Là Beta,Tôi Cưới Được Nguyên Soái Alpha Tuyệt Vời Nhất

Chương 91



Chuyện không suôn sẻ như De Jess nghĩ. Ba Luân nói hết mọi điều anh ta biết, nhưng tuyệt nhiên không hé răng nửa lời về nhiệm vụ mà Genna giao cho hắn trên chiếc du thuyền Vĩnh Sinh.

Trong khi đó, Tháp Liệt Nhân và Thẩm Việt đã trở về trang viên Khắc Lai Khách. Gần đến ngày sinh Tháp Liệt Nhân càng lúc càng khó khăn trong việc di chuyển. Vì bụng bầu quá lớn bác sĩ đã phải điều chỉnh lại chế độ ăn uống cho anh.

Thẩm Việt càng lo lắng hơn khi ngày dự sinh của Tháp Liệt Nhân đến gần. Cậu thậm chí còn nghi ngờ mình bị ảo giác.

Một lần, Thẩm Việt đang làm việc ở bàn, ly nước trước mắt đột nhiên bị một vết nứt nhỏ xíu chạy xiên từ dưới lên trên vết nứt phẳng lì và bóng loáng.

Ly nước vỡ vốn là chuyện bình thường nhưng điều kỳ lạ nhất là khi ly bị nứt, nước trong ly cũng bị tách làm đôi. Phần nước không còn thành ly bao bọc lại không hề chảy ra mà nằm nghiêng tĩnh lặng và bóng loáng như một trái thạch trong suốt. Ở phần nước còn lại, mặt nước nghiêng cũng không hề thay đổi.

Thẩm Việt nghi ngờ mắt mình có vấn đề. Đúng lúc đó, nước mới đột ngột tràn ra khỏi ly, chảy lênh láng khắp mặt bàn.

Thẩm Việt hoàn toàn đờ đẫn, đứng như trời trồng tại chỗ, tiếc rằng lúc đó Tháp Liệt Nhân không có ở đó chỉ một mình cậu chứng kiến cảnh tượng kỳ dị này.

"Nguyên soái, kết quả xét nghiệm mảnh vỡ đã được gửi đến quang não của ngài."

Tháp Liệt Nhân liếc nhìn tài liệu, nói: "Mười vạn năm lịch sử?"

Genna đáp: "Không sai, mảnh vỡ rất có thể đến từ một phi thuyền chiến hạm của nền văn minh tiền sử nào đó."

Về các nền văn minh tiền sử trong vũ trụ dù đã có không ít lời đồn đại nhưng vẫn chưa từng phát hiện manh mối có giá trị nào.

"Vậy những hoa văn trên đó có ý nghĩa gì?"

"Tôi đã hỏi chuyên gia, rất có thể chúng đến từ nền văn minh Ca Thác tiền sử. Trước đây đã từng phát hiện những hình vẽ tương tự trên các di vật khai quật được ở đó. Mười vạn năm trước, Ca Thác từng có dấu vết hoạt động của con người, nhưng đã gặp phải tai nạn hủy diệt. Những mảnh vỡ này rất có khả năng là bằng chứng còn sót lại khi nền văn minh đó cố gắng trốn chạy."

Tháp Liệt Nhân im lặng rất lâu rồi mới nói: "Chuyện này còn ai biết?"

"Ngoài tôi ra, còn có hai chuyên gia nghiên cứu về nền văn minh Ca Thác, trong đó một người đã được xóa ký ức."

"Còn người kia thì sao?"

Genna tiếc nuối nói: "Giáo sư Ba Luân, anh ta không chịu chấp nhận việc xóa ký ức. Anh ta gần như phát cuồng vì nền văn minh Ca Thác tiền sử."

"Được thôi, tôi đã cho anh ta lựa chọn rồi." Tháp Liệt Nhân thản nhiên nói: "Chuyện này, tôi chỉ tin tưởng cậu."

Đối với phong cách của nguyên soái, Genna không hề ngạc nhiên: "tôi hiểu rõ."

