Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 297



"Đâu thể nào, chẳng phải đệ thích Liễu Đồng sao? Ta thấy mỗi lần hắn ta đến, đệ đều chơi với hắn ta rất vui."

"Không phải, tỷ, thật ra đệ không thích Liễu đại ca, Liễu đại ca có hơi ngốc, đệ nói rất nhiều thứ hắn ta đều nghe không hiểu, nhưng nghĩ đến chơi cùng hắn ta tốt một chút, sau này hai người thành hôn, hắn ta cũng sẽ tốt với tỷ tốt một chút." Đổng tiểu đệ mất mát nói.

Hắn không thích giao thiệp, mối quan hệ hiếm hoi mà hắn xây dựng lúc này cũng không dùng được.

"^_^" Đổng A cười rồi.

"Tỷ cũng cảm thấy hắn ta hơi ngốc, không tiện nói, nhưng nương nói ngốc một chút cũng tốt, không có lòng dạ xấu, nhưng đệ xem, quá ngốc cũng không được, dễ dàng bị người khác dụ dỗ lừa gạt, Liễu tiên tử mà hắn ta thích kia, căn bản không thích hắn ta."

Hai tỷ đệ ríu ra ríu rít nói chuyện.

Có lẽ tuyết đến đột ngột, một con chim nhỏ trốn dưới mái hiên, mơ hồ nhìn tuyết ở ngoài kia, nghe tỷ đệ bên trong nói dài nói ngắn.



Mọi thứ đã xong.

Góc màn cửa bị hất lên cũng đều được vuốt phẳng phiu.

Chỉ đợi khách nhân đến cửa.

"Đến rồi, đến rồi." Hạ nhân chạy vội vào.

Đổng thượng thư và Đổng phu nhân đều có chút không kiềm chế được kích động mà đứng dậy, tự mình ra đón.

Lại không ngờ, hóa ra lại là Liễu thị lang dẫn nhi tử cùng một nhóm gia đinh gánh đòn, gõ gõ đánh đánh, buộc vải đỏ.

Liễu thị lang mấy ngày trước biết thê tử dẫn nhi tử đến, không ngờ lại bị mắng ra ngoài.

Có chút tức giận.

Đổng thượng thư mặc dù là thượng ty trên đầu ông ta, nhưng vẫn luôn không biết linh động, quan hệ với Lư Tướng cũng không tốt, Lư Tướng người này bụng dạ hẹp hòi, có thù tất báo, Đổng đại nhân sớm muộn cũng sẽ bị trả thù.

Liễu thị lang đã bí mật đi thông với đường của Lư Tướng, cũng đã đến tiểu triều đình của Lư Tướng.

Chỉ là hài tử xúi quẩy của ông ta, vậy mà còn tranh đoạt tình nhân với nhi tử út của Lư Tướng, trong đó còn có Hoàng thân quốc thích, nhi tử của Thất hoàng tử.

Thất hoàng tử dù không được sủng ái đi chăng nữa thì Sở thế tử cũng là Hoàng tôn chính thống, nhi tử ông ta ta lại vướng sâu vào trong đó.

Khăng khăng đ.â.m đầu vào trong, quản thế nào cũng không quản được.

Kế sách hiện tại, chỉ có thể ép hắn ta thành hôn.

Nhà Đổng thượng thư thương yêu nữ nhi, hồi môn phong phú, sau này dù có xảy ra chuyện gì, cũng không rơi lên người nữ nhi xuất giá.

Hơn nữa nhạc phụ con rể là đồng minh trời sinh, Liễu thị lang đang trong mâu thuẫn vừa muốn thay thế Đổng thượng thư, vừa lo lắng Đổng thượng thư đi sẽ có Thượng thư khác đến.

Tóm lại suy đi tính lại, lựa chọn khuê nữ của Đổng thượng thư vẫn là khá tốt.

Đổng thượng thư rất coi trọng thể diện, hôm nay là ngày nghỉ tắm gội, Liễu thị lang quyết định đích thân đến cửa nhận tội.

Đã cho đủ bậc thang rồi, cũng đừng lôi kéo, đều trở thành trò cười của Kinh Thành.

