Liên Khai Tịnh Đế

Chương 12



Bùi Cảnh Xuyên dù sao cũng là nam nhân, nhưng lại không biết bơi, nên hoảng loạn quờ quạng trong nước, vẫy tay loạn xạ.  

 

Tống Thanh Tuyết phải tốn không ít sức lực mới có thể từ phía sau quấn lấy cổ hắn, vất vả kéo hắn vào bờ.  

 

Đến khi Cố Bắc Thần túm lấy cổ áo Bùi Cảnh Xuyên, lôi hắn lên khỏi mặt nước, thì hắn đã uống không ít nước hồ, nằm sóng soài trên mặt đất, mắt nhắm nghiền, mặt trắng bệch, trông như sắp chếc đến nơi.  

 

*

 

"Bùi công tử!"  

 

"Bùi công tử, mau tỉnh lại đi!"  

 

Tống Thanh Tuyết quỳ sụp bên cạnh, lau nước trên mặt, chần chừ một lát, rồi bất ngờ cúi xuống áp môi lên môi Bùi Cảnh Xuyên.  

 

*

 

Xung quanh lập tức vang lên từng đợt hít khí lạnh.  

 

Đám người hóng chuyện, sau khi thấy chúng ta lần lượt rơi xuống hồ, liền tăng tốc chạy đến.  

 

Lúc này, trên cây cầu gỗ đã đứng chật kín người.  

 

Những người ở hàng đầu thậm chí còn chu đáo chủ động ngồi xổm xuống, để những người phía sau có thể xem rõ hơn.  

 

*

 

Ta rúc sâu hơn vào trong n.g.ự.c Cố Bắc Thần, không khỏi thở dài.  

 

Thế này thì xong rồi.  

 

Dù Đại Lương có phong tục cởi mở, nhưng nam nữ mà ở trước mặt bao nhiêu người, lại ướt sũng thế này, còn ôm nhau, nếu không định thân, thì thật sự rất khó ăn nói.  

 

*

 

Ta nghiêng đầu, liếc nhìn Tống Thanh Tuyết.  

 

Quả nhiên, trong đôi mắt nàng ta…  

 

Niềm vui sướng, giấu cũng không giấu nổi. 

 

27

 

Chuyện xảy ra tại phủ An Ninh Quận chúa, chưa đến hoàng hôn đã truyền khắp cả kinh thành.  

 

Sáng sớm hôm sau, khi trời vừa tờ mờ sáng, Cố Bắc Thần đã đứng chờ sẵn trước cổng phủ ta.  

 

Hắn đội sương đội gió, vai còn vương sương lạnh, chẳng biết đã chờ bao lâu ngoài cửa.  

 

Trong tay, hắn xách theo hai con nhạn lớn, phía sau còn dẫn theo một nhóm tướng sĩ, nói rằng đến cầu thân.  

 

*

 

Đám gia nhân giật nảy mình, cứ tưởng Bá phủ gặp chuyện, bị quan phủ bao vây rồi!  

 

Đối với hôn sự này, phụ thân ta không mấy bận tâm.  

 

Nhưng mẫu thân thì lại vô cùng vui vẻ.  

 

"Tên Bùi Cảnh Xuyên kia đúng là có nhan sắc, nhưng thân thể lại yếu ớt."  

 

"Mẹ còn tưởng con tuổi nhỏ, không biết cách chọn nam nhân."  

 

"Không ngờ, con ta lại có con mắt tinh tường đến vậy!"  

 

*

 

Đúng lúc mẫu thân định giao bát tự của ta ra, ngoài cửa đột nhiên có một người lảo đảo lao vào.  

 

"Ta không đồng ý hôn sự này!"  

 

*

 

Bùi Cảnh Xuyên sắc mặt trắng bệch, cả người gầy rộc, trông như mới ốm dậy, đứng giữa phòng lung lay sắp ngã.  