Tháp Liệt Nhân đột nhiên hỏi: "Genna, cậu nói xem ngoài cái chết và mất trí nhớ ra, còn có biện pháp thích hợp nào không?"

Genna kinh ngạc nhìn nguyên soái của mình, rơi vào khó xử. Trước đây hắn tự cho rằng mình hiểu rõ mọi hành động và mục tiêu của nguyên soái.

Nhưng bây giờ, hắn lại cảm thấy con người nguyên soái thật khó đoán.

Tháp Liệt Nhân lạnh nhạt nói: "Thi hành đi."

Ngắt kết nối quang não.

Tháp Liệt Nhân nghĩ: Thẩm Việt, sao em lại cảm thấy anh không phải là một người vô tình chứ?

Anh rõ ràng là một kẻ máu lạnh chỉ là đối với tình cảm của em, anh đã dốc hết lòng.

Thẩm Việt cố gắng ép mình không xem những bình luận trên mạng.

Trước kia, khi còn là "trà xanh tâm cơ O", dù bị dư luận mạng bắt nạt đến mức nào, lòng cậu vẫn không hề gợn sóng.

Nhưng bây giờ, nhìn từng dòng bình luận ác ý nhắm vào Tháp Liệt Nhân, Thẩm Việt đều cảm thấy rất khó chịu.

Từng bước nhịn xuống, biết chắc chắn không thể cãi lại được, thế là theo gợi ý của Kiều Tê, Thẩm Việt viết một bài đăng.

Dưới đây là lời của Kiều Tê:

—— Đừng trách cư dân mạng cứ mãi lải nhải, cậu nghĩ xem, sao cậu cứ để một mình Tháp Liệt Nhân lên tiếng đáp trả cư dân mạng mãi được? Nếu chính cậu còn không lộ diện làm sao chứng minh được hai người yêu nhau thật lòng?

—— Mọi người đều cảm thấy Tháp Liệt Nhân đơn phương vun đắp hạnh phúc, cho nên mới cảm thấy việc anh mang thai là "tự mình chuốc lấy khổ".

—— Những bình luận cực đoan đó đều là giận cậu không tranh giành, cậu mau chóng vả mặt họ đi, cho họ biết hai người hạnh phúc đến nhường nào là được.

Thẩm Việt càng nghĩ càng thấy có lý, Kiều Tê nói không sai chính vì mình luôn là người ẩn dật, cư dân mạng không cảm nhận được thái độ của mình đối với Tháp Liệt Nhân, mới dẫn đến cục diện hiện tại.

Cậu nên đưa ra phản hồi mới đúng, không ngờ, điều này lại khơi mào cho lòng nhiệt huyết của một fan CP nào đó.

Tiêu đề: 【Thẩm Việt và Tháp Liệt Nhân thường ngày】

Ban đầu, mọi người đều cho rằng đây là một trong vô vàn bài đăng bình thường trong tag, thậm chí tiêu đề cũng cũ kỹ và nhàm chán như vậy.

Cuối cùng vẫn là vì hóng hớt, có vài người click vào, sau đó đã bị một bức ảnh ở tầng chủ làm cho kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.

Đây là một loại ảnh chụp góc nhìn thứ nhất có thể di chuyển, giống như người chụp trực tiếp thu hình từ quang não, có độ dài từ một đến hai giây.

Cư dân mạng click mở ảnh chụp, tầm nhìn ban đầu là ánh mặt trời buổi sớm ngoài cửa sổ, ngay sau đó một đôi mắt màu tím tràn đầy sát khí đột nhiên xâm nhập tầm nhìn.

Giống như dã thú bất ngờ xông ra ở khúc quanh trong rừng rậm ngay lập tức làm mọi người kinh hãi, hô hấp nghẹn lại.

Tầm nhìn đi xuống, khuôn mặt âm trầm lạnh lùng lại bị một bàn tay nắm lấy má...

Bàn tay đó thậm chí nhẹ nhàng lay lay, làm cho ánh sáng lạnh lẽo trên mặt kia hiện lên một vệt ửng hồng.