Liễu thị lang mang lễ vật dày, gõ gõ đánh đánh, mang đến cửa.

Cũng làm đủ tư thế, rất nể mặt rồi.

TBC

Phu phụ Đổng thượng thư đích thân ra đón nhìn thấy người đến, mặt nứt ra.

Đổng thượng thư chỉ cảm thấy vết loét trong miệng càng đau hơn.

Đổng phu nhân cảm thấy hôm nay cằm dưới mình lại sắp mọc thêm một cục đậu nữa, tức giận, mấy ngày trước rõ ràng đã nói xong, đều đã xé rách mặt rồi, này lại còn đến cửa, lại còn chọn đúng hôm nay, nào có người đến bái thiếp cũng không đưa, vô duyên vô cớ đến cửa chứ.

Nếu lát nữa người Giang gia đến, hiểu lầm thì gay go.

Nhưng người đến là Liễu thị lang, Đổng phu nhân không tiện bước lên trước, chỉ có thể mắng trong lòng, thật sự trước kia cảm thấy cả nhà Liễu gia đều rất tốt, đều là người đọc sách, nhiệt tình hiểu lễ, này vừa xảy ra chuyện, liền thay đổi khuôn mặt, cho nên việc hủy hôn này cũng không xem như chuyện xấu, thật sự trở thành thông gia với người như thế này, sau này A A có oan ức cũng chẳng có chỗ nói, nhà như thế nhìn chỗ nào cũng tốt, ngươi nói ngươi oan ức, người khác đều không tin.

Đổng thượng thư cũng đen mặt.

"Liễu đại nhân, không biết ngươi đột nhiên đến cửa có việc gì quan trọng? Này là dẫn nhi tử đến cửa nhận lỗi sao? Mặc dù mấy ngày trước các người làm phu nhân của ta bực mình, nhưng cũng không cần phải khách khí như vậy, đều là đồng liêu, nói một tiếng là qua chuyện rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trên mặt Liễu thị lang lộ ra nụ cười hòa nhã, rất có phong độ chịu đựng nhục nhã.

Một chút cũng không giận dữ, nghe Đổng thượng thư nói chuyện sang sảng, ông ta cười hòa nhã nói: "Đổng đại nhân, hạ quan theo ngài cần cù tận tụy nhiều năm, cách làm việc của ta, ngài cũng biết, thê tử ta nói chuyện thẳng thắn, có thể là chỗ nào đó chọc giận Đổng phu nhân, về nhà vừa sợ vừa lo, dọa cho chính mình bị bệnh, hôm nay ta đặc biệt dẫn nhi ta đến nhận tội xin lỗi."

Trước mặt cha và trưởng bối Đổng thượng thư, lần này Liễu Đồng chắc hẳn đã được giáo dục ở nhà rất nhiều lần, cuối cùng cũng biết nói tiếng người.

"Đổng bá bá, cháu biết sai rồi, bá bá tha thứ cho cháu một lần, sau này cháu nhất định sẽ đối xử tốt với A A."

Nói đến đây, Liễu Đồng đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của Đổng muội muội, nàng ấy chạy vội ra ngoài, như thể đang nghênh đón chính mình, đã lâu không gặp, Đổng muội muội vẫn xanh xuân hoạt bát như trước, giống như nai con, khuôn mặt tròn tròn rất dễ thương.

Liễu Đồng tiếp tục nói: "Hôm nay Liễu Đồng cháu thề với trời, sau này cháu chỉ đối xử tốt với Đổng A, cháu với Liễu cô nương kia hoàn toàn trong sạch, cũng không có cử chỉ vượt quá, chỉ là thấy nàng ta đáng thương, trên đường vào Kinh nhiều lần chăm sóc, nếu Đổng muội muội không thích, sau này ta sẽ không gặp nàng ta nữa."

Ánh mắt của Liễu Đồng kiên định, nội tâm đau khổ tột cùng nói.

Đổng A còn tưởng là ân nhân cứu mạng, chạy vội ra ngoài, lại không nghĩ tới thế mà nhìn thấy Liễu Đồng…

Đúng thật là âm hồn bất tán.

