Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 185



Thấy Giang phu nhân tặng quà cho mình, nàng ấy khách khí cười nhẹ.

Kết quả thấy tiểu nha đầu béo vén tấm vải đen lên, bên dưới hóa ra là một chậu hoa cúc màu đen, nhưng nở ra dị thường xinh đẹp, hoa cúc rõ ràng từng cánh, sinh trưởng làm người vừa ý.

Tri phủ phu nhân vui mừng bước lên phía trước, chăm chú nhìn kỹ.

"Đây là biến dị, sau đó bồi dưỡng ra sao?"

Tần Lạc Hà gật đầu.

"Trồng thật sự rất tốt, trước đây ta từng thấy gốc hoa biến dị, nhưng rất khó nuôi lớn."

Tần Lạc Hà cười nói: "Gốc hoa biến dị không hòa hợp với các gốc hoa khác, nhưng dốc lòng chăm sóc, cũng có thể mọc thành dáng vẻ đẹp nhất của nó."

Tri phủ phu nhân là thật lòng yêu hoa cúc.

Đối với chậu hoa này chính là yêu không muốn rời tay.

"Hoa đẹp như vậy, sợ là độc nhất vô nhị, ta không xứng nhận."

"Ngươi thích, nó càng quý giá, nếu như không ai quan tâm, sẽ như cỏ dại ven đường."

Tri phủ phu nhân vui vẻ gật đầu.

Nhìn Giang phu nhân, càng nhìn càng thích, không chỉ làm việc hào phóng, nói chuyện cũng thú vị, càng suy xét càng thấu đáo.

Chỉ một chậu hoa, Giang phu nhân đánh ngất quý thiếp của Dư đại nhân đã trở thành khách quý của Tri phủ phu nhân.

Các phu nhân khác tất nhiên cũng tươi cười đón tiếp.

Có người khen ngợi hoa cúc đẹp.

Có người khen ngợi y phục của Giang phu nhân xinh đẹp.

Có người khen ngợi Giang tiểu thư xinh đẹp.

Bên tai toàn là lời khen ngợi.

Thậm chí ba nữ nhi của Dư phu nhân cũng nhận được khuôn mặt cười và khen ngợi.

Cùng với những ánh mắt lạnh lùng lời nói chế giễu các nàng thấy thường ngày, hoàn toàn khác nhau, hóa ra miệng như d.a.o găm của các phu nhân này cũng có thể nói ra những lời ngọt như mật.

Trong chốc lát tất cả mọi người đều hòa thuận vui vẻ.

Cũng không có người nhắc đến người Tranh Nhi hôn mê.

Cũng không có người dám nhiều miệng nói về tin đồn trong phủ thành gần đây, cái gì mệnh cách không đúng gì đó.

Ngay cả Lưu phu nhân bình thường tính cách nhanh mồm nhanh miệng nhất, hôm nay cũng ngậm chặt miệng.

Dù sao cũng không ai muốn bị đánh ngất đưa đi.

Giang phu nhân này đúng thật là hung tàn.

Bọn họ ở nhà đánh một tiện tỳ, đánh đến tay đau, tiện tỳ vẫn có thể che mặt, vẫn ôm cầm tì mà nửa che mặt khóc lóc sướt mướt làm nũng với lão gia.

Giang phu nhân trực tiếp đánh người ngất đi, nũng nịu, không tồn tại.

Tính cách của Giang phu nhân này thật khiến người ta ghen tị.

Bọn họ ở nhà mỗi khi nổi lên ý muốn g.i.ế.c người, nghĩ một trăm loại phương pháp g.i.ế.c mấy tiện tỳ kia, miệng vẫn nói phải nói muội muội ngươi vất vả rồi, thay ta chăm sóc lão gia…

Giang gia nghe nói cũng không có tiểu thiếp gì.

Giang phu nhân một lực hạ mười hội, chỉ dáng vẻ này, Giang đại nhân cho dù nghiêng thành tuyệt sắc đến đâu, cũng không dám ngoại tình.

Khách chủ vui vẻ.

Các phu nhân cũng từ bỏ thành kiến.

Mặc dù đều là phản tặc được chiêu an, nhưng Giang phu nhân này rất đáng để qua lại.

Mọi người coi thường Dư phu nhân, một là nàng ấy không hiểu chuyện, hai là coi thường nàng ấy bị một thiếp thất bắt chẹt.