Tầm nhìn đến đây kết thúc, cư dân mạng mới phát hiện mình không biết từ bao giờ đã ngừng thở, tay lại vội vàng không chờ đợi được mà click mở lại ảnh chụp góc nhìn thứ nhất, lại một lần nữa trải qua khoảnh khắc tim đập nhanh đến nghẹt thở.

Sau khi xác nhận đi xác nhận lại đó chính là Tháp Liệt Nhân, tất cả cư dân mạng hóng chuyện đều phát cuồng.

【A a a a a a a a!】

Mấy trăm tầng lầu đầu tiên toàn là tiếng thét chói tai đơn điệu.

Nếu không phải chủ bài đăng cài đặt ảnh chụp góc nhìn thứ nhất không thể lưu và chuyển tiếp, thì đã bị cư dân mạng truyền điên rồi.

Rất nhanh bài đăng đó đã bị xóa.

Nhưng mọi người đã biết đó là ai đăng. Bên cạnh đó nổi lên một tòa nhà cao tầng:

【Chính là Thẩm Việt đích thân đăng!】

【Bàn tay đó chính là... Không thể sai được.】

【Tôi giống như bị chó đá một cú.】

【Tại sao cậu ta có thể nhéo má Tháp Liệt Nhân?!】

【Con cũng sắp sinh rồi, cậu còn hỏi tại sao? (đầu trọc)】

【Khụ khụ! Tôi đoán Thẩm Việt đang "chịu đòn nhận tội" (mặt dâm)】

Không sai, Thẩm Việt hiện tại thực sự đang chịu đòn nhận tội.

"Bảo bối, em sai rồi, em chỉ là cảm thấy anh đáng yêu quá mà thôi." Thẩm Việt vùi đầu vào sau gáy Tháp Liệt Nhân, cắn tuyến thể của anh.

Tháp Liệt Nhân nằm nghiêng bị cậu ôm chặt vào lòng, hơi thở mờ mịt, ngón tay véo sâu vào chiếc gối mềm mại: "Đừng tưởng rằng như vậy... là..." Toàn thân anh đột nhiên run lên.

"Sao vậy?"

Trong mắt Tháp Liệt Nhân nóng bỏng như muốn trào ra nước, hơi thở dồn dập theo nhịp tim, không nói nên lời: "Anh... tha thứ cho em..."

Giáo sư Ba Luân về nhà.

Nghe tin này, lòng De Jess trùng xuống. Hắn biết, Ba Luân có lẽ đã chết rồi.

Cái tên cố chấp ngu ngốc...

Nhưng ít nhất hắn cũng thu được một vài manh mối giá trị, cuối cùng cũng không uổng phí bao nhiêu ngày hắn phải nhẫn nhịn sự ghê tởm để lấy lòng gã.

Ba Luân từng tiết lộ với hắn rằng Genna đang nghiên cứu một nền văn minh Ca Thác nào đó, và một lần khác, Ba Luân say rượu đã khoe rằng mọi thành quả nghiên cứu đều được ghi trong một cuốn sổ tay, nội dung cuốn sổ đó còn được liên kết với quang não của hắn.

De Jess đã thử xâm nhập quang não của Ba Luân bằng bóng đen nhưng Ba Luân rất cẩn thận, tài liệu được mã hóa đặc biệt, De Jess không thành công.

Bây giờ quang não của Ba Luân có lẽ không còn hy vọng gì, nhưng hắn cần phải tìm ra cuốn sổ tay đó.

Hy vọng Genna vẫn chưa biết đến sự tồn tại của cuốn sổ.

Bước vào phòng Ba Luân, lòng De Jess lại trùng xuống, căn phòng trống rỗng. Xem ra hắn đã chậm một bước, Genna đã cho người dọn dẹp sạch sẽ nơi này.

De Jess xoay người đi về phía kho chứa đồ, chỉ với tâm lý thử vận may, có lẽ đồ đạc của Ba Luân sẽ bị thu vào đó cuối cùng bị coi như rác vũ trụ vứt ra ngoài không gian.

Đúng như hắn dự đoán, trong một đống đồ lộn xộn, De Jess tìm thấy cuốn sổ tay của Ba Luân, hắn run rẩy mở trang đầu tiên.

