Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 316



Vào ngày này.

Mạnh gia phải vào cung.

Bởi vì Mạnh Thiếu Hà xuất chinh rồi, Ân Cô lại tiếp tục ở lại chăm sóc đại cô nương.

Ân Cô bây giờ rất Phật hệ.

Kinh ngạc nhiều rồi thì không kinh ngạc nữa.

Hôm nay phải cùng đại cô nương vào cung, biết chuyến này đại khái là không có chuyện gì.

Hoàng thượng muốn thể hiện ân sủng, vào lúc này chắc chắn chỉ là đi nhận ban thưởng.

Cũng sẽ không có kẻ không có mắt nào gây cản trở.

Phu phụ Mạnh Thanh Xà khá bình tĩnh.

Mạnh Thanh Xà thường xuyên vào trong cung, rất quen thuộc.

Mạnh phu nhân mặc dù không thường vào cung, nhưng bà ấy cũng là nữ nhi của đại gia tộc, trưởng bối đều là lãnh đạo của Hình bộ, cô nương quan nhị đại chân chính, phóng khoáng không thôi, cũng không sợ.

Giang Du bây giờ lắc người biến hoá, trực tiếp trở thành Hoàng tam đại.

Chẳng qua nàng ấy từ nhỏ lớn lên ở thôn quê, đợi hoàn cảnh trong nhà tốt đã là chuyện của sau này.

Tính cách của một người được định hình do môi trường từ nhỏ đến lớn, gần như không thay đổi được.

Nếu như ngươi đang yêu đương, đằng nam bảo ngươi thay đổi một chút tính cách, nói với ngươi, không thay đổi được, ngươi chỉ có thể vì yêu hắn, tạm thời giả vờ một chút mà thôi, nếu như yêu không đủ bền lâu, giả vờ sẽ rất vất vả.

Hoặc là ngươi muốn đối phương thay đổi tính cách một chút, cũng không thay đổi được... gọt chân cho vừa giày, chân sẽ chảy m.á.u sẽ rất đau, lúc này vẫn là nên suy nghĩ một chút, có thể không thích hợp ở bên nhau.

Giang Du cũng chỉ là gả vào Mạnh gia, Mạnh gia có phong cách võ tướng, mặc dù điều kiện tốt nhưng cũng không quá kén chọn.

Nếu gả vào gia đình quan văn, như Liễu gia chẳng hạn, lễ nghi rườm rà, đủ loại quy củ thì có thể giày vò c.h.ế.t Giang Du, trực tiếp trầm cảm, nguyên nhân chiếm phần lớn khiến nữ tử cổ đại động một tý bị đưa đến từ đường, trầm cảm phát điên.

Ân Cô dạy đại cô nương, cũng không phải dạy nàng ấy thay đổi tính cách, nếu muốn thay đổi tính cách của một người thì như tạo cảnh chậu cây, muốn uốn cong cố định thay đổi, mài ra từng vết từng vết sẹo một, hình thành phong cảnh cố định, đó là một loại mỹ học tàn khốc.

Ân Cô dạy đại cô nương, là mở mang kiến thức của nàng ấy, còn là để nàng ấy sống theo sở thích của mình, chỉ là mở mang kiến thức, bồi dưỡng sở trường của nàng ấy, khiến nàng ấy tự tin tung bay, tốt khoe xấu che.

Chúng ta không quen thuộc quy củ, không làm được thanh cao, chúng ta sẽ làm những việc chúng ta giỏi, ta giỏi nấu ăn, ta giỏi thưởng thức món ngon, ta giỏi làm hứng khởi bầu không khí, đều có thể làm, ta lòng son dạ sắt, ta hồn nhiên ngây thơ, ta sẽ không giả

dối.

Tóm lại, Giang Du sống rất thuận lợi ở Mạnh gia.

Ở Kinh Thành, bản đồ của Kinh Thành, thực ra nàng ấy vẫn chưa mở ra.

Chẳng qua tiếp theo không thể tránh khỏi.

Lúc ban đầu bởi vì hài tử nhỏ, còn có thể không cần ra ngoài xã giao.

Nhưng là tiểu Mạnh phu nhân, đợi đến khi Mạnh Thiếu Hà nắm quyền trong nhà, Giang Du sẽ không thể tránh khỏi phải ra ngoài.

Ra ngoài xã giao, nói ra thì phức tạp, thực tế cũng đơn giản.

Chỉ là giao tiếp với người khác, thuận theo sở thích.

Phải vào cung, Giang Du vẫn hơi căng thẳng một chút.

"Chỉ vào trong dạo một vòng rồi về, coi như ra ngoài chơi, không cần lo lắng." Ân Cô nói.

Nếu như trước đây, còn lo Giang Du sẽ bị người ta ra oai phủ đầu gì đó, nhưng bây giờ nàng ấy lại nhiều thêm thân phận tôn nữ của Tuệ Vân công chúa.

Có vết xe đổ của Lư Tướng về hưu lần trước, mọi người hẳn sẽ không chọc giận nàng ấy.

Hôm nay đảm nhiệm công việc tiếp đón là mẫu phi của Ngũ hoàng tử, Trương phi.

Ngũ hoàng tử vẫn luôn thích Phật pháp, cả ngày lầm bầu làu bàu, Hoàng thượng cũng không thích, Hoàng thượng ghét những thứ liên quan đến Phật môn.

Chẳng qua Ngũ hoàng tử như vậy, ở một vài phương diện cũng rất an toàn.

Hoàng thượng không cần nghi ngờ hắn ta cái gì.

