Ký Sự Đèn Cá Dẫn Hồn

Chương 153



Lý Thuần Quân ngẩng đầu lên.

 

“Vì Dương Tú. 

Có những chuyện cô ấy không muốn nói, tôi cũng không hỏi tới. 

Nhưng tôi đâu phải kẻ ngu, sao lại không nhìn ra trong lòng cô ấy ghi hận anh.

Trình Hạc An, anh đã làm gì, Tú Tú vì sao chết, trời biết, đất biết.”

 

“Ha ha ha… ha ha ha…”

 

Khuôn mặt đầy tuyệt vọng của Trình Hạc An rơi lệ, không tin nổi, nghẹn ngào nói: 

“Vì cô ta?! 

Chỉ vì một người phụ nữ như vậy, chị g.i.ế.c anh sao?”

 

“Đúng. 

Tôi đã hứa sẽ bảo vệ cô ấy, nhưng tôi không làm được. 

Trình Hạc An, anh tâm địa bất chính, căn bản không hiểu thế nào là tôn trọng và bình đẳng, không hề biết quý trọng sinh mạng người khác. 

Anh vô tình bạc nghĩa, chưa từng ăn năn hối cải.

Xưa nay, kẻ g.i.ế.c người phải đền mạng. 

Đó là lẽ tự nhiên.”

 

“Ha ha ha… Anh là người xấu sao? 

Trong mắt chị, anh là người xấu sao? 

Anh đã làm gì đến mức tội không thể tha? 

Chị nói muốn quyên góp cho hội cứu tế, anh đồng ý đấy thôi. 

Mái ấm thứ hai của tụi chị cũng đã xây xong. 

Việc chị muốn làm, anh đâu có ngăn cản. 

Vậy tại sao chị lại đối xử với anh như thế? 

Tại sao?”

 

Trình Hạc An vừa khóc vừa cười, đôi mắt đỏ ngầu vì hận thù.

Cơ thể hắn không trụ nổi nữa, gục xuống dưới chân Lý Thuần Quân, m.á.u trong miệng vẫn không ngừng trào ra, nhưng hắn vẫn cố ngẩng lên nhìn cô: 

 

“Tại sao? 

Lý Thuần Quân, sao chị có thể tàn nhẫn đến vậy? 

Anh là chồng chị, chúng ta còn có con cơ mà...”

 

Hắn siết chặt cánh tay Lý Thuần Quân, rồi gục đầu xuống đùi cô, tiếng nói dần khàn đặc trong tuyệt vọng và đau đớn, càng lúc càng nhỏ lại.

Bàn tay của Thuần Quân chậm rãi đặt lên đầu hắn.

 

Cô nói: 

“Tôi đã từng cho anh cơ hội, nhưng anh luôn dối gạt tôi. 

Trình Hạc An, tôi biết trong lòng anh có tôi và con, cũng bằng lòng vì chúng tôi mà làm rất nhiều chuyện. 

Nhưng tôi cũng biết, anh càng lúc càng thân thiết với người Nhật, điều đó khiến tôi không thể yên tâm.

 

Anh coi cái c.h.ế.t của Tú Tú chẳng khác gì bùn đất, thì trong mắt anh, sinh mạng của người khác cũng chẳng đáng giá là bao. 

Anh cho rằng hại c.h.ế.t Tú Tú chỉ là một lỗi nhỏ, cho rằng mình chưa từng phạm tội gì quá tàn ác ... nhưng không phải vậy....

 

Hoa nở hai mặt. 

Lòng dạ anh đã không còn thiện lương nữa. 

Tôi tin rằng nếu sau này có cơ hội, anh vẫn sẽ lựa chọn như cũ. 

Chính điều đó khiến tôi thấy bất an, khiến tôi sợ hãi... 

Trình Hạc An, việc tôi phải làm sau này còn rất nhiều. 

Tôi không thể để sự tồn tại của anh trở thành biến số, bởi tôi hoàn toàn không thể kiểm soát được anh.”

 

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Hoa ác kết trái ác, vậy thì trước khi quả ác kết thành, phải hái bỏ bông hoa.

 

Trình Hạc An không nghe hết lời cô, bàn tay buông lỏng, trút hơi thở cuối cùng ngay trên đùi cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Máu và nước mắt hắn trào ra, nhuộm đỏ cả tà váy của Lý Thuần Quân.

 

Cô cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt anh.

