Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 186



Tất nhiên cũng có phu nhân thông minh, cách nhìn nằm ở một góc độ khác.

"Giang phu nhân tặng Tri phủ phu nhân một chậu hoa cúc đen, Tri phủ phu nhân vô cùng yêu thích, ngay lập tức xem như khách quý, Giang phu nhân kia nhìn có vẻ rất có tâm cơ, đánh tiểu thiếp của Dư đại nhân nhìn thì phô trương lỗ mãng, hẳn là biết tướng công nàng ấy không ưa Dư đại nhân, Dư đại nhân kia còn công khai dẫn người đến lục soát Giang phủ, hoàn toàn không để người Giang gia vào trong mắt."

"Tiểu cô nương Giang gia quả thực có dung mạo kinh người, hôm nay Mạnh phu nhân không đến, xem ra tin đồn Mạnh phu nhân xinh đẹp như Đát Kỷ, hẳn là không giả. Về phần tin đồn mệnh cách kia, chắc là có người cố ý."

Cho dù là phu nhân thông minh, hay là phu nhân đố kỵ, hay là phu nhân không có não, khi bọn họ chia sẻ chuyện thị phi này với tướng công xong.

Tướng công hồi báo cho bọn một chuyện thị phi còn lớn hơn.

Dư đại nhân c.h.ế.t rồi.

Các phu nhân đều cảm thấy lạnh sống lưng.

Về nhà lẩm bà lẩm bẩm, cũng không loại trừ có một chút vui mừng khi người gặp họa, còn muốn biểu đạt với tướng công mình, ngươi xem phu nhân nhà người khác gây họa như vậy, ta chưa từng gây họa cho ngươi, còn nhẫn nhịn mấy tiểu tiện nhân trong hậu viện kia của ngươi, ngươi cũng nên tôn trọng ta một chút.

Kết quả, Dư đại nhân c.h.ế.t rồi!!!

Bọn họ còn lo lắng Giang phu nhân sẽ gặp phải sự trả thù của Dư đại nhân.

Kết quả này liền c.h.ế.t rồi???

Quá nhanh rồi đi.

Quá trùng hợp rồi đi.

Quá đúng lúc rồi đi.

A này???

Tri phủ phu nhân cũng đang nói chuyện với tướng công nhà mình.

Giữa hai người đặt chậu hoa cúc màu đen kia.

Đặc biệt xinh đẹp.

Nàng ấy chưa từng thấy hoa cúc nào mọc khỏe mạnh như vậy.

Màu sắc còn là màu đen biến dị.

Nàng ấy cười tươi nhìn hoa cúc, ăn cơm cũng ăn nhiều hơn một bát.

Chu tri phủ và phu nhân béo của hắn cũng có hơi giống, cũng là dáng vẻ có hơi mập mập phát tướng.

Nhưng mặt của Chu tri phủ nhìn hung dữ hơn nhiều, cười lên cũng như hổ cười, dáng vẻ rất đa mưu túc trí.

Chu phu nhân ở trước mặt hắn, bộ dáng rất ngốc bạch ngọt.

"Lão Châu, chàng nói hoa này đẹp không, Giang phu nhân tặng ta, chính là Tư mã mà chàng nói vô cùng xinh đẹp, tức phụ hắn làm người cũng rất tốt, tính khí hợp, trượng nghĩa, nhìn là biết tính tình tốt, ngày mai ta lại gọi nàng ấy đến nhà chơi."

Tri phủ đã biết chuyện Giang phu nhân đánh quý thiếp của Dư Tiền, cũng biết Dư Tiền c.h.ế.t rồi.

Bà nương ngu ngốc nhà mình vẫn ở đây khen người ta tính tình tốt.

Hắn ở nhà không dám tuỳ tiện nói chuyện quan trường với phu nhân, phu nhân hắn xưa nay miệng không có cửa.

"Được rồi, nàng thích thì bảo người đến nhà chơi với nàng, chẳng qua nàng cũng đừng năm lần bảy lượt gọi người ta, người ta cũng có chuyện, không thể luôn chơi với nàng." Chu tri phủ nhẫn lại tính tình nói.

Thê tử là nữ nhi duy nhất của ân sư, cũng là sư muội của hắn, đã dỗ từ nhỏ.

Từ một thiếu nữ xuân thì dỗ thành phu nhân của hai thiếu nữ xuân thì mập.

