoảnh và Liễu Toại lập tức không dám nói gì nữa.

Bọn họ hẳn là nhớ ra, cấp trên của Liễu Ngạn Khoảnh từng là thuộc hạ cũ của cha ta, nếu ta hòa ly với hắn ta, hắn ta không những không thể thăng quan tiến chức nữa mà còn sẽ bị đè ép.

Nam nhân, chính là thực tế như vậy.

"Khoảnh lang, chàng muốn nói nàng ta không phải cái gì?" Ta nhìn chằm chằm vào hắn ta.

Sau đó, dưới ánh mắt không thể tin được của Hồng Loan, Liễu Ngạn Khoảnh khàn giọng khó khăn lên tiếng.

"Nàng ta không phải ngoại thất bình thường, cha ta rất thích nàng ta."

Ta khoác tay Liễu Ngạn Khoảnh, lấy tư thế chủ mẫu khoan dung nhân từ của Liễu phủ: "Mẹ đã mất ba năm rồi, bên cạnh cha không có ai cũng thật cô đơn. Đã như vậy, hôm nay ta thay cha đặt sính lễ, rước vị cô nương này về làm quý thiếp của cha đi! Toại Nhi, sau này nàng ta là Nhị nương của con, con phải hiếu thuận với nàng ta, gọi nàng ta là Nhị nãi nãi."

Ta cười híp mắt nhìn Liễu Toại.

Kiếp trước không phải oán ta ngăn cản ngươi hiếu thuận với mẹ đẻ sao, vậy kiếp này ta thành toàn cho ngươi.

Không chỉ để ngươi có thể thể hiện tấm lòng hiếu thuận không nơi gửi gắm của ngươi với ca kỹ này, còn cho cả nhà ba người các ngươi cơ hội quang minh chính đại sống dưới một mái nhà.

Ta thật là nhân từ làm sao!

4

Ta lập tức muốn đưa Hồng Loan về phủ.