Trời tối rồi, không ngờ vẫn có khách đến cửa.
Thông gia đêm khuya Mạnh Thanh Xà đến nhà.
Đưa một hộp thức ăn lớn.
Bên trong có mấy con chim bồ câu non nướng.
"Thông gia, mới được một lô chim bồ câu béo qua đường, Du Tỷ Nhi nướng, đặc biệt thơm, đưa mấy con đến cho các ngươi, ăn khuya."
Tính cách Mạnh Thanh Xà có chút lỗ mang, nhưng là người rất đơn thuần, luyện võ cũng rất đơn thuần, võ nghệ không tầm thường.
Có một chút thú vui nhỏ, không phải câu cá, câu cá ông ấy không ngồi yên được, ông ấy thích bắt chim.
Ông ấy phát hiện gần đây trên bầu trời Kinh Thành, chim có hơi nhiều.
TBC
Nhìn thấy là bắt về ăn.
Hôm nay thu hoạch tốt nhất, một hơi tóm được hơn hai mươi con chim bồ câu béo, nướng lên thơm ngát.
Mạnh Thiếu Hà đi cùng cầm một đống đồ, đang đưa cho nhạc mẫu.
Mặc dù sống không xa.
Nhưng dù sao Tiểu Du Nhi cũng không thể đến mỗi ngày.
Chắc chắn sẽ nhớ thương.
Mạnh Thiếu Hà đưa rất nhiều đồ, cũng khiến Tiểu Du Nhi ít nhớ thương một chút.
Bên này Mạnh Thanh Xà thần thần bí bí đến đưa chim bồ câu nướng đến thì thôi, lại đưa tay cẩn thận mở lớp dưới cùng của hộp thức ăn ra, không ngờ còn có một hai lớp.
"Nghe nói chưa?" Mạnh Thanh Xà bí mật hỏi.
Giang Trường Thiên lắc đầu, hắn là người mới trong quan trường, có bí mật gì, người khác cũng sẽ không chia sẻ với hắn, quan hệ của hắn còn chưa ổn.
Liền thấy Mạnh Thanh Xà từ lớp dưới cùng của hộp thức ăn, lấy ra một chồng sách dày, bìa sách có chút quen thuộc…
"Có phải Lư Tướng các ngươi đột nhiên bị bệnh não khiến mọi người đều phải học thuộc quy tắc pháp tắc tế tắc của quan trường đúng không, chỗ ta có một bộ ghi chép trọng điểm, đặc biệt mời người khoanh ra, trên quan trường đều sào đến giá nghìn lượng bạc, chỉ cần học thuộc phần được khoanh ra là có thể qua."
Mạnh Thanh Xà thần bí không thôi mà cầm quyển sách đó ra, đưa cho Giang Trường Thiên.
"Chúng ta là thông gia lâu năm, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, cùng học thuộc, sách gian lận ta đều mang đến cho ngươi rồi, ngươi cũng khoanh theo một chút, đợi triều sớm lần tới, nếu bị Hoàng thượng chọn trúng, sẽ không cần lo lắng."
Vẻ mặt của Mạnh Thanh Xà đầy chân thành nói.
Má của Giang Trường Thiên hơi co rút, đưa tay nhận quyển sách, nhìn nội dung được khoanh một vòng một vòng trên đó.
"Thông gia ngươi bỏ ra bao nhiêu tiền?"
"Ta chắc chắn không ngu, sẽ không bỏ ra một nghìn lượng bạc, này là Cửu Vương Gia bỏ một nghìn lượng, ta thường cùng đi săn chim hắn ta, hắn ta bảo ta bỏ ba trăm lượng, cho ta mượn chép, ba trăm lượng này chúng ta hai người có thể cùng chép, tương đương với một người chỉ cần một trăm năm mươi lượng, tiết kiệm không thôi, tất nhiên ta không cần ngươi trả tiền."