"Ta hiểu, ta xử lý việc chàng cứ yên tâm. Nữ nhi của Giang tư mã cũng vô cùng xinh đẹp, rất khiến người thích, ai da, ta nhìn cũng muốn sinh thêm một đứa nữa." Tri phủ phu nhân cười mắt híp lại, đôi mắt trên khuôn mặt mập mạp chỉ dư lại một đường kẻ.

Chu đại nhân cả người run rẩy, không tự nhiên mà đứng dậy: "Ta còn có công vụ, ta đi xử lý một chút."



Ngày hôm sau.

Thời tiết quang đãng.

Bởi vì Dư thôi quan qua đời ngoài ý muốn.

Gấp gáp triệu gọi mở hội nghị.

Trong lòng mọi người đều oán thầm, nào có nhiều bất ngờ như vậy.

Này vừa mới xảy ra xung đột với nhà Giang tư mã, ban ngày Giang phu nhân đánh quý thiếp của Dư đại nhân, buổi tối Dư đại nhân liền qua đời ngoài ý muốn.

Đều rất tò mò, Giang tư mã này sẽ làm cái gì, hắn tự chứng minh mình trong sạch như thế nào.

Càng tò mò vị đồng liêu mới này hơn.

Hôm nay Giang Trường Thiên mặc quan bào, đẹp trai hơn tất cả những các lão thiếu gia ở đây.

Khi nói đến chuyện của Dư thôi quan, Giang tư mã kiên quyết đứng, chủ động xin mệnh nói:

"Ta với Dư đại nhân tình như thủ túc, chúng ta đều là đồng liêu được chiêu an, các đại nhân khác ở đây đều có kinh nghiệm quan trường, chỉ có chúng ta không có kinh nghiệm gì, rất dễ có khả năng đắc tội người, Dư huynh xảy ra chuyện, ta bụng làm dạ chịu, nhất định phải tìm ra hung thủ, ta không tin người thận trọng như Dư đại nhân, lại ngoài ý muốn ngã xuống vách núi, chỗ này chắc chắn có nội tình, Tri phủ đại nhân, chuyện này giao cho hạ quan, hạ quan nhất định sẽ điều tra ra chân tướng, cho mọi người một lời giải thích."

Mọi người:...

Chu tri phủ: Đồng ý.

Giải tán.

Một đám người cùng đi ra ngoài, có quan viên phát hiện trên quan bào của Giang tư mã có một chỗ vết bẩn, vội vàng nhắc nhở, Giang tư mã cười nói: "Không đáng ngại không đáng ngại, sáng nay vẽ tranh cùng khuê nữ, không cẩn thận làm bẩn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trời lạnh.

Sáng sớm, trước khi cha đi làm, tận hưởng một bức tranh phụ từ tử hiếu.

Lần trước cha thấy bức tranh mặt người nàng vẽ, có thể cho rằng nàng là thiên tài vẽ tranh, cho nên chuẩn bị dạy nàng vẽ tranh.

Ý cảnh vẩy mực gì đó.

Cầm bút lông.

Giang Trường Thiên ngoài ý muốn phát hiện, thẩm mỹ của tiểu cô nương nhà mình có chút cố định.

Căn bản không thưởng thức được vẻ đẹp của vẩy mực.

Giống như bị người cố định vậy.

Phụ từ tử hiếu cả sáng, Giang Trường Thiên suýt chút nữa gầm lên.

Bị a nương trừng mắt hai cái, mới đi làm.

Giang Miên Miên lòng còn sợ hãi.

Cha nương thời đại nào, khi dạy hài tử, lồng n.g.ự.c đều có hơi không tốt.

Nàng cũng không có cách nào, cha chấm một chấm mực, hỏi nàng là cái gì, thiên vương lão tử đến cũng là một chấm mực, nàng có thể nói dối sao?

Luôn cảm thấy khí tràng của cha khi đó có chút không đúng.

Sau khi cha đi làm, không khí cũng thư thái hơn rất nhiều.

Giang Miên Miên rất muốn nói với a nương, quản tướng công của nương đi, liệu có phải là tuổi tác lớn đến kỳ mãn kinh rồi không.

Nhưng a nương đánh người rất đau, vẫn là bỏ đi.

Cơm xong, Giang Miên Miên đi theo cô bà, xem cô bà sắp xếp quà gửi đến Kinh Thành.

Nhà họ bây giờ có thân thích ở Kinh Thành.

Cả nhà tỷ phu là ở Kinh Thành.

