Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 367



Ngồi trong phòng, Đổng A cảm thấy mũ phượng rất nặng rất nặng.

Lắc đầu lắc não dựa đầu vào cột bên giường.

Tiểu Miên Miên được cử đến bồi bạn với đại tẩu hôm nay ăn mặc giống như đồng tử dưới tòa Quan Âm, cũng cực kỳ tươi vui.

Miên Miên nhìn đại tẩu cầm khăn đội đầu hơi nhếch lên một nửa, cười với nàng ấy.

Nàng hỏi: “Tẩu tử, tẩu có khát không, có đói không, muốn ăn gì không?”

“Có hơi đói, a nương ta không cho tẩu ăn gì, sợ ta muốn đi vệ sinh trên kiệu hoa.”

Lão ma ma đi theo tiểu thư xuất giá đứng ở bên cạnh, lông mày giật giật, không nói gì nhiều.

“Đúng vậy, giữa đường muốn đi vệ sinh, quả thật phiền phức, nhưng ở nhà thì không sao, chỗ tắm rửa ở trong phòng này rất tiện, buổi tối tẩu sẽ biết, he he.” Miên Miên cười có hơi bỉ ổi.

Vừa nói vừa lấy cho đại tẩu mấy đĩa đồ ăn vặt, có ngọt có mặn đều có.

Còn có trà hoa.

Tân nương và tiểu cô cùng ăn đồ ăn vặt trong phòng tân hôn, khăn trùm đầu nhếch lên một nửa, nếu không phải có lão ma ma nhìn chằm chằm, Đổng A còn muốn tháo mũ phượng xuống trước.

May mà trong cung cũng không ai dám làm làm đùa giỡn phòng tân hôn, cũng không cần Hoàng tử đi tiếp đón.

Nói đến Giang gia cũng không có nhiều họ hàng, rất cô độc, đều là họ hàng bên Trưởng công chúa.

Lại c.h.ế.t rất nhiều, nhân khẩu giảm mạnh.

Chẳng qua buổi hôn sự này, cũng coi như rửa sạch tang sự hơn nửa năm trước ở trong cung.

Luôn làm tang lễ, cuối cùng cũng có một lần làm chuyện vui.

Dán câu đối đỏ.

Cung tiễn tân nhân vào động phòng.

Miên Miên giống như con sóc nhỏ, cùng tẩu tử ăn đồ ăn vặt đến khi gần no, đại ca quay trở về.

TBC

Hôm nay đại ca mặc y phục tân lang màu đỏ tươi cũng đẹp trai dị thường.

Muốn xem một chàng trai có thực sự đẹp trai hay không, có thể cho hắn mặc thử màu đỏ.

Mặc màu đỏ vẫn siêu đẹp trai thì đúng thật là đẹp trai.

Miên Miên thành công rút lui.

Khi Giang Phong vén khăn trùm đầu của tân nương ra, nhìn thấy một tân nương mặt phồng phồng, vậy mà còn đang ăn hạt thông.

Giang Phong lập tức bật cười.

Hắn bởi vì vui mừng mà uống một chút rượu.

Rượu không say, nhưng khiến hắn hoạt bát hơn rất nhiều.

Hắn vén khăn trùm đầu của tân nương, Đổng A cố gắng nhai hết quả kiên trong miệng, nói: “Phong ca, mau giúp muội tháo mũ phượng xuống, quá nặng quá nặng.”

Lại gần nói chuyện còn vương mùi hương của quả kiên, loại rang lên thơm ngọt.

Giang Phong giúp tháo mũ phượng xuống, bởi vì không có kinh nghiệm, khiến tóc cũng rơi xuống xoã ra.

Khoảnh khắc này rất kinh diễm.

Thời cổ đại, rất ít khi thấy tóc rơi xuống xoã ra, chỉ có người thân mật mới có thể nhìn thấy.

Câu nói ngươi dám động vào một sợi tóc của nàng ấy thử xem, chứa đựng thâm ý, khi nào thì có thể động vào tóc, bình thường đều là lúc nằm cùng một chỗ…

Giang Phong nhìn tóc của tân nương xoã ra, còn lhoong cẩn thấy kéo mấy sợi tóc, trong tay còn có tóc con, có hơi áy náy, nếu là muội muội, lúc này cũng đã khóc rồi, muội muội cực kỳ quý tóc của nàng.

Đổng A ấn ấn đầu, mạnh mẽ lắc đầu: “Quá nặng, chẳng trách người ta luôn nói muốn đội vương miện, phải chịu được sức nặng, quá nặng quá nặng, Phong ca muội cảm thấy cả đầu óc cũng bị đè cho không còn nữa.”