Liễu Đồng thật sự, Đổng A sẽ khóc chết, nói lời thề còn phải nơi nơi nói kèm cả Liễu tiên tử kia.

Trong lòng nàng ấy thật sự rất buồn nôn…

Nàng ấy muốn nôn, thế mà thật sự nôn ra ngoài.

Ngay trước mặt phụ tử Liễu thị lang.

Liễu Đồng nhìn Đổng A đang nôn, sắc mặt đột nhiên khó coi.

Hắn ta đột nhiên nhớ lại chính mình nói với Thanh Thanh, Đổng muội muội ở nhà thêu giá y, hại nương hắn ta ép hắn ta đi cầu hôn, Thanh Thanh tò mò hỏi, một tiểu cô nương hoàn toàn trong sạch vì sao lại vội vàng xuất giá như vậy, có phải có nguyên nhân gì không?

Sắc mặt của Liễu Đồng mặt tái nhợt hỏi: "Đổng muội muội nghe nói lúc trước muội rơi xuống nước được người cứu, muội chẳng lẽ là có thai sao?"

Liễu thị lang muốn tự đ.â.m hai mắt mình, nhi tử ngu ngốc này của mình có suy nghĩ gì, dù có thai cũng không thể nào mấy ngày này đã bắt đầu nôn mửa.

Đổng thượng thư nghe lời Liễu Đồng nói, nắm đ.ấ.m đều cứng ngắc, tiểu tử này không muốn cưới khuê nữ ông ấy thì thôi, còn muốn vu oan khuê nữ ông ấy, nữ tử chưa kết hôn đã có thai, này chẳng phải đang ép khuê nữ ông ấy đi c.h.ế.t sao.

"Liễu đại nhân ngươi vẫn là mang nhi tử và đồ của nhà ngươi mau đi đi, thứ ta không thể tiếp đãi, hôm nay có khách."

Đổng A là bị ghê tởm đến mức nôn, không nghĩ tới tư duy này của Liễu đại ca, nàng ấy không nhịn được mà nói móc: "Liễu đại ca nghe nói ngươi bị rơi xuống nước ở nhà Liễu tiên tử, chẳng lẽ cũng có thai sao?"

Mặt của Liễu Đồng lập tức đỏ bừng: "Sao muội có thể vu oan trong sạch của người khác, Thanh Thanh nàng sẽ không."

Đổng A thật sự... Nếu không phải trước mặt cha, nàng ấy bây giờ liền muốn chọn một cây kim thêu to nhất, đ.â.m xuyên họ Liễu, phiền c.h.ế.t mất.

Liễu thị lang tức nhi tử của mình bị đánh chưa đủ nhiều, cũng tức lão Đổng không cho mặt mũi.

Ông ta buông xuống câu nói: "Đổng đại nhân, nếu như ngươi có ý định kết thân với Giang thị lang, ta vẫn khuyên ngươi nên thận trong, Giang thị lang tự thân khó bảo toàn, sau ngày mai, nói không chừng đã thành tù nhân."

*

Tuyết đã ngừng.

Tuyết trên mặt đất rất dày.

Người Giang gia về nhà hơi chải đầu rửa mặt chỉnh đốn một chút, liền đi đến Đổng gia.

Đây là đại sự.

Giang Phong là trưởng tử của Giang gia.

Bình thường hẳn là người thành hôn đầu tiên.

Không ngờ tới Du Tỷ Nhi thành hôn trước.

Chẳng qua cũng tốt, có thể kéo cả thông gia Mạnh Thanh Xà cùng đi dạm hỏi.

Giang Trường Thiên còn mời Hà ngự sử, Hà ngự sử làm người chính trực, ở Kinh Thành cũng là một tồn tại như điều kỳ lạ.

Là một trong số ít người mắng Hoàng thượng còn có thể tung tăng nhảy nhót.

Nói rõ ông ấy cực kỳ thông minh, ông ấy cho dù là mắng người, có lẽ cũng mắng đúng vào tim đen của Hoàng thượng.