Giang Trường Thiên lặng lẽ tính toán một chút, lương bổng một năm của hắn sáu trăm thạch, nếu kiên quyết phải quy đổi thành bạc, khoảng chừng cũng chỉ có hơn hai trăm lượng bạc.
Thông gia vì đi mua đáp án, còn là đáp án giả, đã tiêu ba trăm lượng bạc, còn là giá hữu nghị.
Cao, thật sự cao.
Thông gia này, có thể qua lại.
Nhìn thông gia như kiếm được món hời lớn, Giang Trường Thiên lặng lẽ nhận chồng quy tắc pháp tắc tế tắc của quan trường này, mở miệng nói: "Thông gia, ta là Hoàng môn Thị lang, hai ngày nay ta đều ở trước mặt Hoàng thượng, ta biết đề thi, hai ngày này, ngoài ta ra, không có ai đến trước mặt Hoàng thượng, bên ta có một phần đề thi, chuẩn trăm phần trăm, chỉ cần cái số này."
Giang Trường Thiên xoay chuyển bàn tay một cái.
"Bao nhiêu?" Mạnh Thanh Xà hơi thở dồn dập.
"Hai trăm lượng, thông gia cái này của ta chắc chắn là đề thi, chuẩn trăm phần trăm, cái này của người khả năng là bị lừa rồi, ngươi chỉ cần nói thầm với người khác là lấy từ Giang thị lang, chắc chắn có người mua, đến lúc đó, ngươi giữ một trăm lượng, cho ta một trăm lượng, chúng ta kiếm chút tiền tiêu vặt không tốt sao?"
Mắt nhỏ của Mạnh Thanh Xà mở to, được mở ra cánh cửa thế giới mới.
Từ trước đến nay đều là lão Mạnh ông ấy bị lừa, ông ấy còn chưa lừa được người khác đâu.
"Thật sự có thể sao?"
"Coa thể, ngươi thử xem, ngươi trực tiếp nói là lấy từ chỗ ta, những người đó muốn mua thì bỏ tiền ra, không mua ngươi cũng không lỗ, coi như ăn uống với bọn họ một bữa, đúng không." Giang Trường Thiên dẫn dắt từng bước.
Mạnh Thanh Xà gật đầu, cảm thấy lời nói của thông gia có lý.
Ông ấy không muốn chia tiền, thực ra ông ấy rất muốn tặng tiền cho thông gia, nhưng danh không thuận ngôn không chính, nhi tức phụ cũng rất giữ quy củ, tặng đồ đều là tặng đồ ăn uống về nương gia, tiền bạc một quan không lấy, ông ấy muốn giúp thông gia cũng không có chỗ ra tay.
Trạch tử này sống quá nhỏ, đều không thể triển khai.
Sống cũng xa, cũng không tiện chăm sóc lẫn nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mạnh Thanh Xà cũng là thuộc phái làm việc thật, nếu không cũng sẽ không có chuyện thông báo hôm nay vừa mới phát, ông ấy đều đã kiếm được một bản đáp án gian lận.
Ông ấy liền giục thông gia đi khoanh đề thi.
Giang Trường Thiên nghiêm túc khoanh một bản, đưa cho Mạnh Thanh Xà.
Mạnh Thanh Xà cảm thấy mình ở cùng người thông minh cũng trở nên thông minh hơn.
Đầu óc của ông ấy như được khai sáng, mở miệng nói: "Thông gia, ta đi đây, chuyện này phải làm trước chiếm thế thượng phong, đợi đến khi đáp án giả bay đầy trời, chúng ta cũng không có ưu thế, càng sớm càng nhanh càng tốt. Ngươi chờ tin tốt của ta."
Mạnh Thanh Xà đưa đi chim bồ câu nướng và đáp án giả, cầm theo đáp án thật, chạy như bay về nhà.
Nhi tử cũng để ở trong nhà thông gia.
