Kim An Như Mộng

Chương 6



Thẩm Lục Đại sốt ruột nói: "Dĩ nhiên là thật! Chúng thần thiếp gặp mặt hôm nay, cũng là vì Thanh Mặc nói với thần thiếp chuyện này. Lâu tướng có người trong lòng ở bên ngoài, Thanh Mặc vì thế mà cảm thấy đau khổ."

Ổ Thái hậu cười lạnh: "Đại Quý phi đúng là biết bịa chuyện."

Nhưng quân thượng lại đột nhiên cười lớn, đích thân dâng một chén trà cho Ổ Thái hậu, trấn an: 

"Mẫu hậu bớt giận, trẫm hiểu tính tình của Lục Đại, nàng ấy sẽ không nói dối đâu. Chỉ là nàng còn trẻ, chưa biết tránh hiềm nghi, về sau mẫu hậu cứ dạy bảo nàng nhiều hơn."

Sau đó, người lại nhìn về phía Lâu Duật và ta, cất giọng: "Lâu Duật à, trẫm biết văn nhân các ngươi phong lưu, khó tránh khỏi có chút đa tình, nhưng dù có thích nữ tử bên ngoài đến đâu cũng đừng lạnh nhạt với thê tử trong nhà... Có cần trẫm hạ chỉ tứ hôn Quất Dao làm lương thiếp cho ngươi không?"

Lâu Dự cúi người đáp: "Đa tạ quân thượng quan tâm, thần sẽ tự mình xử lý chuyện trong nhà, thần không có ý muốn cưới Quất Dao."

Một hồi dùng thế ép cung, cứ thế mà kết thúc.

Nhưng ta không cam tâm. Bởi vì ta biết, chuyện này còn chưa chấm dứt. Không một nam nhân nào có thể chịu đựng được việc bị phản bội, quân thượng cũng không ngoại lệ. Nhưng người sẽ không để mình trở thành trò cười cho thiên hạ, cho nên trước mắt chỉ tạm đè xuống mà thôi.

Người đã chôn giấu chuyện này, tức sẽ tự mình đi điều tra.

Một khi người tra đến Quất Dao, phát hiện nàng ta có dung mạo tương tự Thẩm Lục Đại thì từng lời của Thẩm Lục Đại và Lâu Duật từng nói, người sẽ không tin dù chỉ một chữ.

7.

Thời điểm rời khỏi hoàng cung, Lâm Thu cô cô nhét một phong thư vào trong lòng n.g.ự.c ta.

"Đây là thư của Lâu tướng."

Nàng hạ giọng nói.

Về đến tướng phủ, Lâu Duật chẳng buồn để ý đến ta, hắn gọi tâm phúc đến, hạ lệnh: "Sắp xếp người giả làm đạo tặc, hủy đi dung mạo Quất Dao. Nếu không kịp thì trực tiếp g.i.ế.c bỏ."

Hắn là kẻ thông minh, biết không thể để Quất Dao xuất hiện trước mặt Hoàng thượng với khuôn mặt đó. Ta nhân cơ hội này, giấu phong thư vào thư trong phòng của Lâu Duật. Một canh giờ sau, tâm phúc của hắn quay về bẩm báo Quất Dao đã mất tích. Chủ quán trà nói nàng đã về quê.

"Quê nàng ta ở đâu?" Lâu Duật vội vàng hỏi.

Tâm phúc đáp: "Bình Châu."

Lâu Duật không rảnh để mà do dự, tự mình dẫn người phi ngựa đuổi theo. Hắn đi chuyến này, liền không quay lại nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ba ngày sau, trong buổi thượng triều, Hộ Bộ Thượng thư và Lại Bộ thượng thư đồng loạt dâng sớ nói đã điều tra rõ ràng. Lý do tin tức nạn tuyết ở Kính Châu chậm trễ truyền đến kinh thành là vì ban đầu thiên tai không nghiêm trọng, Tri phủ cảm thấy dù có báo lên triều đình cũng chẳng được cấp bao nhiêu bạc cứu tế nên đã phái binh chặn đường dân chạy nạn, khiến tình hình ngày một trầm trọng. Mà Tri phủ Kính Châu dám lớn mật như vậy là bởi sau lưng có chỗ dựa vững chắc trong triều.

