Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 162



Đoan công công tham gia hôn lễ xong.

Cũng lon ton chạy về.

Mặc dù bị Hàn thế tử bỏ lại.

Mặc dù Mạnh tiểu tướng quân không quay về, hắn ta vẫn phải về.

Về đến trong cung, Hoàng thượng còn triệu kiến một lần.

Hoàng thượng tò mò là chuyện của Mạnh gia Mạnh Thiếu Hà là như thế nào.

Đến để chiêu an, lại cưới nữ nhi của phản tặc, còn muốn ở lại ba năm.

Chẳng lẽ muốn đi theo cùng nhau tạo phản sao?

Mạnh Thanh Xà lúc trước từng vào trong cung xin ý kiến.

Hình tượng trước nay của Mạnh gia luôn là thẳng thắn thành thật.

Hài tử giống như lớn lên ở dưới mí mắt của Hoàng thượng, có gì nói đấy.

Lần đầu tiên Mạnh Thiếu Hà ra ngoài du ngoạn cùng bằng hữu tốt, trở về, Mạnh Thanh Xà liền than phiền với Hoàng thượng.

Hài tử kia nói cái gì mà nhất kiến chung tình với một cô nương, muốn cưới người ta.

Doạ sợ nương nó, làm bọn họ ngay trong đêm đóng gói hài tử ném vào trong quân, nói là muốn nghiêm khắc cho ăn khổ, chịu khổ rồi mới tỉnh ngộ.

Hoàng thượng còn cười, hỏi: "Thiếu niên ái mộ, nhìn các ngươi bị doạ kìa, thích liền nạp cưới, không phải là được rồi."

Mạnh Thanh Xà liên tục xua tay: "Nhà có hãn phụ, không dám không dám."

Làm cho Hoàng thượng còn tò mò phái người đi điều tra một phen, cô nương gì, lại nhất kiến chung tình.

Sau đó liền biết được chuyện nhà của Giang thái phó.

Nói là sau khi Giang thái phó chết, nội trạch không yên.

Nhị nhi tử của Giang gia rất không ra gì, bởi vì bất hiếu bất đễ bị đuổi khỏi gia môn.

Hoàng thượng còn chê cười một lúc, y nhớ thời điểm nhị nhi tử của Giang gia và Thế tử sinh ra không kém nhiều, chân trước chân sau.

Cười cười rồi không cười nổi nữa.

Cháu ngoại trai nhà mình dáng vẻ loạn thế ma vương, ở trong nhà bình thường đã bị đuổi khỏi gia môn tám trăm lần rồi.

Hài tử sinh ra vào khoảng thời gian này, xem ra, canh giờ có vấn đề, đều chẳng ra làm sao.

Kết quả lần này phái Mạnh Thiếu Hà đi chiêu an.

Mạnh Thanh Xà lại đến Hoàng cung thỉnh tội.

Trong triều đình có một đống chuyện, Mạnh Thanh Xà này không có chí khí, không giống cha mình Mạnh lão tướng quân một chút nào, trong nhà chuyện mới bấy lớn cũng đến làm phiền Hoàng thượng.

Mạnh Thiếu Hà vẫn muốn cưới cô nương nhà người ta.

Chính là nữ nhi của phản tặc Giang Nhị trong lần đi chiêu an này.

Nếu như không có tin tình báo từ trước đó, Hoàng thượng có thể thật sự cảm thấy Mạnh gia có tâm tạo phản.

Nhưng người vẫn là người đó, chỉ là thay đổi thân phận, bây giờ lại thay đổi, tiếp nhận chiêu an, nói ra cũng xem như là nửa người của triều đình.

Người Tiểu Mạnh thích từ đầu đến cuối đều cùng là một người, cũng không bởi vì gia cảnh của đối phương thay đổi mà đổi thay.

Hoàng thượng muốn nói, chỉ có Mạnh gia các ngươi nhiều chuyện, đánh một trận là xong rồi.