Mẫu phi của Ngũ hoàng tử ở trong cung cũng sống rất yên ổn, không bị nhi tử liên lụy.

Trương phi cả đời trải qua sóng gió lớn, giờ tuổi đã già, cũng không cần tranh sủng nữa.

Bà ấy tương đương với lão tiền bối của công ty, trực tiếp được chia hoa hồng, không cố gắng cũng có tiền, cố gắng ngược lại đắc tội người khác, bà ấy tuổi đã lớn, cũng không muốn làm CEO (Hoàng hậu), cho nên trực tiếp bỏ bê không quản.

Thỉnh thoảng giúp Hoàng thượng tiếp đón một chút, cũng rất thành thạo.

Tiếp đón chỉ là tổ chức gặp mặt, bởi vì có nữ quyến.

Trương phi nhìn Mạnh phu nhân, hô, cuộc sống thoải mái, mặt tròn tròn, một nếp nhăn cũng không có, Mạnh đại nhân thật có bản lĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chậc chậc~~~

Này đều là người đã làm tổ mẫu rồi.

Lại nhìn tiểu Mạnh phu nhân, quả nhiên nghe đồn không bằng mắt nhìn.

Cái gì sánh với Đát Kỷ cái gì hại nước diệt dân, nghiêng nước nghiêng thành, đều đâu đâu cả.

Hoàn toàn không phải như vậy.

Trương phi không thích Tuệ Vân công chúa, đại khái là kiểu quan hệ cô tẩu không hoà hợp, cô tẩu trong Hoàng thất cũng là cô tẩu.

Tuệ Vân công chúa quá trương dương, Trương phi khi còn trẻ cũng trương dương, gặp nhau, tất nhiên không thích.

Còn tiểu Mạnh phu nhân này nói về dung mạo cũng có thể tìm ra một một chút chỗ giống Tuệ Vân công chúa, nhưng tính cách cảm giác hoàn toàn trái ngược.

Biết là Trương phi tiếp đón, Giang Du đã chuẩn bị quà tặng cho Trương phi.

Trang sức gì đó thì không cần nghĩ, chỉ cần là tiêu tiền, đều là cho người cực kỳ thân quen, ví dụ như đại tẩu tương lai.

Với người ngoài, tất nhiên vẫn là làm chút lừa dối, có thể tiết kiệm tiền, giữ được thể diện là được.

Trương phi nhận được một cái gối, giúp dễ ngủ, đều là các loại hạt đậu lương thực gì đó.

Chi phí của cái này cực thấp, nhưng thực ra đối với quý nhân lại cực kỳ tốt.

Quý nhân sống quá tinh tế, dùng một số thứ thô ráp một chút, thứ gần gũi với tự nhiên, lại khiến ngủ ngon.

Bởi vì thường xuyên dùng đủ loại huân hương gì đó, những thứ quá quý giá, lại có thêm phụ gia.

Chẳng qua gối phải thử mới biết.

Nhưng khi Trương phi biết Giang Du cũng tặng cái này cho Tuệ Vân công chúa thì rất vui.

Nói rõ địa vị của bà ấy cũng gần ngang với Tuệ Vân công chúa.

Lại nhìn hai tiểu hài tử, đúng thật là thương yêu.

Sinh đôi lại không giống nhau một chút nào, liếc mắt một cái là có thể phân biệt ra.

Nhưng hai tiểu nam hài tay kéo tay mặc đồ lại rất tươi vui, nhìn thấy rất tốt.

Nữ nhân lớn tuổi thì thích tiểu hài tử, thích náo nhiệt.

Nhi tử Ngũ hoàng tử của Trương phi thích Phật học, mặc dù cũng cưới thê, nhưng con cháu không nhiều.

Ai lại chê hài tử nhiều chứ.

Nhiều tử nhiều phúc.

Trước đây mọi người đều cười nhạo Mạnh gia.

Bây giờ nhìn dáng vẻ này của Giang Du.

Là cô nương có bộ dạng biết sinh đẻ biết nuôi nấng mà thế hệ lớn tuổi thích, dáng người mượt mà, khuôn mặt dễ mến.

Giang Du vừa mở miệng.

Trương phi liền hiểu, đây là người thẳng thắn.

Trương phi mới nói một câu ghen tị sinh đôi.

TBC

Giang Du liền tiếp lời: "Nương nương người còn muốn sinh sao? Có cần ta tặng một bộ y phục hai hài tử từng mặc qua cho người không, nghe nói hài tử sẽ dẫn hài tử đến."

Mạnh phu nhân:...

Ân Cô:...

Trương phi che miệng cười.

Cười một lúc lâu mới dừng lại.

Bà ấy sinh cái gì chứ, bà ấy đã từng này tuổi rồi.

Hoàng thượng đã bao lâu không triệu kiến phi tần hậu cung rồi.

Nếu bà ấy có thể mang thai, mới doạ c.h.ế.t người.

Chẳng qua lâu lắm rồi chưa gặp được cô nương ngốc nghếch như này.

Trương phi vẫn cảm thấy rất thú vị.

"Thế thì quá tốt, ta thay nhi tức phụ ta cảm ơn ngươi, đợi nàng ấy có hài tử rồi, bảo nàng ấy đến cảm tạ ngươi, bảo bối bên nàng ấy cũng không ít." Trương phi híp mắt cười nói.

Giang Du rất vui vẻ gật đầu.

Y phục tiểu hài tử từng mặc qua, vứt đi thì phí, tặng người khác, bây giờ mới biết những quý nhân này không mặc y phục của người khác.