"Nhã Đế An thượng giáo, cậu đang tìm gì vậy?"

De Jess giật mình, mặt vẫn bình tĩnh quay đầu lại: "Không có gì." Nhưng tay hắn lặng lẽ xé hai trang giấy trong cuốn sổ.

Một khẩu súng năng lượng lạnh lẽo dí vào trán hắn, người đến chính là Genna.

Genna cười lạnh: "Đừng bày trò vặt vãnh đó trước mặt tôi."

Hắn vươn tay, De Jess đưa cuốn sổ trong tay cho hắn.

Genna tiếp tục nói: "Tôi bảo cậu, đừng có giở cái trò này trước mặt tôi!"

De Jess nghiến răng, đưa ra hai tờ giấy đã xé giấu trong tay áo.

Genna khẽ mỉm cười: "Còn đang lo không biết tìm nhược điểm của cậu ở đâu, ai ngờ cậu tự mình đưa đến tận cửa."

"Anh cố ý làm vậy?"

"Một kẻ cao ngạo như cậu sao lại đột nhiên nhiệt tình với một giáo sư có tinh thần lực bình thường như vậy? Trong khi mọi người đều đang nghi ngờ cậu, cậu không cảm thấy mình quá vội vàng sao?"

De Jess nhắm mắt lại, hắn biết, hắn xong rồi.

Hắn quả thật đã thiếu kiên nhẫn. Tưởng tượng đến cảnh Thẩm Việt và Tháp Liệt Nhân quang minh chính đại nhận được lời chúc phúc của toàn bộ Tinh Võng, còn bản thân mình lại trở thành đối tượng bị toàn mạng chế giễu, De Jess đã bị sự oán hận làm cho mụ mị đầu óc.

De Jess tạm thời bị giam vào khoang giam giữ.

Genna lập tức báo cáo sự việc cho Tháp Liệt Nhân.

Tháp Liệt Nhân cười lạnh một tiếng, không hề bất ngờ: "Đưa kết quả lên Tinh Võng, xem xem Nhã Đế An gia tộc đã 'vinh quang' như thế nào khi có một kẻ phản bội."

Thế là, toàn bộ tinh tế đều biết Omega có tinh thần lực cao nhất của gia tộc Nhã Đế An trở thành kẻ phản bội, tất cả những chuyện xấu của gia tộc này lại một lần nữa bị đào xới lên.

【Lúc trước ở diễn đàn trường học ngấm ngầm nhắm vào Thẩm Việt, đã biết hắn không phải người tốt rồi...】

【Mấy năm trước khi bọt biển tấn công trường quân đội số một Kate, hắn còn đánh bại cả cơ giáp của quân đoàn bóng tối, ra vẻ ta đây lắm, lúc đó tôi thật sự coi hắn như tấm gương của Omega...】

【Đúng vậy, nhưng chưa đầy một ngày đã bị Thiên Kiều Nhân đè bẹp không thấy tăm hơi, ha ha ha ha】

【Má ơi, bây giờ nghĩ lại, hóa ra đã sớm thông đồng với quân đoàn bóng tối rồi! Đến cả chút chiến tích vẻ vang đó cũng là lừa người.】

【Khi hắn bị toàn mạng chế giễu, tôi còn bênh vực hắn, bây giờ đúng là bị vả mặt đau điếng.】

【Đại thiếu gia Nhã Đế An gia, tiền đồ vô lượng, làm gì phải làm cái loại chuyện này, đúng là đầu óc bị heo gặm.】

【Ha ha, Nhã Đế An gia tộc vốn dĩ cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì.】

【Làm ơn, dùng ngón chân nghĩ thôi cũng biết, trong ban điều hành Liên Bang có mấy người tốt?】

【Sao lúc trước tôi lại là fan CP Tháp Đề chứ (che mặt)】

【Tôi cũng vậy, may mà sau này tôi kịp thời chuyển sang CP Thiên Tháp (thông minh)】

【+1】

Nhìn những lời bàn tán như mưa trên mạng, ông nội của Đề Jess, một trong những cựu chủ tịch ban điều hành Liên Bang tức giận đến mức ngã bệnh không dậy nổi.