Người không tự mình đứng lên, để đích nữ đến trước mặt thiếp tuân thủ quy củ, nực cười lố bịch, chẳng lẽ có ai giúp được ngươi sao, ai cũng không xen tay vào chuyện nhà ngươi được.

Nhìn mấy cô nương bị dạy dỗ im lặng ít nói, nhưng tốt xấu gì cũng biết nhìn sắc mặt, ít nhất ánh mắt vẫn xem như là đúng, nếu thật sự bị dạy thành dáng vẻ của tiểu thiếp kia, khí chất phong trần trên người, sau này ai dám cưới về làm phu nhân chính thất, không tránh khỏi còn bị đưa đi làm tiểu thiếp.

"Màu da của Giang phu nhân ngươi thật, một chút cũng không giống như đã sinh ba hài tử, có bí quyết gì hay không, cao làm sạch mặt ngươi tặng dùng cũng rất tốt." Một phu nhân khen.

TBC

Một phu nhân khác cũng vậy, sờ mặt mình cảm thấy có hơi chảy xệ, mặt của Giang phu nhân căng chặt, như thiếu nữ vậy.

Tần Lạc Hà cười nói: "Bí quyết thì có một chút, tiểu khuê nữ nhà ta trời sinh thích nghịch ngợm mấy thứ này, cao làm sạch mặt chính là nàng nghịch ngợm làm ra, khi rửa có thể làm người trắng hơn, nàng còn làm ra mặt nạ, tinh chất gì đó, tóm lại rất phiền phức, chính là đắp lên mặt, ta vốn dĩ làm việc đồng ruộng nhiều, cũng không trắng, cứ vậy mà bị nàng biến thành như thế này."

Giang Miên Miên bày ra nụ cười ngây thơ ngọt ngào.

A nương là rất biết khoe khoang, khoe khoang theo kiểu phàn nàn cũng là khoe khoang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Cũng không biết có phải có người nào biết bí quyết này là tiểu khuê nữ nhà ta làm ra hay không, người có tâm muốn đoạt, dù sao lòng muốn đẹp mọi người đều có, chẳng qua truyền những tin đồn lung tung đó thì quá đáng hận, các phu nhân nếu có thời gian, lần sau đến phủ của ta, ta cho mọi người xem thử ." Tần Lạc Hà rất tự nhiên nói.

"Đúng vậy, quá đáng ghét."

"Lòng này đáng chém."

"Vậy chờ lời mời của Giang phu nhân, đến lúc đó ta dẫn khuê nữ nhà ta đến cùng."

Mỗi một phu nhân nhiệt tình không thôi.

Đến khi đi, Tri phủ phu nhân còn kéo Tần Lạc Hà nói: "Lạc Hà muội tử, lần sau ta mời ngươi đến nhà ta chơi, lần này người nhiều, nói chuyện chưa tận hứng, ngươi yên tâm, Lão Chu nhà ta cũng không thích họ Dư kia, nếu như về nhà Giang đại nhân nhà ngươi trách phạt ngươi, cứ đến tìm ta, nói là ta bảo ngươi đánh."

Giang Miên Miên nghe lời này, Tri phủ phu nhân này thật khiến người ta thích.

Nàng cũng không nhịn được bước tới, ôm đùi Tri phủ phu nhân nói: "Bá nương, đến nhà cháu chơi, nhà cháu có đồ ăn ngon."

Hài tử của Tri phủ phu nhân đều đã lớn, tôn tử tôn nữ cũng không có đứa nào có thể nũng nịu như vậy.

Đối với tiểu cô nương xinh đẹp biết ôm đùi như Giang Miên Miên, yêu thích không thôi.

Đi rồi vẫn lưu luyến không muốn rời, tặng cho tiểu cô nương một chuỗi hạt châu pha lê phỉ thuý, đeo vào cổ, xinh đẹp vô cùng.

Ai dô.

"Cảm ơn bá nương." Giang Miên Miên cọ đầu vào cái bụng mũm mĩm của Tri phủ phu nhân.

Rất mềm.

Tần Lạc Hà ngồi xe ngựa tự mình đưa ba cô nương về nhà.