Chẳng qua nghĩ lại, Mạnh Thiếu Hà vào trong quân không biết bị đánh bao nhiêu trận rồi, da quả thật dày quá mức.

Có vẻ như vẫn luôn kiên trì đến cuối cùng, cứng đầu, mới là tác phong của Mạnh gia, này rất giống Mạnh gia.

Về chuyện cưới cô nương nhà người ta, còn phải ở nhạc gia ba năm, chuyện vô lý như thế này, nghe có vẻ cũng không quá vô lý nữa.

Đoan công công vô cùng công tư phân minh dùng giọng tường thuật miêu tả hôn lễ của Mạnh tiểu tướng quân.

"Náo nhiệt, người nhiều, kết quả nửa đêm, Mạnh tiểu tướng quân dẫn tân nương đến nhà bếp ăn vụng, Tần thị tưởng có trộm vào, suýt chút nữa đánh ngất Mạnh tiểu tướng quân. Sáng ngày hôm sau, trên trán Mạnh tiểu tướng quân nổi một cục u lớn. Mạnh tiểu tướng quân lại bị nhạc phụ Giang Nhị quở trách một trận, bảo hắn phải biết tiết chế."

Lời Đoan công công kể, Mạnh Thanh Xà nghe xong mặt mày giật giật.

Hoàng thượng nghe xong cười đến giật giật.

Các công công cung nữ bên người đều lộ ra nụ cười hiểu ý.

Nghiêm Đại Bạn dùng giọng ca nhất đẳng ngồi vững vị trí cao, mặc hí phục hoa lệ, là người thứ hai duy nhất ngồi ở hiện trường.

Còn có một người là Hoàng thượng.

Đoan công công đang kể chuyện, người khác đều nghiêm túc nghe.

Chỉ có y đang kiểm tra hí phục trên người, thong thả ung dung chỉnh đầu tóc.

Ngạo mạn không thôi.

Cố ý Hoàng thượng bây giờ chính là thích loại giọng điệu này.

Kể chuyện hôn sự mất mặt của Mạnh Thiếu Hà xong, Đoan công công lại nói một chuyện, chuyện có người giả mạo người của Thất hoàng tử đi đón nương và đại ca của Giang Nhị, Giang Nhị không nỡ rời nương, lại đi cướp nương về, đại ca và chất nữ của hắn còn tham gia hôn lễ khuê nữ của Giang Nhị.

Hoàng đế không quan tâm chuyện nhà của người khác lắm.

Hơn nữa cháu ngoại trai mình vừa cướp tức phụ của người ta, không hiểu sao có chút chột dạ, chuyện này đã qua rồi, không nghe không nghe.

Hoàng thượng quay đầu hỏi Nghiêm Đại Bạn: "Văn Tâm, ngươi xem xem, câu này, câu này có cần đổi hay không, chữ thái hoa yên, có cần đổi thành thái hoa hề không, như vậy thuận miệng hơn một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Không sai.

Nghiêm Giới Hi đổi tên rồi, tên là Nghiêm Văn Tâm.

Một công công không có tinh hoàn tên là Văn Tâm, cũng là chuyện cười.

Y vào cung bởi vì cái tên này mà bị người cười nhạo rất lâu.

Chẳng qua bây giờ không có người dám cười y nữa.

Nghiêm Đại Bạn ngay tại chỗ hát hai đoạn.

Tùy tiện mà hát.

Xa xưa sinh động.

Hát xong, y cau mày nói: "Cái sau đi, chữ hề có dư âm tốt hơn."

"Được, vậy thì thái hoa hề. Đi, Văn Tâm, chúng ta cùng đi hát một đoạn."

Hoàng thượng vứt bỏ Mạnh Thanh Xà, Đoan công công, một đống công việc, đi hái hí khúc.

Hôm nay Nghiêm Đại Bạn hát cực kỳ hay.

