Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta

Chương 428



"Sư phụ! Chị đang làm cái gì vậy! Mau dừng lại đi!"

Giọng Bạch Cảnh Xuyên gấp gáp vang lên từ bên kia đầu dây.

"Tại sao chị phải dừng lại?"

"Vì chị đang chạy quá tốc độ!"

Cố Ninh thản nhiên liếc đồng hồ tốc độ, khóe môi hơi cong lên.

"Tốc độ này mà gọi là quá tốc độ sao?"

Cô ngừng một chút, rồi nói tiếp: "Tiểu Bạch, nói với cảnh sát đừng đuổi nữa. Đuổi nữa thì sẽ có chuyện đấy."

Dứt lời, cô bảo Nguyệt Yên cúp máy, sau đó nhẹ nhàng nâng tay, dồn linh lực vào lòng bàn tay rồi vỗ mạnh lên thân xe.

Trong khoảnh khắc, chiếc siêu xe màu đỏ bỗng rung lên, như thể vừa được giải phong ấn.

Một giây sau, nó bùng nổ sức mạnh, hóa thành một luồng sáng đỏ lao vun vút trên đường cao tốc.

Tốc độ quá nhanh đến mức hệ thống giám sát giao thông không thể bắt kịp hình ảnh của nó.

Ở phía sau, Bạch Cảnh Xuyên vừa mới cúp điện thoại đã cảm thấy đau đầu không thôi.

Ai mà ngờ được điện thoại của cậu bị người quản lý là Chu Bách gọi tới liên tục, còn có cả cảnh sát nữa.

Họ đều đang hỏi tội cậu vì hành vi đua xe trái phép.

Nhưng vấn đề là… cậu đâu có đua xe!

Người cầm lái chính là sư phụ cậu mà!

"Bây giờ làm sao đây? Sư phụ chúng ta không lẽ sẽ bị cảnh sát bắt sao?"

Tô Mộc cũng không hiểu nổi vì sao Cố Ninh lại hành động như vậy, lòng đầy hoang mang.

"Chắc không đâu."

Bạch Cảnh Xuyên lắc đầu, vẫn giữ thái độ khá bình tĩnh.

"Tôi đã nhờ anh Chu thông báo với cảnh sát rồi. Với địa vị của sư phụ bây giờ, dù có là cấp cao cũng phải nể mặt vài phần. Các cơ quan đặc biệt chắc chắn sẽ nhắm mắt làm ngơ thôi."

Cậu nói đến đây, trong lòng hoàn toàn tin tưởng.

Chỉ cần chưa đầy nửa giờ, cấp cao quốc gia sẽ đích thân can thiệp.

Dù sao, thực lực của sư phụ đã bày ra trước mắt. Ai dám gây sự với chị ấy, e là chẳng có kết cục tốt đẹp gì.

"Nhưng mà sư phụ cũng thật là… Tự dưng lại nổi hứng đua xe làm gì? Nếu xảy ra chuyện gì thì biết làm sao đây?"

"Khẩu nghiệp!"

Nguyệt Yên lập tức lườm Tô Mộc.

"Chị Tô Mộc, đừng nói gở nữa. Tay lái của chị Ninh rất tốt đấy, chẳng phải từ đầu đến giờ vẫn chưa có sự cố gì sao?"

"Sư phụ luôn là người không tuân theo quy tắc thông thường, anh chẳng phải đã biết điều đó rồi sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Chúng ta đừng lo lắng quá nhiều, mau lái xe đuổi theo họ đi."

Bạch Cảnh Xuyên thở dài bất lực. Dù sư phụ có vẻ liều lĩnh như vậy, nhưng đó không phải là sự liều lĩnh vô ý thức. Với năng lực của cô, chuyện này cũng chỉ như một trò tiêu khiển mà thôi.

"Đuổi gì nữa? Tốc độ của sư phụ có phải là tốc độ bình thường của một chiếc siêu xe không? Cái tốc độ đó so với ánh sáng có gì khác biệt?"

Tô Mộc cảm thấy không thể bình luận thêm gì được nữa. Cố Ninh có năng lực đặc biệt, muốn phóng như bay trên cao tốc thì chẳng ai cản nổi.

"Chị Tô Mộc, chị nói sai rồi. Nếu sư phụ thực sự sử dụng tốc độ ánh sáng, chị ấy đã đến kinh đô trong một giây rồi. Chị ấy chắc là mượn sức gió."

"Em trai Nguyệt Ly, không nói thì không ai bảo em câm đâu."

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Tô Mộc lườm cậu một cái, sau đó tập trung lái xe.

Ở một nơi khác, Tiếu Thiên đang xử lý công việc tại kinh đô thì đột nhiên nhận được báo cáo về một sự cố giao thông kỳ lạ—có người lái xe với tốc độ kinh hoàng trên cao tốc, nghi ngờ là thuật sĩ cố ý gây rối.

Ban đầu, anh chỉ cảm thấy buồn cười. Một chuyện như thế này sao lại cần đến anh can thiệp?

Nhưng khi nhìn thấy cái tên được nhắc đến trong báo cáo, ánh mắt anh lập tức thay đổi.

"Cố Ninh? Sao lại là cô ấy?"

Chưa đầy năm phút sau, chiếc siêu xe đỏ rực đã lao vút vào kinh đô.

Nhưng khi vừa vào thành, Cố Ninh và Nguyệt Yên lập tức bị chặn lại. Một nhóm thuật sĩ mặc giáp đang bao vây xung quanh, thái độ nghiêm túc và có phần đề phòng.

Người dẫn đầu là một chàng trai trẻ, ánh mắt sắc bén nhìn vào Cố Ninh và Nguyệt Yên trong xe.

"Cố Ninh tiền bối, xin hãy dừng xe và đi theo chúng tôi một chuyến."

Cố Ninh khẽ nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén quét qua đám người trước mặt.

"Bộ phận đặc biệt? Sao? Tiếu Thiên không nói với các người là tốt nhất đừng can thiệp vào chuyện của tôi sao?"

Giọng nói của cô lạnh lẽo, mang theo chút ý vị nguy hiểm.

Người đàn ông kia vẫn giữ vẻ bình tĩnh, cung kính đáp lời.

"Tất nhiên là không dám. Ngài là tiền bối, cũng là đại công thần cứu toàn cầu, chúng tôi không dám thất lễ. Nhưng hành vi hôm nay của ngài đã vi phạm trật tự giao thông, chúng tôi chỉ muốn mời ngài về cục viết kiểm điểm."

"Chỉ là viết kiểm điểm thôi?"

"Đúng vậy."

Cố Ninh bật cười. Nếu cô không hiểu rõ mục đích thực sự của đối phương, có lẽ đã tin vào lời này rồi.

"Chủ nhân của anh dường như không coi trọng tôi nhỉ? Hôm nay tôi sẽ không đi đâu cả. Nếu có gan thì hắn ra đây gặp tôi."

Người đàn ông cau mày, dường như không ngờ Cố Ninh sẽ phản ứng như vậy.

"Tiền bối..."

"Đừng nói nhảm nữa. Hoặc là các người đánh bại tôi rồi áp giải tôi về, hoặc là bảo hắn tự đến đây gặp tôi. Không có lựa chọn nào khác."

Nghe đến đây, sắc mặt của đám thuật sĩ lập tức trở nên căng thẳng.

Nếu tiền bối đã không nể mặt, vậy thì… đành vô lễ vậy!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com