Trong xe ngựa, đại cô nương Tú Nhi đột nhiên quỳ xuống, dập đầu nói với Tần Lạc Hà: "Bá nương người cứu a nương cháu, cha cháu nói, chỉ cần Tranh phu nhân bị thương một chút, liền sẽ đánh nương cháu."

"Nương đánh không lại cha, lần này Tranh phu nhân bị thương nặng như vậy, nương cháu sẽ bị đánh chết."

"Bá nương có thể đón nương chúng cháu ra ngoài hay không, đưa bọn cháu về thôn quê là được, lúc trước bọn cháu ở thôn quê, có thôn trang, chúng cháu muốn làm gì thì làm đó, thân nương trồng trọt, đậu rất ngon." Diện nhi cũng quỳ xuống nói.

"Tranh phu nhân đó luôn phạt bọn cháu, nói bọn cháu nói sai rồi, phạt quỳ, cha không quan tâm, cha rất hung dữ."

"Cha nói muốn nhi tử, bọn cháu đều là đồ tốn tiền, Tranh phu nhân nói ả ta sinh nhi tử sẽ đuổi bọn cháu đi."

"Tần di, cha cháu thật sự rất hung dữ, người phải cẩn thận, Tranh phu nhân đi về chắc chắn sẽ nói ả ta có thai, nói không chừng sẽ vu oan người làm ả ta sẩy thai. Lần trước ả ta vu oan Mễ nhi đẩy ả ta, cha cháu đá Mễ nhi bay đi, đến bây giờ bụng Mễ nhi vẫn còn đau."

Mễ nhi năm sáu tuổi ngồi bên cạnh Giang Miên Miên ngây thơ vén áo lên, quả nhiên trên bụng có một mảng bầm tím.

Mấy tiểu cô nương như trong đại hội kể khổ, tranh thủ thời gian nói trước mặt Tần Lạc Hà.

Các nàng lo bị đưa về lại phải chịu đánh.

Cũng lo lắng nương bị đánh.

Nghe xong Giang Miên Miên cũng bị dọa giật mình.

May mắn chính mình xuyên đến nhà bình thường, cha này quá đáng sợ rồi đi.

Tần Lạc Hà kéo ba tiểu hài tử đến trước mặt nói: "Không sao, ta đưa các ngươi về, đảm bảo sẽ không bị đánh, thân nương các ngươi cũng không sao."

Mấy cô nương vẫn là không tin.

Đặc biệt là Tú nhi lớn tuổi nhất.

Khi bị đưa vào Dư phủ, ánh mắt chống cự của nàng ấy, dáng vẻ không ngừng quay đầu, giống như hươu nhỏ bị đưa vào miệng hổ, mê man hoảng sợ lại có chút không cam tâm.

Mãi cho đến khi cánh cửa đóng lại, đôi mắt đó, vẫn thấy mà đau lòng.

Giang Miên Miên cũng không nhịn được bám vào màn xe ngựa.

Nàng quay đầu hỏi a nương: "Thật sự không sao chứ?"

Tần Lạc Hà ôm tiểu khuê nữ vào trong lòng, nhẹ nhàng xoa đầu nàng nói: "Không sao, nương nói không sao, nhất định không sao, con yên tâm."



Đêm đó, Dư đại nhân không trở về, gã đi điều tra vụ án, không cẩn thận rơi xuống vách núi, ngã chết.

*

"Lão gia, ta nói với ông, Tần thị kia, chậc chậc, ra tay thật sự nhanh chuẩn ác, Tranh phu nhân kia mới nói phu quân họ Dư, Tần thị kia một tát đánh ả ta bay đi."

"Ta nói thật, hoa cúc của Tri phủ phu nhân còn bị đè hỏng mấy chậu, trên hoa cúc đè ra hình người, thực sự là thưởng cúc, hoa cúc đó thật sự xinh đẹp."

"Lão gia ông lần sau đừng đưa Lộ nhi Quả nhi thân ái ngoan ngoãn lương thiện của ông ra ngoài nữa, thật mất mặt."



Một loạt phu nhân sau khi tham gia tiệc thưởng cúc của Tri phủ phu nhân xong, về nhà đều có chuyện nói.

Không nhịn được chia sẻ chuyện Giang phu nhân đánh tiểu thiếp của Dư đại nhân với phu quân.

Thuận tiện chỉnh đốn lại phu quân nhà mình.