 

Mẫu thân ta lén véo lòng bàn tay ta một cái, thấp giọng nói:  

 

"Mẹ đã bảo hắn thân thể yếu kém rồi mà, con xem, mới rơi xuống nước có một lần mà đã thành ra thế này rồi."  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Bùi Cảnh Xuyên đau lòng nhìn ta chằm chằm, trong mắt đã ửng đỏ:  

 

"Tống Gia Nguyệt, sao muội có thể đính hôn với người khác?"  

 

Phụ thân ta lập tức nổi giận.  

 

"Bùi Cảnh Xuyên, ngươi đang nói cái gì vậy?!"  

 

"Chuyện các ngươi rơi xuống nước, cả kinh thành đều đã biết!"  

 

"Nếu ngươi không có ý định cầu hôn Thanh Tuyết, vậy ngươi đến đây làm gì?!"  

 

Bùi Cảnh Xuyên lắp bắp mở miệng, giọng điệu khó tin:  

 

"Ta... Ta chưa từng nghĩ sẽ cưới Thanh Tuyết làm thê tử." 

 

28

 

Bệnh não của Bùi Cảnh Xuyên càng lúc càng nghiêm trọng.  

 

Lúc trước, khi bàn chuyện hôn sự với ta, hắn mở miệng ra là nhắc đến Tống Thanh Tuyết.  

 

Bây giờ, rõ ràng có thể cưới nàng ta, hắn lại quay sang nói không lấy ta thì không được.  

 

Hắn coi tỷ muội nhà họ Tống chúng ta là bắp cải ngoài ruộng, muốn chọn ai thì chọn chắc?!  

 

*

 

"Câm miệng cho ta!"  

 

Phụ thân đập bàn đứng bật dậy, tức giận quát lớn:  

 

"Thanh Tuyết vì cứu ngươi, không chỉ ướt hết y phục, mà còn dùng miệng truyền khí cho ngươi!"  

 

"Bây giờ ngươi nói không cưới nó, vậy sau này nó phải làm sao?"  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

"Ngươi còn tự xưng là quân tử? Rõ ràng là kẻ vong ân phụ nghĩa!"  

 

*

 

Mỗi câu quát của phụ thân, Bùi Cảnh Xuyên lại lảo đảo lùi một bước.  

 

Lùi đến bước thứ ba, hắn chật vật ngã ngồi xuống đất, hai mắt trợn trắng, trực tiếp ngất xỉu.  

 

Mẫu thân liếc mắt nhìn phụ thân, giọng điệu hờ hững:  

 

"Lão gia đúng là thương con gái đến mức hồ đồ rồi. Cưỡng hôn đến mức dọa Trạng nguyên lang ngất xỉu luôn."  

 

*

 

Phụ thân lập tức tái mặt, dùng tốc độ không phù hợp với thân hình của mình, nhanh nhẹn lao tới, quỳ xuống bên cạnh Bùi Cảnh Xuyên, run rẩy đưa tay thăm dò hơi thở của hắn.  

 

"Phu nhân, nàng làm ta sợ chếc khiếp!"  

 

*

 

Cuối cùng, Bùi Cảnh Xuyên bị người ta dùng cáng khiêng ra khỏi phủ.  

 

Cũng vì vậy, khắp kinh thành lan truyền vô số lời đồn.  

 

Trong đó, phổ biến nhất là ba phiên bản—  

 

Thứ nhất: Trạng nguyên lang không muốn cưới Tống Thanh Tuyết, để bày tỏ quyết tâm, hắn đập đầu vào cột rồi bất tỉnh.  

 

Thứ hai: Trạng nguyên lang không muốn cưới Tống Thanh Tuyết, bị Kiến An Bá dùng gậy đánh ngất.  

 

Thứ ba: Trạng nguyên lang quấy rối Tống Gia Nguyệt, bị Cố tiểu tướng quân đ.ấ.m một cú, ngất xỉu tại chỗ.  

 

*

 

Sau khi Bùi Cảnh Xuyên bị đưa đi, tổ mẫu của ta đích thân đến phủ Bùi gia.  

 

Hôm sau, Bùi phu nhân lập tức tới đổi canh thiếp.  

 

Bùi gia, song hỷ lâm môn. 

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com