Hai vị Thượng thư vừa dứt lời, trăm quan kinh hãi, Hoàng thượng giận dữ.

"Ai là chỗ dựa của Tri phủ Kính Châu?" Có người hỏi.

"Là Lâu Duật!" Hộ Bộ Thượng thư đáp, "Tri phủ Kính Châu có một nữ nhi con của vợ lẽ, tên là Quất Dao. Sau khi xảy ra chuyện, Tri phủ Kính Châu phái nàng vào kinh truyền tin. Người của thần đã theo dõi Quất Dao từ lâu, phát hiện chỉ có Lâu Duật qua lại với nàng."

"Chứng cứ đâu? Thương đại nhân, Lâu tướng xưa nay nghiêm cẩn giữ mình, không thể chỉ bằng lời nói mà định tội hắn. Chứng cứ hắn và Quất Dao qua lại đâu?" Lâu Dự không đơn độc trong triều, tất nhiên có người thay hắn biện hộ.

"Chứng cứ nằm ngay trong lời của Hoàng thượng." Thương Thượng thư tấu, "Thần nghe nói mấy ngày trước, đích thân Đại Quý phi nói Quất Dao là người trong lòng của Lâu Duật. Lời đồn này có thật hay không?"

"Quả có chuyện này." Hoàng thượng gật đầu.

Thương Thượng thư lại nói: "Sau khi tra rõ chân tướng, chúng thần lập tức phái người đi bắt Quất Dao. Ai ngờ nữ tử này gian trá, lập tức trốn khỏi kinh thành, Lâu Duật đích thân theo sau hộ tống. Chúng thần không bắt được Quất Dao nhưng đã chặn được Lâu đại nhân. Tất cả chứng cứ đã thu thập đầy đủ, thỉnh Hoàng thượng hạ lệnh, triệt để điều tra quốc tặc Lâu Duật!”

Tội danh của Lâu Duật, bị định c.h.ế.t chắc.

Vốn dĩ hắn là sủng thần của thiên tử, nhờ vào thánh sủng mà vẫn còn đường xoay chuyển. Nhưng Quất Dao chưa rời thành, nàng bị Thái hậu chặn lại trước, đưa đến trước mặt Hoàng thượng.

Hiện tại Hoàng thượng hận Lâu Duật thấu xương, sẽ không che chở hắn thêm nữa.

Lâm Thu cô cô nhận lệnh của Thái hậu đi đến tướng phủ, đem những chuyện xảy ra trên triều kể lại cho ta nghe từng việc một.

Nói xong, nàng bảo: "Lần này Lâu Duật chắc chắn phải chết. Thái hậu nương nương dặn ta nhắn với ngài, bảo ngài cứ yên tâm, đừng sợ hãi. Người là nghĩa nữ của Thái hậu nương nương, nương nương sẽ không để người gặp chuyện đâu."

Ta đồng ý với nàng..

Làm theo lời căn dặn, quãng thời gian này ta kiên nhẫn giữ vững tâm thế, đóng cửa không ra ngoài, lặng lẽ chờ đợi kết quả thẩm xét.

Nửa tháng sau, vụ án trọng đại này khép lại.

Lâu tướng cấu kết với Tri phủ Kính Châu, hại c.h.ế.t vạn dân nơi đó, tham ô ngân lượng cứu tế từ quốc khố, chứng cứ xác thực, bị phán c.h.é.m đầu, tịch thu tài sản. Mà ta nhờ là nghĩa nữ của Thái hậu, lại từng được ca tụng là phúc tinh của nạn dân Kính Châu nên không bị liên lụy.

Hai chứng cứ mấu chốt nhất khiến Lâu Duạt bị định tội, một là phong thư ta giấu trong thư phòng hắn, hai là lời nói của Thẩm Lục Đại rằng Quất Dao là người trong lòng hắn.

Lâu Duật cho đến c.h.ế.t cũng không ngờ, kẻ hại hắn lại là nữ nhân hắn yêu nhất, cùng nữ nhân hắn chẳng hề để vào mắt.