Ngày này Kinh Thành rất náo nhiệt.
Lại có tin vui báo về.
Thắng rồi.
Mạnh tiểu tướng quân dẫn đại quân, bất khả chiến bại.
Bách tính cũng rất vui mừng.
Thắng có nghĩa là có lẽ cơ hội hài tử nhà mình sống sót trở về sẽ lớn hơn.
Đã thắng rồi, luôn có thể trở về sớm hơn một chút đi.
Cuộc sống vẫn còn có hy vọng.
Hôm nay nghe nói Hoàng thượng nghe tin tức này, bệnh cũng khoẻ hơn phân nửa, trực tiếp đứng dậy, còn quyết định vào ngày đầu tiên của năm mới, tổ chức tiệc.
Gia yến của Hoàng thượng, đó là yến hội quý giá nhất cả nước.
Lần này vì sự vui mừng, cũng đúng dịp năm mới, xua đi điềm xấu Hai hoàng tử c.h.ế.t cùng một lúc trước đó, bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng vào ngày mùng một này, trời cũng không nắng.
U ám, đặc biệt lạnh.
Giang Uyển có hơi kỳ lạ.
Kiếp trước rõ ràng nhận được tin tức Mạnh Thiếu Hà chết.
Lần này ở bên ngoài lại nghe nói là tin tức đại thắng.
Nàng ta rất hoảng sợ.
Nàng ta không nhịn được mà xác nhận với Sở Hi mấy lần.
Lại không ngờ Thất hoàng tử thế mà đích thân triệu kiến nàng ta.
Thực ra nàng ta sống ở phủ Thất hoàng tử, cũng rất ít khi gặp Thất hoàng tử.
Một là tị hiềm, hai là Thất hoàng tử dường như rất bận rộn.
Không ngờ tới sau khi chính mình nói ra dự đoán không tốt về Mạnh Thiếu Hà, thái độ của Thất hoàng tử lại càng thân thiết hơn.
Giang Uyển biết chắc chắn đằng sau còn có gì đó kỳ lạ.
Nàng ta không tự phụ, thật sự không cho rằng một tiểu nữ tử thay triều đổi đại gì.
Cho dù nàng ta biết trước rất nhiều, nhưng cũng không biết rõ chuyện đằng sau.
Bởi vì cuộc sống trong giấc mơ của nàng ta cũng ở trong hậu trạch, căn bản không biết tại vì sao cuối cùng Thất hoàng tử lại trở thành Hoàng đế.
Ngày hôm nay gia yến Hoàng gia, Giang Uyển vậy mà cũng có thể tham dự.
Giang Uyển có hơi kích động.
Về thăm chốn cũ.
Hoàng cung, là chấp niệm trong lòng đáy nàng ta.
Nàng ta cảm nhận được sự công nhận của Thất hoàng tử đối với mình.
Nàng ta đến đây với thân phận là vị hôn thê của Sở Hi.
Bởi vì ngay cả Đổng gia Đổng cô nương cũng được mời.
Gia yến lần này, đúng thật là Hoàng thân tôn thích đều đến.
Giang gia.
Tết đến tất nhiên là cả nhà ở cùng nhau thì tốt hơn.
Nhưng bỗng nhiên có thông báo phải vào cung.
Tham dự cung yến.
Trang phục cáo mệnh của Tần Lạc Hà, có hơi phức tạp.
Thải Y quận chúa cũng phải vào cung, thậm chí hai hài tử cũng phải mang vào.
Còn có các Hoàng tử.
Ngay cả Thập hoàng tử đang bệnh nặng cũng phải vào cung, không được vì bệnh mà xin từ.
Hơn nữa còn là dẫn thê mang tử.
Thậm chí dẫn cả tiểu đậu đinh vào.
Đây là một đại gia tộc chân chính.
Người nhiều đến mức có tận mấy trăm người di.