“Những gì tôi còn nợ anh, kiếp sau sẽ trả.”

 

Vài ngày sau, Higashikado Yuta vì không liên lạc được với Trình Hạc An, đành đích thân đến nhà.

Tiểu Vân ra mở cửa cho ông ta.

 

Lý Thuần Quân mặc một bộ đồ trắng, cài một đoá hoa nhỏ trước ngực, lặng lẽ đứng dưới mái hiên.

Cô nhìn Higashikado Yuta, lễ độ nói: 

“Ngài Yuta, chồng tôi đã qua đời mấy hôm trước vì bạo bệnh. 

Sau này chuyện làm ăn của nhà máy dệt và ngân hàng, sẽ do tôi tiếp quản. 

Mong được ngài chỉ giáo thêm.”

 

Higashikado Yuta hơi bất ngờ, nhìn cô thật lâu, rồi mỉm cười.

“Trình phu nhân, hân hạnh hợp tác.”

 

6.

Lý Thuần Quân qua đời sau đó năm năm.

Khi ấy, Thượng Hải đã hoàn toàn rơi vào tay giặc.

 

Bảy mươi vạn quân Quốc dân đánh ba mươi vạn quân Nhật, suốt ba tháng trời, hơn ba mươi vạn người c.h.ế.t và bị thương.

Dưới hoả lực tàn bạo và vũ khí hiện đại của Nhật Bản, cảm giác tuyệt vọng về vận mệnh mất nước lan tràn trong lòng mỗi người dân.

 

Trại cứu tế không thể kiểm soát nổi lượng người tị nạn, ngày càng hỗn loạn.

Có vài sinh viên tham gia ám sát sĩ quan Nhật đã lẩn trốn trong trại. 

Đêm đó, sau khi hay tin, Lý Thuần Quân âm thầm giúp họ trốn đi.

 

Chuyện sau đó bị bại lộ, cô bị quân Nhật bắt giữ.

Trước khi bị xử tử, Higashikado Yuta đến gặp cô.

 

Suốt năm năm, cô làm ăn với người thương nhân Nhật Bản giả nhân giả nghĩa này, ngoài mặt thì khách sáo, bên trong lại đấu trí đấu lực, dùng hết tâm cơ.

Cô phải thừa nhận, nhờ danh nghĩa của Higashikado Yuta, cô từng âm thầm làm không ít chuyện mờ ám, cứu được nhiều đồng bào bị hại dưới tay người Nhật.

Số tiền tích góp được cũng phần lớn quyên hết cho hội cứu trợ.

 

Higashikado Yuta không giống như đám lính Nhật xâm lược, ông ta nói mình chỉ là một thương nhân, sang Trung Quốc vì hai mục đích: một là chữa bệnh cho em gái Ryoko, hai là để làm giàu.

Ông ta bảo không hứng thú gì với chính trị.

Cũng từng cảnh cáo cô:

“Trình phu nhân, cô rất thông minh, cũng gan dạ, tôi rất khâm phục. 

Nhưng tôi mong cô chỉ tập trung làm ăn với tôi, đừng nhúng tay vào những chuyện không nên nhúng. 

Cô cũng biết đấy, người Trung Quốc mà bị đội hiến binh bắt, c.h.ế.t thảm vô cùng.”

 

Rõ ràng Higashikado Yuta không phải kẻ ngốc, ông ta lờ mờ biết cô đã làm gì sau lưng mình.

Mà trong chuyện đó, Lý Thuần Quân luôn giả vờ hồ đồ, biểu hiện ngoan ngoãn, lễ phép trước mặt ông ta.

Nhưng sau lưng, chuyện nên can thiệp vẫn cứ can thiệp.

 

Về sau lời ông ta quả nhiên ứng nghiệm – cô bị bắt.

Higashikado Yuta không cứu nổi cô. 

Lần cuối đến gặp, ông ta thở dài:

 

“Tôi từng nói rồi, người Trung Quốc mà bị đội hiến binh bắt, kết cục thảm vô cùng. 

Trình phu nhân, tôi đã khuyên cô đừng xen vào chuyện bao đồng. 

Cô là đối tác làm ăn của tôi, tôi xem cô như bạn bè, thật lòng không muốn thấy cô xảy ra chuyện.”

 

Phu nhân, cô cố chấp quá. 

Cô không có khí phách như chồng cô từng có.”