Giang Phong nhìn nàng ấy làm nũng nói chuyện, hình như thật sự không có bao nhiêu đầu óc.

Nhưng hắn lại cảm thấy rất yên tâm, chỉ muốn cười, mỗi lần nghe nàng ấy nói chuyện đều muốn cười.

Duỗi tay ra xoa đầu nàng ấy, không ngờ nàng ấy đưa đầu lại gần, rất tự giác.

“Phía sau phía sau cũng hơi ngứa.” Đổng A ngoan ngoãn đưa đầu lại gần.

“Đói không?”

“Không đói, cùng Miên Miên ăn đồ ăn vặt cả buổi chiều, bây giờ có hơi no, chẳng qua có hơi khát, uống rượu có được không? Nghe nói rượu rất ngọt, a nương muội không cho muội uống, muội còn chưa từng uống.”

“Có thể uống một chút xíu, không được uống nhiều, uống nhiều sẽ không thông minh.”

“Ả, vậy tại sao mọi người vẫn thích uống rượu?”

“Bởi vì, hiếm có khi hồ đồ.”

Hai người cứ như vậy mà uống rượu giao bôi.

Đổng A quả thật chưa uống rượu bao giờ, uống cả một ly, uống xong thì cười ngây ngô.

Vui vẻ ôm Phong ca cười ngây ngô.

“Tướng công chàng thật đẹp trai, áu áu áu, tướng công của ta thật đẹp trai.” Nàng ấy ôm mặt hắn hôn một cái thật to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giang Phong:…

Đổng A rất thơm, có mùi hương của quả kiên, có mùi hương của hoa, có hương thuốc nhàn nhạt, có mùi hương của ánh nắng, có mùi hương của cỏ xanh, có mùi hương của tuyết, có mùi hương của giấc mơ…

Giang Phong chìm đắm trong hương thơm.

Từ nay về sau, trái tim hắn không cần trốn trong bóng tối nữa, bởi vì hắn cũng đã có gia đình, hắn cũng có người quan tâm lẫn nhau, thê tử của hắn yêu cười hoạt bát náo nhiệt, hắn thích náo nhiệt.

Nến đỏ phát ra tiếng lách tách nhẹ, cháy đến đáy, dập tắt.

Dầu nến theo chân đèn mà chảy xuống.

Đến bình minh.

Nến chảy ra có đủ hình dạng khác nhau, giống như một hình nộm giương nanh múa vuốt, đang nhấc cao chân.

Mạnh gia.

Giang Du đã được thăng cấp thành Thải y công chúa đang giương nanh múa vuốt nhấc cao chân cao đá người.

Giang Du mắt còn chưa mở, đã dùng chân đá vào m.ô.n.g của Mạnh Thiếu Hà.

“Đều tại chàng, đều tại chàng, ngày hôm qua a huynh thành hôn mà ta cũng không thể đi.”

Nếu như trước đây Mạnh Thiếu Hà không chịu nổi cái đá của tức phụ, nhưng cuộc sống quân ngũ thực sự rèn luyện con người, Mạnh Thiếu Hà bây giờ có thể gọi là Mạnh Đại Đại Hà, cả người vai dài người cao, vậy mà như phát triển lần thứ hai, trở nên vô cùng to lớn mạnh mẽ.

Vóc dáng có hơi giống như tôm lớn Bắc Mỹ luộc chín, chính là lưng dày dặn, mặt đỏ đen, cả người đều là cơ bắp.

Trên người cũng mang theo sát khí của chiến trường, từng lần từng lần chinh chiến, mài giũa gân cốt, mài giũa linh hồn, lúc này Mạnh Thiếu Hà rất giống với Mạnh lão gia tử khi còn trẻ, cao lớn oai vệ mạnh mẽ, đứng ở đó là có thể chấn nhiếp người khác.

Hắn vừa mới từ chiến trường trở về, còn dọa Giang Du nhảy dựng

Kết quả một giây sau hắn đã ôm Giang Du khóc như một đứa trẻ, ôm hai hai tử sinh đôi thơm đầy nước mắt nước mũi lên mặt chúng.

Giang Du thở phào nhẹ nhõm.

Nàng ấy lớn lên ở thôn quê, trong thôn có quá nhiều hán tử về nhà đánh tức phụ, thường là sau khi làm việc trở về thì đánh tức phụ để trút giận.