Chủ yếu là cô bà chỉ đạo a tỷ nên tặng cái gì, a nương học tập, nàng đứng xem.

"Sắp đến đông chí, mùa đông ở Kinh Thành lạnh giá, có thể tặng một số đồ giữ ấm. Người tuy rằng không ở trước mặt, nhưng thứ nên chuẩn bị vẫn phải chuẩn bị, lễ phải chu toàn." Cô bà chỉ đạo đại cô nương xếp đồ.

Giang Du nhìn a nương cười nói: "Có cảm giác như trộm đồ trong nhà."

Tần Lạc Hà gõ đầu nàng ấy: "Nói gì linh tinh cái gì, con đã thành hôn rồi, vẫn là bộ dạng hấp ta hấp tấp như vậy. Cô bà nói đúng, con dùng tâm đồ gửi đi, Tiểu Mạnh ở xa như vậy đến đây, cha nương hắn cũng sẽ lo lắng, con gửi đồ tốt, ít nhất để bọn họ bớt lo một chút."

Giang Du gật đầu: "Con biết rồi, nương~~"

Dù sao chính là chuẩn bị đủ các loại da giữ ấm, còn chuẩn bị khăn quàng cổ, găng tay, tất lông, đệm gối, đai đầu, dép lông mà muội muội làm ra.

Còn có đủ loại thức ăn, rau khô, thịt khô, mì sợi vân vân, có thể để lâu.

Đều không phải là quà quý, nhưng rất thực dụng, lặt vặt.

Cũng gửi mấy xe cho Mạnh gia gia đang đóng quân ở biên cương, chủ yếu là giữ ấm + thức ăn.

Giang Miên Miên thuận tiện gửi cả quà cho Mộc bá bá cho Tí Tiểu Trùng.

Đúng rồi, cũng chuẩn bị quà cho Đoan công công kia, hắn ta thích trà, chuẩn bị một ít trà.

Đoan công công nói trong cung có một Nghiêm công công, là hồng nhân bên người Hoàng thương, nhưng không biết có phải là Nghiêm công công mà bọn họ nói không, khi về sẽ hỏi giúp.

Dù sao thì lễ thượng vãng lai.

Cuộc sống của thiên kim tiểu thư, xem quà trong phòng kho cả sáng.

Giang Miên Miên vô tri vô giác nhận ra, từ trong nhà không có lương thực dự trữ, đến trong nhà có phòng kho rồi.

Tiến bộ thật nhanh.

Trong kho hàng có rất nhiều quà ca ca nhận được khi sinh nhật, còn có một con chuột vàng sống động như thật, chế tác rất tốt, nặng vô cùng.

Không biết ai tặng, thật hào phóng, móng tay bằng vàng đã có chút trọng lượng, một con chuột nhỏ, nặng trình trịch, nếu không phải nàng có sức mạnh lớn, cũng không thể nhấc lên dễ dàng.

Còn có người tặng bình hoa gì đó, Giang Miên Miên không nghiên cứu, không biết có phải đặc biệt quý hay không, nhưng nghĩ đến, dựa theo kỹ thuật hiện tại, nung một đôi bình hoa, muốn giống nhau, hoa văn gì đó, cũng xem như không dễ dàng rồi.

Tham quan phòng kho xong, nàng lật xem có vải bông đặc biệt mềm hay không, nàng muốn làm băng vệ sinh.

"A tỷ chảy m.á.u rồi, muội muốn làm cho a tỷ tấm lót sạch sẽ, dùng xong thì vứt, không cần giặt, mỗi ngày có thể thay mấy cái." Giang Miên Miên nói.

Giang Du nói đến quỳ thuỷ còn có chút ngượng ngùng, nhưng nghe lời muội muội nói, lại không nhịn được mà cảm động, ôm muội muội thơm mạnh.

"Không uổng công a tỷ thương muội, tiểu bận tâm này."

A nương nghe lời nàng nói, cảm thấy nàng lãng phí.

Dùng một lần rồi vứt, quá xa xỉ.

Người bình thường chắc chắn không dùng nổi.

Y phục đẹp cũng không có một bộ, sao có thể làm được dùng một lần rồi vứt.

TBC

Giặt rồi vẫn có thể dùng.

Này giống như tương lai người trẻ tuổi quen dùng tã giấy, còn người già vẫn thích dùng tã vải, giặt rồi, dùng lại, cũng gần như vậy.