Hoàng thượng cố gắng công tác cố gắng làm việc như thế, liệu một trong số nguyên nhân chính là gia tộc quá lớn, dân số quá nhiều, phải nuôi sống nhiều người như vậy nên mới phải không ngừng làm việc hay không.
Cả nhà Giang gia ăn mặc chỉnh tề.
Không hiểu tại vì sao rõ ràng là đi tham dự yến hội.
Miên Miên lại bỗng nhiên nhớ lại một đêm trước đây, ngày cả nhà chạy trốn lên núi.
A nương mặc y phục cáo mệnh, cũng không đeo giỏ, trong giỏ cũng không có Miên Miên.
Nhưng y phục cáo mệnh này giống như một cái giỏ.
Bên trong y phục cáo mệnh a nương còn mặc một bộ gọn gàng hơn.
Hôm nay cha cũng ăn mặc rất lộng lẫy.
Tết đến không khí tết.
Nhưng vì có tang sự của Hoàng tử, cho nên y phục được ưa chuộng nhất chính là màu trắng, nhưng ở cổ tay, cổ áo lại giấu một ít viền màu sắc.
Màu sắc tinh tế, có hơi năng động, tổng thể lại là màu trắng.
Chính là một kiểu y phục lúc trước vì Thải Y quận chúa mà trở nên thịnh hành.
Tuệ Vân công chúa vốn tưởng rằng chỉ là cung yến bình thường, nhưng không nghĩ tới, hôm nay, thanh kiếm của bà ấy lại bị thu đi.
Từ trước đến nay bà ấy ra vào cung đều là tự do.
Đây là lần đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thanh kiếm nhỏ của Miên Miên cũng bị thu đi.
Lần này trong cung vô cùng nghiêm ngặt.
May mà Tiểu Thụ không tính là vật cấm, vẫn có thể mang theo.
Trước đó Tần Lạc Hà cũng được Tuệ Vân công chúa nhắc nhở, không mang theo đồ gì kỳ lạ trên người.
Trước khi vào cung, ma ma trong cung đều sẽ sờ soạng một lần.
Đồ trang sức cài tóc của nàng ấy không bị thu đi.
Dây lưng roi mềm ở thắt lưng cũng còn.
Giang Trường Thiên cũng bị người ta soát người.
Không phải chỉ nhằm vào hắn.
Mấy Hoàng tử hoàng tôn đều là như vậy.
Kiểm tra an ninh nghiêm ngặt nhất.
Miên Miên cũng xem như được chứng kiến một mặt uy nghiêm của Hoàng cung.
Kiểm tra an ninh này, khiến tiến độ của mọi người vào cung đều chậm hơn rất nhiều.
Nàng cũng cuối cùng cảm thấy hoá ra Công chúa não não thật sự rất có mặt mũi, trước đây khi vào cung cùng Công chúa nãi nãi, căn bản không bị kiểm tra nhiều.
Có nữ quyến vì muốn đẹp, mặc rất ít, khi xếp hàng chờ kiểm tra an ninh, lạnh đến run lẩy bẩy.
Miên Miên nhìn cũng cảm thấy lạnh.
Yêu cái đẹp quả thật là thời đại nào cũng có.
Người nghèo không mặc nổi y phục, người giàu lại không muốn mặc y phục.
Giang Du hôm nay cũng phải vào cung, còn phải dẫn theo hai hài nhi.
Ban đầu muốn để hài nhi giả bệnh.
Nhưng nghe nói Thập hoàng tử thậm chí còn không được phép nghỉ bệnh, Thập hoàng tử ốm yếu đã lâu không lộ diện, cũng bị người khiêng đến.
Ngẫm lại cũng không chơi loại tâm kế này nữa.
Đến lúc đó cẩn thận hơn một chút là được.
Mí mắt của Ân cô hôm nay vẫn luôn giật giật.
Mỗi lần có yến hội lớn như này, không xảy ra chuyện gì, cũng cảm giác như thật có lỗi với sự vất vả của người tổ chức.