Khi còn nhỏ, trong ấn tượng của nàng ấy những nam tử kia mạnh mẽ không gì bằng, mặc dù sau này khi nàng ấy lớn lên trở thành một đại cô nương nhìn lại những nam tử kia cũng không mạnh mẽ, gầy khô khốc, thậm chí sống lưng còn không thẳng, sức lực cũng không lớn, nhưng khi còn là hài đồng, nhìn thấy bộ dạng đánh người của bọn họ, sẽ cảm thấy bọn họ là đồ vật khổng lồ, mạnh mẽ không thể tả.

Kết quả tướng công nhà mình vốn dĩ là một công tử mặt vuông tuấn tú, mặc dù ở cuộc sống ở nhà tốt hơn một chút, mặt tròn hơn một chút, béo hơn một chút, nhưng vẫn rất đẹp trai, dù sao trong thời đại này, có thể béo lên đều đẹp, thuộc vào tiêu chuẩn thẩm mỹ của mọi người.

Kết quả đi ra ngoài đánh trận quay về, vừa đen vừa mập vừa mạnh mẽ.

Vừa gặp mặt đã làm dọa giật mình.

Sau đó Mạnh Thiếu Hà ôm lấy khóc một trận.

Buổi tối lại ở cùng một chỗ hôn hôn thân mật.

Sau đó bởi vì đã lâu không ở bên nhau, người trưởng thành đều hiểu…

Kết quả Giang Du vậy mà lại lại lại mang thai.

Lần này Mạnh lão gia tử trở về, nhìn thấy hai đại chắt trai, hiếm lạ không thôi, mỗi ngày nằm mơ cũng đang cười.

Sáng sớm vừa tỉnh dậy là lại đến canh hai đứa nhóc, có cháu mọi việc đủ.

Nhất là Mạnh lão gia tử đã trải qua sống sống c.h.ế.t chết, mỗi ngày tỉnh dậy đều cảm thấy như là không không nhặt thêm một ngày, nhìn thấy tiểu bối mới trong nhà, loại cảm giác này, giống như trong cây khô mọc lên mầm non, vui mừng không thể kiềm chế.

Kết quả mới về nhà chưa ở được mấy tháng, lại biết tôn tức phụ lại mang thai.

Miệng Mạnh lão gia tử đều kéo đến tận lông mày.

Mạnh Thanh Xà sau khi thân cha trở về, phụ tử gặp nhau, mất một khoảng thời gian để thích nghi.

Chủ yếu là ông ấy bị thân cha giáo huấn.

Sau đó phụ tử hai người cùng nhau tranh nhau chăm sóc tôn tử.

May mà có hai đứa, có thể chia nhau chăm sóc.

Kết quả nhi tức phụ rất nhanh lại mang thai.

Lập tức, cả Mạnh gia đều kích động không thôi.

Ai nói bọn họ ít con cháu, ai nói bọn họ sẽ tuyệt hậu.

Bây giờ nhi tức phụ (tôn tức phụ) lại mang thai rồi.

Mấy ngày này, Mạnh lão tướng quân ngày ngày đi khắp nơi tìm bạn già lải nhải.

Mạnh Thanh Xà cũng ngày ngày đi khắp nơi tìm bạn già lải nhải.

Vậy nên người cả Kinh Thành đều biết, Thải y công chúa lại mang thai.

Hỏi xem nhà nào có cô nương nhà ai sau khi gả đi, được cả gia tộc cung phụng khen ngợi.

Không chỉ cha chồng khen, phụ thân của cha chồng cũng khen, mẹ chồng khen, thái bà bà khen, khen không ngớt lời.

Đế Hậu tất nhiên lại ban tặng vô số thứ.

Vốn dĩ định chuyển Phủ công chúa, nhưng bởi vì mang thai, kiến nghị không nên di chuyển, lại thôi.

Mạnh gia lúc đầu còn lo lắng sau khi nhi tức phụ trở thành Công chúa, sẽ thay đổi gì đó, trở nên không dễ ở chung các loại, may mà nhi tức phụ tính tình rất tốt, không vì được sủng ái mà kiêu, trước như thế nào, bây giờ vẫn thế ấy, thoải mái rộng rãi, không có một chút thay đổi nào, bên ngoài đồn đại cái gì mà tâm cơ thâm trầm gì đó đều không có, hơn nữa trù nghệ của nhi tức phụ rất tuyệt, nấu cho cả nhà ăn mập lên, y phục cũng phải sửa rộng thêm cỡ.

Đến cả Mạnh lão phu nhân cũng trông mịn màng hơn, trẻ tuổi hơn.