Tiền của công ty Trần Lan đều là tài sản trước hôn nhân, tuy rằng lợi nhuận sau khi kết hôn được tính là tài sản chung của hai vợ chồng, nhưng lúc trước Lưu Chí Bằng muốn thể hiện mình thanh cao, từng ký một bản thỏa thuận tài sản trong hôn nhân.
Trong thỏa thuận quy định, thu nhập của hai người trong hôn nhân thuộc về cá nhân, không liên quan đến đối phương. Hai người chỉ lập chung một tài khoản ngân hàng, mỗi tháng mỗi người chuyển một khoản tiền vào đó dùng cho chi tiêu sinh hoạt. Chỉ là, khi đó Trần Lan rất tin tưởng Lưu Chí Bằng, đã đưa thẻ phụ của mình cho anh ta tùy ý sử dụng.
Hiện tại trong tài khoản chung của hai người gần như không còn đồng nào, huống chi Lưu Chí Bằng còn ngoại tình, một khi ly hôn thì anh ta sẽ không được chia một xu.
Mẹ của Lưu Chí Bằng tức đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ, bố anh ta cũng suýt nữa thì thở không nổi.
Lưu Chí Bằng bị đánh đến mặt mũi bầm dập, lại cuống cuồng đưa bố mẹ đi bệnh viện, bận rộn một ngày trời, suýt nữa cũng ngất theo.
Lúc này trong đầu anh ta chỉ toàn một suy nghĩ: phải làm sao đây?
Anh ta không muốn ly hôn với Trần Lan, cũng không thể ly hôn. Anh không muốn quay về sống cuộc sống nghèo khó như trước kia.
Nhưng chuyện ly hôn này giờ không còn do anh ta quyết định nữa.
Vì có bằng chứng ngoại tình, Trần Lan nhanh chóng nộp đơn ra tòa xin ly hôn.
Lưu Chí Bằng không còn chốn dung thân, đành quay về nhà bố mẹ.
Biệt thự của Trịnh Hiểu Yến bị thu hồi, tất cả nữ trang, túi xách đều bị đem bán, cộng thêm số tiền cô ta dành dụm được mấy năm làm “tiểu tam”, gom góp lại mới miễn cưỡng đủ để trả Trần Lan.
Trả xong tiền, cô ta liền bỏ lại đứa bé cho Lưu Chí Bằng rồi chạy mất. Đứa trẻ đó do nghi thức trấn tà thất bại, không bao lâu sau liền mắc bệnh mà chết.
Còn về phía Dương Vĩ Hạo và Chu Hồng, sau khi nhận được kết quả kiểm tra cho con trai, biết rằng đứa bé không sao, ở bệnh viện hai ngày rồi xuất viện, cả nhà vui mừng khôn xiết. Lần sau khi Tô Nhiên livestream trở lại, họ lại vào phòng livestream của cô tặng rất nhiều quà.
Sau đó Trần Lan cũng chuyển cho Tô Nhiên một khoản tiền không nhỏ, cảm ơn cô đã giúp cô và con gái thoát khỏi biển khổ.
Tất nhiên, đó là chuyện sau này. Trở lại với buổi livestream của Tô Nhiên, sau khi xem xong một quẻ, cô lập tức tắt livestream, không thể để lỡ buổi đi ăn ở phố ẩm thực.
Hai ngày sau Tô Nhiên mới livestream lại, trên màn hình toàn là lời phàn nàn:
【Chưa từng thấy streamer nào thiếu chuyên nghiệp như vậy, ba ngày lên sóng, hai ngày nghỉ ngơi.】
【Streamer có thể livestream hàng ngày không? Người nhiều chuyện như tôi chờ mệt mỏi luôn rồi đây.】
【Streamer sao có thể như vậy, thật chẳng có chí tiến thủ gì cả. Nhìn người ta mà xem, có người livestream tận hai mươi tiếng mỗi ngày, thậm chí ngủ cũng không tắt máy. Streamer nên học hỏi người ta đi!】
Tô Nhiên không để ý đến mấy lời phàn nàn, cười tít mắt nói:
“Ngày hôm nay vẫn như cũ, ba quẻ thôi, bạn nào cần thì tranh thủ vào nhé. Bắt đầu rút bao lì xì đây, nhanh tay thì còn, chậm tay thì hết.”
【Nhanh lên nào, nhanh lên nào, lại bắt đầu tranh bao lì xì rồi.】
【Đừng ai tranh với tôi, lần này nhất định là của tôi!】
【Tranh đi tranh đi, các người tranh đi, tôi chỉ lặng lẽ ngồi nghe chuyện thôi. {mặt chó}.jpg】
Người đầu tiên rút trúng là một cư dân mạng có tên là 【Bảo Bối của Thần Tài】, vừa kết nối video xong, khán giả suýt nữa bị anh ta làm chói mắt.
Quả nhiên đúng với cái tên Bảo Bối của Thần Tài, khí thế vung tiền quá trời, một lần tặng hẳn mười thiên sứ tình yêu.