Trước đó, quân đoàn số một không kịp thời bắt được nội gián, cha của De Jess còn mượn chuyện này để nói móc trong hội nghị, bây giờ cái chậu nước bẩn này trực tiếp hắt lên mặt ông ta cũng tức giận đến mức muốn đoạn tuyệt quan hệ ngay tại chỗ.

Ngày hôm sau, gia tộc Nhã Đế An liền phát ra tuyên bố, hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với De Jess.

De Jess ở trong khoang giam giữ ôm lòng hy vọng chờ đợi, không đợi được cha và ông nội đến thăm lại nhận được một lá thư tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ.

Nhìn lá thư đoạn tuyệt mà ngay cả tên cũng được người ta ân cần ký sẵn giúp mình, hắn ngây dại.

Ngay sau đó một tiếng thét chói tai xé rách cổ họng vang lên, De Jess hoàn toàn phát điên trong khoang giam giữ.

Trang viên Khắc Lai Khách.

Tháp Liệt Nhân cảm thấy bụng ngày càng nặng nề, đặc biệt mỗi khi ngủ hai nhóc con trong bụng cứ làm ầm ĩ không ngừng nghiêng người ngủ cũng không thoải mái nằm thẳng cũng không xong.

Đây là lần đầu tiên trong đời Tháp Liệt Nhân bị "đá" như vậy, tất cả đều là do hai "ông tướng" nhỏ trong bụng gây ra. Thỉnh thoảng, một hai cú đá mạnh đến nỗi khiến anh cứng đờ cả người sợ rằng chỉ cần cử động nhẹ cũng sẽ ảnh hưởng đến những sinh linh bé nhỏ yếu ớt bên trong.

Thẩm Việt ôm anh từ phía sau, xoa xoa bụng, bảo Tháp Liệt Nhân đừng quá cẩn thận như vậy, rồi tay cậu cũng bị một cú đá.

Tháp Liệt Nhân nhíu mày: "Chẳng lẽ bọn chúng ở bên trong đánh nhau sao?"

Thẩm Việt cười nói: "Cứ để chúng đánh nhau đi, sau khi sinh ra còn đánh nhau dữ dội hơn ấy chứ, anh em đánh nhau là chuyện thường mà."

Tháp Liệt Nhân nhớ ra điều gì đó, vẻ mặt trầm tư.

Thẩm Việt nghĩ rằng Tháp Liệt Nhân vẫn còn buồn bực chuyện của Sắt Mễ Tư, bèn hôn lên trán anh: "Đừng nghĩ nữa."

Tháp Liệt Nhân lại nói: "Trước đây em từng nói có một người em trai bị lạc, em có muốn tìm lại em trai không?"

Thẩm Việt không ngờ anh vẫn nhớ chuyện này.

Tháp Liệt Nhân thấy trong mắt Thẩm Việt lộ ra vẻ sâu thẳm, nghe thấy giọng cậu mang theo nỗi buồn khó tả: "Có lẽ không tìm thấy đâu."

"Chỉ cần em muốn tìm dù là ở vương cung Hắc Ám Đế Quốc anh cũng sẽ giúp em tìm được." Tháp Liệt Nhân không thể chịu đựng được vẻ mặt đó của Thẩm Việt.

Nếu mọi chuyện đơn giản như vậy thì tốt rồi.

Thẩm Việt nhắm mắt lại: "Tháp Liệt Nhân, trên đời này không chỉ có không gian chiều ngang mà còn có dòng sông thời gian dài dằng dặc khó vượt qua... Anh có hiểu không?"

Tháp Liệt Nhân khẽ xoa xoa vầng trán Thẩm Việt đang nhíu lại thành hình ngọn núi, tại sao đến bây giờ, anh vẫn cảm thấy người trước mắt dường như muốn biến mất?

Rõ ràng Thẩm Việt đã cho anh đủ cảm giác an toàn, rõ ràng cậu vẫn luôn ở bên cạnh, chẳng lẽ thật sự là anh bị bệnh sao?