Giang Trường Thiên vẫy vẫy tay, vui vẻ hoà nhã nói với Mạnh Thiếu Hà bị quên lãng: "Đến đây, cha dạy con học thuộc, đáp án của bọn họ đều là giả, học quy tắc pháp tắc tế tắc này là do cha phụ trách, ở chỗ cha còn có một bản, là cái thật sự sẽ thi, chỉ có một mình con biết."
Mạnh Thiếu Hà:...
Miên Miên từ khi Mạnh bá bá nói phải học thuộc phải thi đã dẫn Từ ca đi khỏi từ sớm, quá phấn đấu, quá phấn đấu rồi, làm quan cũng không dễ dàng, đều làm quan rồi còn phải thi.
*
Có một loại ma quỷ.
Hắn tự ra đề thi.
Hắn tự khoanh trọng điểm.
Hắn có thể khoanh ra mấy phiên bản trọng điểm.
Ăn không nói có.
Có phiên bản trọng điểm chẳng liên quan một mao tiền nào đến đề thi của hắn.
Có phiên bản phạm vi của trọng điểm to rộng như biển lớn.
Ma quỷ này họ Giang, tên Trường Thiên.
Lúc này Giang - lão ma - Trường Thiên đang dạy con rể học thuộc.
"Người bình thường phục tùng quy tắc, người thông minh chui lỗ hổng của quy tắc, người lợi hại định ra quy tắc. Tất nhiên muốn định ra quy tắc, trước tiên phải đọc hiểu quy tắc, mấy quyển sách này con cầm đi đọc kỹ, không có chỗ xấu."
Mạnh Thiếu Hà được dạy bảo rất lâu, cuối cùng ôm sách rời khỏi Giang gia.
Trán đầy mồ hôi, vào mùa đông.
Nhạc phụ bắt đầu nhiệt tình, ai cũng không chống đỡ được.
Ngày hôm sau.
Giang Trường Thiên đúng giờ đến nha môn.
Không đến sớm cũng không đến muộn.
Điểm mão xong liền vào cung cầu kiến.
Đêm qua Lư Tướng đọc quy tắc pháp tắc tế tắc đến sau nửa đêm, sáng sớm đã đến nha môn.
Biết được Giang Trường Thiên lại vào cung.
Cười nhạo một tiếng, cũng không quản hắn.
Thật sự cho rằng quan mới nhậm chức ba ngọn lửa, ngày ngày chạy vào cung.
Tính cách Hoàng thượng ông ta là quân thần mấy chục năm, hiểu rất rõ ràng.
Hoàng thượng không kiên nhẫn nhất với những chuyện vụn vặt trong triều đình, sự cần cù của ngươi đối với Hoàng thượng mà nói một văn cũng không đáng giá, ngược lại thấy phiền.
Đừng tưởng ngày ngày lộ mặt trước mặt Hoàng thượng là có thể thăng tiến được thích.
Lộ mặt nhiều, khiến người thấy phiền, sẽ hoàn toàn ngược lại.
Ông ta chờ thời điểm Giang Nhị ngã lộn nhào.
Giang Trường Thiên hôm nay vào cung, thật sự sáng sớm không gặp được Hoàng thượng.
Hắn ta không vội.
Trong cung bởi vì hắn ta quan hệ tốt với Đoan công công Nghiêm công công, vị trí làm việc rất tốt, cũng có phòng làm việc riêng.
Môi trường tốt hơn nha môn ngoài cung.
Bên trong bàn ghế thoải mái, cảnh ngoài cửa sổ đẹp, còn luôn cung cấp hoa quả điểm tâm, còn đốt than, chân vào mùa đông cũng không lạnh, ngồi trong phòng đọc sách hay làm cái gì cũng rất thoải mái.
Giang Trường Thiên thật sự ngồi ở trong đó, uống trà, đọc sách, chậm rì rì, cũng không vội.