Lời Thầm Trong Tim Anh

Chương 11



Điều đó thật không công bằng.

Tôi đương nhiên nghĩ rằng anh không yêu tôi.

“Vì anh muốn cho em thấy mặt tốt nhất của anh, sợ rằng càng hiểu anh, em sẽ càng thất vọng.

“Như vậy, em sẽ không thích anh nữa.”

Cố Dư Bạch cúi đầu, vẻ mặt đầy u sầu.

20

Anh nói:

“Gặp em, giống như cây khô gặp mùa xuân.

“Người từng được ánh sáng chiếu rọi, làm sao có thể cam lòng trở về bóng tối?”

Tôi đưa tay nâng khuôn mặt anh, nhìn thẳng vào mắt anh, chậm rãi nói từng chữ:

“Yêu thật sự một người, là yêu tất cả về người đó.”

Yêu những điều rực rỡ, cũng sẽ yêu cả những điều vụn vỡ.

Nếu chỉ yêu những gì nổi trên bề mặt, đó không phải là tình yêu, có lẽ chỉ là một cảm giác mới mẻ nhất thời.

“Chỉ tiếc rằng em nhận ra điều này quá muộn, học được điều này quá chậm, đã khiến anh buồn lòng trong thời gian dài như vậy.”

Cố Dư Bạch khẽ cười, nụ cười pha chút cay đắng.

“Vì mãi về sau anh mới hiểu, yêu một người là sẽ đau lòng khi thấy cô ấy rơi nước mắt.”

Anh đưa tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua những sợi chỉ trên bức tường hình bướm.

Từng sợi chỉ đó đều do chính anh tự tay đan kết, như tạo nên một chiếc lồng để giữ chặt lấy con bướm này.

Nếu có thể, anh dĩ nhiên muốn tôi luôn ở bên anh mãi mãi.

Nhưng nếu việc gần anh đồng nghĩa với việc phải chịu thêm tổn thương, anh thà tự tay cắt đứt những sợi chỉ đó để thả tôi đi.

Cũng giống như đêm đó, khi nhìn thấy sao băng trên bầu trời, anh đã cầu nguyện.

Bởi anh nhận ra, những năm qua, dường như tôi chưa từng thực sự hạnh phúc.

Thậm chí, tình cảm của tôi dành cho anh cũng chưa từng được trọn vẹn.

Anh biết, tất cả là do anh.

Vậy nên, anh đã ước với sao băng rằng, liệu có thể quay lại quá khứ để cho tôi một cơ hội lựa chọn lại không.

Dù điều đó có nghĩa là anh sẽ hoàn toàn mất tôi mãi mãi.

“Giao Giao.”

Anh nhẹ nhàng gọi tên tôi, ánh mắt tràn đầy tình cảm.

“Anh đã kể hết tất cả về anh cho em rồi.

“Vậy, em còn có thể thích anh nữa không?”

Thích một người như anh, với tất cả những điều không hoàn hảo này.

21

Tâm trí tôi có chút hỗn loạn.

Thích, là thật.

Rốt cuộc bao năm tình cảm không thể dễ dàng nói quên là quên, nói không yêu là không yêu được.

Nhưng những tổn thương từng trải qua cũng là sự thật không thể xóa bỏ.

“Xin lỗi.”

Tôi cúi đầu, đôi mi khẽ run rẩy không ngừng.

“Tôi không biết.”

Ít nhất là hiện tại, tôi không thể đưa ra câu trả lời.

Và câu trả lời của tôi, có lẽ anh đã lường trước.

“Không sao.”

Anh nở nụ cười, hiếm hoi dịu dàng đến vậy.

“Cứ từ từ thôi.