Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta

Chương 502



"Vậy A Ninh, cô dự định sẽ làm gì tiếp theo?" - Thời Thâm nghiêng đầu nhìn cô với ánh mắt tò mò.

Cố Ninh khẽ vuốt mái tóc, giọng nói bình thản như mặt hồ thu: "Ban đầu tôi định lưu lại hạ giới thêm ít lâu, nhưng tình hình giờ đã thay đổi. Kế hoạch của chúng ta cần được tiến hành sớm hơn dự kiến."

Cô ngước mắt nhìn hai người trước mặt, đôi mắt ngân hà lấp lánh quyết tâm: "Trong trò chơi quay ngược thời gian sau hai ngày nữa, tôi sẽ tận dụng nó để đưa vạn vật trở về vị trí ban đầu. Việc này... sẽ cần sự hỗ trợ của hai người."

Giọng nói không chút d.a.o động, Cố Ninh đã hoàn toàn lấy lại sự tĩnh tâm. Lần này, cô sẽ không cho cậu ấy thêm bất cứ cơ hội nào nữa. Những lời của Hắc Diệu và Thời Thâm vang vọng trong tâm trí - cô không thể mãi bị động như vậy. Cô mới chính là người nắm giữ vận mệnh của vạn vật!

"Rất sẵn lòng." - Thời Thâm mỉm cười gật đầu, ánh mắt lấp lánh vui sướng khi thấy lại hình ảnh A Ninh quyết đoán mà anh từng biết.

"Đó là vinh hạnh của tôi." - Hắc Diệu đáp lời bằng giọng trầm ấm, ánh mắt dịu dàng không che giấu sự tận tâm dành cho cô.

...

Trong khi đó, Cố Trạch đứng trên đài cao phóng tầm mắt ngắm nhìn kinh thành rực rỡ ánh đèn. Đôi mắt đen huyền của cậu lạc lõng giữa biển sáng phồn hoa.

"Chị à..." - giọng cậu nghẹn lại, "em luôn nghĩ chị sẽ mãi đứng về phía em. Nhưng bây giờ mới hiểu, trong mắt chị, vũ trụ này quan trọng hơn tất cả. Em còn không bằng... hai kẻ đó sao?"

Nụ cười mỉa mai nở trên môi Cố Trạch. Một ý nghĩ đen tối chợt lóe lên: Nếu vạn vật là thứ chị trân trọng, liệu khi em hủy diệt tất cả, chị sẽ chỉ còn biết nhìn mỗi em?

Nhưng ngay lập tức, cậu tự phủ nhận ý nghĩ điên rồ ấy. Làm thế chỉ khiến chị gái mình thêm đau lòng. Cậu không muốn tổn thương cô dù chỉ một chút. Cậu chỉ muốn được chị tin tưởng, được chứng minh mình xứng đáng gánh vác cả thiên địa này.

"Chị nhất định sẽ thấy... em mới là người đáng tin cậy nhất..."

...

Trở lại căn phòng, sau khi trình bày kế hoạch chi tiết, Cố Ninh nhờ Thời Thâm chỉnh sửa một số chi tiết. Không chút do dự, anh lặng lẽ rời đi để chuẩn bị mọi thứ.

Chỉ còn lại Hắc Diệu và Cố Ninh trong không gian tĩnh lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Anh vẫn chưa đi à?" - Cố Ninh khẽ hỏi, ánh mắt thoáng bất ngờ.

Hắc Diệu mỉm cười: "Chẳng phải cô cũng còn ở đây sao?"

Một khoảng lặng. Rồi Cố Ninh đứng dậy: "Đi dạo cùng tôi nhé. Đúng lúc đang có chút băn khoăn."

"Vâng!" - Hắc Diệu gật đầu vui vẻ, đôi mắt sáng rực như trẻ nhỏ được cho quà.

Cố Ninh không khỏi bật cười trước sự thay đổi của anh. Nhớ lại lần đầu gặp mặt, Hắc Diệu toát lên khí chất đáng sợ của bóng tối vực thẳm. Ai ngờ sau triệu năm, anh lại trở nên... như chú cún trung thành thế này?

"A Diệu, anh thật sự đã thay đổi nhiều." - Cô thở dài.

"Và cô cũng vậy." - Hắc Diệu đáp lời, giọng trầm ấm. "Ngày trước, dù có thất tình lục dục, cô chưa từng để tâm quá nhiều. Nhưng giờ, cô tính toán từng bước đi. Kể cả khi tạo ra Trái Đất, cô cũng không quên tách một phần hồn phách xuống trần."

Cố Ninh khẽ cười: "Nhân gian thường nói thần tiên vô tình. Nhưng nếu chúng ta thật sự vô tình, sao lại tạo ra họ?"

"A Ninh..." - Hắc Diệu đột ngột dừng bước, giọng nói run nhẹ - "Cô có... ghét tôi không?"

Cố Ninh quay lại, nhíu mày: "Sao tôi phải ghét anh? Hay anh ở cạnh Thời Thâm lâu quá, nhiễm cái tính ngốc nghếch của anh ta rồi?" - Cô giơ tay gõ nhẹ lên trán Hắc Diệu.

Nhưng Hắc Diệu không đùa cợt lại. Anh chộp lấy tay cô, đôi mắt thăm thẳm dò xét: "A Ninh, tôi..."

Cố Ninh nhẹ nhàng rút tay về, ánh mắt xa xăm: "Tôi hiểu lòng anh. Nhưng anh cũng biết, dù có thể cảm nhận tình cảm, tôi không thể đáp lại bất kỳ ai."

Khoảng lặng kéo dài. Rồi Hắc Diệu thở dài: "Đôi khi tôi ước... cô chỉ là một cô gái bình thường. Liệu khi ấy, tôi có cơ hội không?"

Cố Ninh nhìn thẳng vào mắt anh, giọng chân thành: "Nếu... nếu một ngày tôi thật sự trở thành người thường, tôi sẽ không ngần ngại chọn anh."

Hai người đứng đó, trao nhau nụ cười buồn. Cả hai đều hiểu đó là điều không tưởng. Nhưng ít nhất, trong khoảnh khắc này, họ cho phép mình ấp ủ một giấc mơ không bao giờ thành hiện thực.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com