Nước mắt ẩn hiện trong mắt nam tử, đọng mà không rơi, động lòng người không thôi.

"Trong nhà bình an, điều kiện tốt hơn trước kia, nếu như ở bên ngoài làm không vui, có thể về nhà bất cứ lúc nào." Đoan công công vừa trở về, liền truyền lại câu này với y.

"Bi hồi phong chi d.a.o tuệ hề, quy lai hề, hồn quy lai hề..."

Hoàng thượng kích động tự mình gõ trống.

"Nghe hay."

*

Trăng lặn quạ kêu.

Mộc Tê Trì và Giang huynh mới được thăng cấp thành nhạc phụ, hai người thắp đèn trò chuyện thâu đêm.

Nói chuyện đến nửa đêm về sáng.

Giang Miên Miên ngủ sớm.

Nửa đêm dậy đi tiểu, nghe thấy cha thế mà vẫn đang cùng người trò chuyện trong viện.

Người thời cổ đại thật sự có thể nói chuyện.

Đại khái là tri kỷ khó có được đi.

Nàng vểnh lỗ tai nghe một chút.

Phủ thành nguy cơ gì đó.

Vẫn là buồn ngủ.

Giang Miên Miên tiểu xong tiếp tục đi ngủ.

Buổi tối ăn yến tiệc, ăn mặn, uống nhiều nước.

Ngày hôm sau, Mộc Tê Trì và Tí Tiểu Trùng, Tí Can Tướng đều trở về.

Người cả nhà Giang Miên Miên cũng đang chuẩn bị ra ngoài.

Giang Miên Miên lúc ban đầu cho rằng chỉ là đến huyện thành, nhìn thấy a nương bắt đầu chuẩn bị y phục mùa mùa đông cho nàng, áo hoa bông rất dày, muộn màng nhận ra, đây là muốn đi chỗ nào, còn phải qua mùa đông, đây là đi xa nhà sao?

Lớn đến bây giờ, nơi xa nhất mà Giang Miên Miên đi đến chính là huyện thành, bỗng nhiên có chút kích động.

Giang Du cũng không nghĩ tới lại có loại chuyện tốt như thế này, sau khi thành hôn liền có thể đến phủ thành.

Nàng ấy đã tâm tâm niệm niệm đồ ăn ngon ở phủ thành rất lâu rồi.

Mạnh Thiếu Hà cũng rất vui.

Cha nương hắn mua nhà, đất còn có núi ở phủ thành cho hắn.

Đến phủ thành này, có phải có thể ở địa bàn của hắn hay không.

Ở bên chỗ nhạc phụ, mới hơn một tháng, hắn đã béo rồi.

TBC

Cả người béo hơn sáu cân, mặt vuông cũng tròn rồi.

Nhạc mẫu cực thích nấu mì, mỗi lần thấy hắn ăn ngon, đặc biệt ưu đãi hắn hết mức, cho hắn bát cực kỳ lớn, lo lắng hắn xấu hổ, ăn không no.

Mỗi lần hắn đều là nước mắt lưng tròng mà ăn hết.

Đầy ấp tình thương của nhạc mẫu, hắn không dám từ chối.

Giang Phong khá bận rộn, mặc dù phải đến phủ thành, nhưng binh không thể bỏ, phải luyện binh vẫn phải huấn luyện.

May mà có Mạnh huynh giúp đỡ, Giang Phong là đường ngang ngõ tắt, Mạnh Thiếu Hà là theo kiểu quân đội.

Hai người lấy dài bù ngắn, dung hợp với nhau, đội ngũ dẫn dắt càng thêm ổn định.

Lại tăng thêm rất nhiều người.

Giang Trường Thiên tiếp nhận chiêu an, muốn để Giang tư mã đến phủ thành nhận chức.

A nương sẽ không yên tâm để cha đi một mình.

Cha nương đi chắc cũng không yên tâm hài tử ở nhà.

Cuối cùng bàn bạc, cả nhà đều đi.