【Bảo Bối của Thần Tài】tặng bạn thiên sứ tình yêu ×10
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
【Hồng Sự Đa Đa】tặng bạn siêu xe ×20
【Trần Lan】tặng bạn du thuyền sang trọng ×88
……
Vừa kết nối xong thì hiện lên hình ảnh một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, hơi béo, đeo dây chuyền vàng to bằng ngón cái, đồng hồ Rolex xanh lá, tay trái đeo hai nhẫn vàng lớn, tay phải đeo nhẫn ngọc to bằng trứng chim bồ câu — chuẩn chỉnh một ông chú đại gia.
Phòng livestream lập tức ngập tràn mùi… gato.
【Đại ca, dây chuyền vàng của anh chói cả mắt tôi rồi.】
【Xem ra cái tên đại ca đặt đúng quá rồi, lát nữa tôi cũng đổi tên thành “Kho báu của Thần Tài ở chỗ tôi”.】
【Anh trai đại gia ơi, kiếm tiền ở đâu vậy, cho em đi theo với.】
【Chín đồng chín miễn phí ship em còn không dám mua kiểu này, hàng giả à? Hay thử lấy nam châm hút xem!】
【Đại ca, nhìn kỹ em đi, em chính là em trai thất lạc bao năm của anh đó!】
【Em không hề gato chút nào đâu, chỉ đơn giản nghĩ rằng mấy cái nhẫn và dây chuyền này đeo lên người em sẽ đẹp hơn thôi.】
……
Màn hình toàn là những lời gọi “Đại ca đại gia”, “Anh trai đại gia”.
Vừa kết nối xong, đại gia đã vội vã lên tiếng:
“Streamer, nhà mới ở quê của tôi xảy ra chuyện rồi.”
Tô Nhiên cầm lấy bình giữ nhiệt đang ngâm trà, thổi thổi, xì xụp uống hai ngụm. Cô thấy mấy ông cụ đi dạo trong công viên toàn uống trà kiểu đó, nên cũng học theo.
“Xảy ra chuyện gì? Anh cứ từ từ nói.”
Ngô Kim Tùng gấp đến độ không chịu nổi, nói như pháo liên thanh:
“Là thế này, tôi tên là Ngô Kim Tùng, mấy năm nay làm ăn kiếm được chút tiền, nên muốn về quê xây căn biệt thự, cả nhà lớn nhỏ sống chung cho vui.”
Trà Đá Dịch Quán
“Vì vậy nền đất của ngôi nhà cũ không đủ, tôi quyết định xin lại một lô đất mới. Khi đó trong làng chỉ có một chỗ trống là phù hợp — đó là một căn nhà cổ bị bỏ hoang từ thời nhà Thanh.”
“Chỗ đó diện tích vừa đẹp, tôi thấy hợp quá nên quyết định xây nhà ở đó. Tôi thuê một đội thi công, bắt đầu phá nền cũ và đào móng.”
“Tôi định xây một căn nhà ba tầng phía trên và một tầng hầm phía dưới, nên phải đào nền khá sâu. Nào ngờ trong lúc đào bỗng có khói trắng bay lên từ lòng đất, như thể đã đụng vào thứ gì. Dọn sạch sẽ thì phát hiện bên dưới có một cái quan tài, trên nắp quan tài vẽ đầy ký hiệu kỳ lạ, còn bị cuốn rất nhiều sợi dây quanh thân. Quan tài còn bị máy xúc khoét thủng một lỗ lớn, dây cũng bị đứt. Khi đó đám công nhân sợ c.h.ế.t khiếp, nhất định không chịu làm nữa, tôi phải tăng gấp đôi tiền công mới giữ được họ lại.”
“Thật ra lúc đó tôi cũng hoảng lắm, nhà ai lại đi chôn quan tài trong vườn nhà mình chứ? Tôi cũng từng xem phim xác sống của Lâm đạo sĩ, biết rõ mấy cái quan tài có dây mực và bùa chú thế này tuyệt đối không đơn giản, một nhát đào này của chúng tôi chắc chắn là gặp đại họa rồi.”
Tô Nhiên đặt ly xuống, lười biếng hỏi:
“Còn t.h.i t.h.ể bên trong thì sao? Anh có nhìn thấy không?”
“Cái đó thì chưa.” Ngô Kim Tùng thở ra một hơi, cười khổ nói, “Tôi chỉ nhìn từ lỗ thủng vào bên trong, tối thui không thấy rõ gì cả. Tôi vội vàng tìm một đạo sĩ đến lập đàn làm lễ, đốt cả đống vàng mã rồi chọn lại mộ phần, chôn cất quan tài lại cẩn thận, sau đó mới tiếp tục thi công.”
“Trong hai tháng sau đó, làm xong móng, tường nhà cũng đã xây xong. Ban đầu, mấy công nhân sau khi tan làm thì đi về, sáng hôm sau mới quay lại làm. Nhưng vì chỗ họ ở xa, đi lại phiền phức, tôi nghĩ trời ấm rồi nên dựng lều tạm gần nhà mới cho họ ở lại luôn. Ban đầu thì cũng ổn, không có chuyện gì xảy ra, nhưng đêm qua thì xảy ra chuyện rồi”