Thẩm Việt mở mắt ra nắm lấy tay đang giấu trong chăn muốn ôm Tháp Liệt Nhân vào lòng nhưng bụng bầu của anh lại cản trở.

Không thể chui vào áo ôm cậu để tìm kiếm cảm giác an toàn, Tháp Liệt Nhân đành quay lưng về phía Thẩm Việt, cố gắng rúc vào lòng đối phương.

Nhưng tư thế như vậy lại khiến hơi thở của Thẩm Việt phả hết vào tuyến thể sau cổ anh, dù có tóc che đi cũng khiến toàn thân anh khó chịu, xương cốt mẫn cảm từng đợt mềm nhũn không nhịn được khẽ run.

Tháp Liệt Nhân đột nhiên thoát khỏi vòng tay cậu, dịch ra một tấc, tay Thẩm Việt hẫng hụt, ngơ ngác rồi lại rụt rè ôm lấy anh, ngẩng đầu lên cẩn thận điều chỉnh hơi thở không phả vào nơi đó nữa.

Tháp Liệt Nhân ép mình phải giữ lòng như mặt nước, nhưng khi hơi thở quen thuộc lại lần nữa vây quanh cậu vẫn khó có thể khống chế nhịp tim và mạch đập.

Bác sĩ nói, thời điểm này không nên quan hệ, hai người đã tuân thủ nghiêm ngặt nửa tháng rồi.

Đối với hai người có độ phù hợp tin tức tố cao như vậy, đương nhiên rất khó chịu, vì vậy bác sĩ đã khuyên họ nên ngủ riêng.

Đối với Tháp Liệt Nhân, đây là một chuyện nực cười. Muốn anh chịu đựng nỗi khổ ngủ riêng với Thẩm Việt, thì anh càng tin tưởng vào nghị lực chiến thắng tin tức tố của mình hơn.

Ban đầu còn ổn, nhưng ngày tháng trôi qua, một đêm càng đen hơn đêm trước, một đêm càng dài hơn đêm trước, tuyết trên người anh chất thành núi, Thẩm Việt vừa chạm vào, tuyết liền tan ra.

Ôm nhau cũng khó chịu, không ôm càng khó chịu hơn.

Tháp Liệt Nhân dứt khoát xoay người lại, đối mặt với Thẩm Việt

Thẩm Việt biết anh khó chịu mỗi khi như vậy cậu sẽ chống tay lên gối nâng người lên, một tay vu.ốt ve những sợi tóc vàng lòa xòa trên má anh trấn an giữ một khoảng cách vừa phải để anh ngủ trước.

Tháp Liệt Nhân nhắm mắt lại, Thẩm Việt thấy hàng mi vàng óng của Tháp Liệt Nhân rũ xuống mí mắt, khuôn mặt ngủ say hệt như thời niên thiếu không nhịn được cúi xuống hôn lên trán người yêu.

Thẩm Việt nằm xuống bên cạnh anh, bây giờ đến lượt cậu giải quyết phiền não của mình rồi.

Gió đêm gào thét bên ngoài cửa kính, không biết qua bao lâu, Thẩm Việt đã gần ngủ say.

Đúng lúc này, một bàn tay xoa nhẹ yết hầu cậu, Thẩm Việt mở mắt ra, khẽ giọng hỏi: "Sao vậy? Có phải khó chịu không?"

"Muốn uống nước không?"

Tháp Liệt Nhân áp sát vào em, lặng lẽ vén áo mình lên.

Thẩm Việt nhìn anh cười rộ lên: "Ừ?"

Tháp Liệt Nhân quay đầu đi, ánh mắt không chỉ lạnh lùng mà còn vô cùng kiêu ngạo: "Nhanh lên."

Thẩm Việt thấy vành tai anh ửng hồng khi vùi vào gối, không nhịn được hôn nhẹ lên khóe môi anh.

Vừa chạm vào ngực, Tháp Liệt Nhân liền lập tức ôm lấy đầu Thẩm Việt môi khẽ nhếch nhắm mắt lại hàng mi nhẹ nhàng run rẩy.