Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta

Chương 226



Cố Trạch vẫn còn nhớ rõ lần đó, anh đã bị Cố Ninh mắng cho một trận ra trò, còn bị phạt phải chăm sóc một đóa hoa. Chị nghiêm khắc đặt ra hàng loạt quy tắc, yêu cầu anh phải cưng chiều nó như báu vật.

Nhưng lúc ấy, vì giận dỗi sau khi bị trách phạt, anh đã lén sửa đổi quy tắc khi chị ngủ. Anh không những không nâng niu nó, mà còn biến nó thành một đóa hoa diệt thế.

Giờ nghĩ lại, anh mới nhận ra kết cục thê thảm của đóa hoa kia đều do cơn giận trẻ con của mình mà ra.

Anh nuốt khan, ánh mắt vô thức liếc nhìn người phụ nữ trước mặt. Nếu cô ta phát hiện ra sự thật này… c.h.ế.t chắc!

"Có vẻ như A Trạch rất tự tin trong việc bảo vệ chị và em trai nhỉ? Vậy thì từ nay cậu ấy sẽ phụ trách bảo vệ hai người nhé."

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Giọng điệu của Cố Ninh nghe có vẻ bình thản, nhưng Cố Trạch cảm nhận được một tia áp lực ẩn giấu. Anh lập tức giật thót, nhìn chị với vẻ mặt đau khổ.

Không phải chứ? Chị thực sự biết rồi sao?

Cố Ninh khẽ dựa vào ghế, đôi mắt liếc nhìn cậu em trai với vẻ lười nhác nhưng mang theo ý tứ sâu xa.

Rõ ràng, cô chỉ muốn Cố Trạch chăm sóc tốt cho những đóa hoa kia, vậy mà cậu ta lại biến chúng thành như vậy. Cô còn có thể nói gì nữa đây?

May mắn thay, sông U Minh vốn được tạo thành từ nước của thiên hà vũ trụ, lại dung hợp một chút sức mạnh của Vọng Hư. Mà bông hoa này vốn đến từ vũ trụ, có lẽ vẫn sẽ ổn thôi.

Cố Trạch lập tức phản đối:

"Chị ơi, đừng mà! Hiện tại em chỉ là cấp 8 thôi, có khi còn không đánh lại cô ấy, làm sao bảo vệ được ai chứ?"

Người phụ nữ đứng bên cạnh cũng nhíu mày, giọng nói lạnh lùng:

"Tôi không thể kiểm soát được sát ý của mình khi nhìn thấy anh ta. Cảm giác khí tức này rất quen thuộc… chẳng lẽ tôi đã gặp ở đâu rồi?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Cố Trạch lập tức căng thẳng. Không thể nào! Bây giờ anh chỉ là một người phàm, sao có thể bị nhận ra?

Cố Ninh thản nhiên nói:

"Không sao, nếu không đánh lại, cậu ấy có thể đến tìm tôi. Còn cô, tốt nhất đừng tùy tiện ra tay, lộ thân phận sẽ rất phiền phức."

Sau đó, cô liếc nhìn Cố Trạch, nhàn nhạt buông một câu không cho phép phản đối:

"Thằng nhóc này làm vệ sĩ đi, cứ thế quyết định."

Cố Trạch hoàn toàn câm nín.

Người phụ nữ hơi do dự, cuối cùng cũng cắn nhẹ môi, khẽ gật đầu:

"Được rồi, chị nói đúng, tôi sẽ nghe theo chị."

Một linh cảm nào đó mách bảo cô rằng, tin tưởng người con gái này là một lựa chọn chính xác. 

"Để tôi gọi em trai tôi ra."

Vừa dứt lời, thân thể cô lập tức thay đổi, trở lại dáng vẻ thiếu niên xinh đẹp Nguyệt Ly.

Cậu thiếu niên khẽ cười, ánh mắt sáng lấp lánh, giọng nói mềm mại vang lên:

"Chị à, từ nay A Ly sẽ ngoan ngoãn ở bên chị, không gây phiền phức cho chị đâu."

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com