Vào dịp tết này.
Ân cô nhắc nhở Giang Du, vào cung nhất định phải điệu thấp, có thể lui về sau thì lui về sau.
Giang Du gật đầu.
Ăn uống thì Ân cô không nhắc nhở.
Nếu như Giang Du cũng bị đầu độc, bọn họ ước chừng cũng không thể sống sót được.
Kịch độc.
Nhắc nhở cũng là vô dụng.
Khi xếp hàng, Giang Du gặp được Ngũ hoàng tử phi.
Ngũ hoàng tử đã chết, làm nữ quyến, vẫn phải đến tham dự gia yến.
Nhưng tâm trạng có thể tưởng tượng ra được.
Chẳng qua Ngũ hoàng tử phi dường như vẫn khá bình tĩnh.
Nghe nói Ngũ hoàng tử phi ngày thường luôn là người ăn chay niệm Phật.
Còn Lục hoàng tử phi không đến.
Lục hoàng tử phi quả thật là giống y đúc Lục hoàng tử, hai người là thanh mai trúc mã, mặc dù không có câu chuyện tình phu thê như Thất hoàng tử, nhưng tình cảm thật sự rất tốt, biết tin tướng công tự vẫn, nàng ấy cũng tự vẫn.
Hoàng gia chính là như vậy.
Người c.h.ế.t vẫn chết, hát vẫn hát, múa vẫn múa.
Ngũ hoàng tử phi trông rất xinh đẹp, đặc biệt gầy, gặp Thải Y quận chúa, khẽ gật đầu chào hỏi, cũng không hề tỏ ra xa ngàn cách.
Chủ yếu là mấy hài tử mà Ngũ hoàng tử phi mang theo, tranh nhau chào hỏi Thải Y quận chúa, dáng vẻ rất thân thiết.
Rất nhiều nữ quyến rất tò mò về Thải Y quận chúa.
Nhưng khi gặp người thật, có hơi ngạc nhiên, hình như không đẹp như trong truyền thuyết.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ thân thiết của mấy hài tử nhà Ngũ hoàng tử với Thải Y quận chúa, lại cảm thấy Thải Y quận chúa thật sự là người tâm cơ rất sâu, nghe nói trước đây nàng ấy vào cung bồi bạn với Trương phi, Trương phi mất con vậy mà cũng được nàng ấy an ủi cho khá hơn, vực dậy rồi.
Mị lực của một người không đơn giản là ở gương mặt, các nữ quyến đều không dám coi thường.
*
Ngày đầu tiên của năm mới.
Trong phòng của Tào quý nhân cắm một cành lá trúc, nửa đêm đã rời giường.
Hạ nhân hầu hạ bà ấy rửa mặt, mặc y phục, trang điểm.
Viện của Tào quý nhân được xem như khá lớn.
Hoàn cảnh của nương gia Tào quý nhân cực kỳ tốt.
TBC
Lục hoàng tử cũng là một Hoàng tử khá có tài.
Văn thao võ lược đều rất tốt.
Mặc dù Tào quý nhân chỉ là một quý nhân, địa vị trong cung cũng không tệ, cuộc sống rất tốt.
Giống như một nhân viên cấp bậc không cao trong công ty, nhưng gia cảnh bà ấy tốt, tự có tài nguyên, dự án nhận được cũng cực kỳ tốt, sẽ sống rất thoải mái.
Chẳng qua tài nguyên không dùng được, dự án hỏng rồi.
Biểu hiện của Tào quý nhân vẫn rất bình thường.
Khi Lục hoàng tử bị bắt, bà ấy hoang mang lo sợ.
Nhưng bởi vì mang tội trên người, Hoàng thượng sẽ không sai người đến an ủi bà ấy.
Chưa cùng lúc trừng phạt bà ấy, ước chừng cũng là còn chưa nhớ tới.