Lời Tỏ Tình Đẹp Nhất Thế Gian

Chương 75



Editor: Qing Yun

Mọi người của trường Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Tokyo lấy lại ký ức lần thứ 521, mùa Xuân của năm 2019 cũng sắp sửa đến gần.

Hầu hết các sinh viên và giáo viên ở lại trường đều tham gia buổi liên hoan đón năm mới, hai vị linh hồn đao kiếm cũng ở trong danh sách khách mời.

Miyazaki Chihiro gặp được bọn họ trên đường đi.

"Chủ nhân!"

Heshikiri Hasebe và Tomoegata Naginata cùng hành lễ rồi đi theo phía sau cô vào nhà ăn.

Ba người nói chuyện phiếm vài câu, hai người họ nhắc tới các đồng liêu vẫn còn ở đây. Heshikiri Hasebe do dự một hồi, sau đó nói.

"Mọi người... Có lẽ đều muốn đi theo chủ nhân hơn là ở lại Honmaru..."

Tomoegata Naginata liếc nhìn anh ta, bình tĩnh phụ họa: "Đúng vậy. Mặc dù ngoài miệng không nói nhưng khi tuyển chọn đội tham chiến, ai cũng nghiêm túc cả, đều là trong lòng hiểu rõ mục đích mà không nói ra, chủ yếu là có lòng, không bằng tự mình đi gặp bọn họ một lần."

Miyazaki Chihiro khẽ gật đầu.

"Tôi sẽ đi xem."

Trong nhà ăn đã đèn đuốc sáng trưng, lúc ba người đi vào, ngoài trời bắt đầu đổ tuyết.

Bên trường Kyoto đi về từ đầu tháng 11, những người tham gia buổi liên hoan tối nay đều thuộc trường Tokyo. Căn phòng được bày biện theo phong cách cổ hôm nay đã tạm sắp thêm vài chiếc bàn hình bầu dục, cuối cùng tâm nguyện được ngồi ghế dựa của Kugisaki Nobara cũng được thực hiện, Miyazaki Chihiro ngồi xuống ghế trống chỗ bàn của bọn học sinh, đao kiếm thì tự giác ngồi xuống bàn của nhân viên giám sát, bên bàn ấy có Nanami Kento, Ijichi Kiyotaka và Nitta Akira.

Ngoài hai chiếc bàn này thì còn có một bàn khác cho các giáo viên, hiện tại chỉ có Yaga Masamichi và Ieiri Shoko đang ngồi, ghế còn lại đều bỏ trống.

Miyazaki Chihiro quét mắt quanh phòng một vòng.

Fushiguro Tsumiki cũng ngồi cùng bọn học sinh, nhìn cô ấy không hề có vẻ gì là người ngoài cả, thấy cô ngồi xuống thì kêu cô: "Chị Chihiro."

Bây giờ thiếu nữ cũng coi như một nửa học sinh của trường rồi, cô ấy đang chăm chỉ học những tri thức có liên quan đến chú thuật sư, nhưng vì bản thân không thích chiến đấu nên tạm thời đang học tập theo hướng trở thành giám sát.

Nhưng mà Fushiguro Tsumiki vừa gọi một tiếng chị này, ngoài Yoshino Junpei và Panda không biết gì ra thì sắc mặt những người khác đều thay đổi thấy rõ, cả bọn sôi nổi quay mặt đi né tránh tầm mắt của Miyazaki Chihiro.

Trong lòng Miyazaki Chihiro biết rõ nguyên nhân là gì, cô coi như không nhìn thấy vẻ chột dạ của bọn họ, chỉ chăm chăm nhấp một ngụm trà. Nhưng mà, trà vừa vào miệng, phía sau lập tức có tiếng gọi truyền tới.

"Chị ơi~"

Miyazaki Chihiro đột nhiên sặc nước, che miệng ho khan.

Thanh niên đeo kính râm cười tủm tỉm xách chiếc ghế chen vào bàn này, anh ngồi xuống bên cạnh cô, vươn tay vỗ lưng giúp cô, hoàn toàn không cảm thấy thẹn thùng gì cả.

"Nào, thêm thầy nữa!"

Fushiguro Megumi bị anh ép không thể không dịch sang bên, chán nản nói: "Về bàn của thầy đi, chật muốn chết."

Bởi vì đột nhiên có thêm một người làm tất cả đều phải điều chỉnh vị trí, tiếng trách móc lập tức vang lên bốn phía.

Kugisaki Nobara lẩm bẩm: "Đúng là mặt dày, vậy mà lại gọi ra được..."

Zenin Maki quyết đoán nói: "Thầy giáo vô lương không có cái gọi là da mặt thì phải."

"A ha ha ha... Không hổ là thầy Gojo..." Dường như Okkotsu Yuta muốn xấu hổ thay người khác.

Itadori Yuji đang nhỏ giọng giải thích với Yoshino Junpei và Panda, vẻ mặt cậu còn khá bình thường.

Gojo Satoru đứng trong trung tâm cuộc thảo luận nhưng vẫn bình thản ung dung, anh quay đầu nói Geto Suguru tới cùng mình đi tìm Ieiri Shoko và Yaga Masamichi, thấy anh ấy do dự giây lát rồi nghe lời ngồi xuống bèn giơ tay gọi nhân viên mang đồ ăn lên.

Mọi người vừa nói chuyện vừa ăn lẩu cho tới Giao Thừa.

Trong góc phòng mới đặt một cái tivi, bây giờ ăn uống no đủ rồi mọi người mới có tâm tư đi xem tivi đang chiếu cái gì.

Mặt bàn được dọn dẹp sạch sẽ sau đó đặt giấy bút dùng để "khai bút" lên.

Thật ra theo phong tục thì nên viết lúc khai giảng hoặc trước khi làm việc, nhưng người trong trường lại không quá để ý vấn đề này, hiếm khi tụ tập cùng nhau, đương nhiên phải tận dụng cơ hội rồi.

Gojo Satoru nhìn Miyazaki Chihiro cầm bút lông chấm mực, bình tĩnh viết xuống giấy.

Không phải "Vạn sự đại cát".

Câu cô viết là "Việc thành do người."

Chương trình trong tivi thực hiện đếm ngược, khi đếm đến số cuối cũng là lúc cô gác bút ngẩng đầu, khẽ mỉm cười với anh.

Viết "khai bút" xong, mọi người vẫn chưa chịu tan đi, dứt khoát ngồi tụm năm tụm ba nói chuyện phiếm, chơi trò chơi, cũng có người kết bạn đi thưởng tuyết trong đình.

Nhìn thấy Miyazaki Chihiro ngồi chống cằm chán chường, Gojo Satoru đứng dậy mời cô cùng đi ra ngoài. Một lúc sau khi hai người quay lại, trên tay đã có thêm mấy hộp đồ ăn.

Mọi người chơi mệt mỏi vây lại đây, thấy bọn họ mang bánh ngọt đến còn đặt lên bàn, những người biết chuyện đều mặt mày biến sắc.

Fushiguro Megumi là người đầu tiên duỗi tay cầm một phần, Zenin Maki theo sát sau đó, tiếp theo là Fushiguro Tsumiki. Những người còn lại đều nghĩ là bánh ngọt tráng miệng sau bữa cơm nên cũng tính toán tới lấy, nhưng bị Miyazaki Chihiro ngăn lại.

"Rất khó ăn, tốt nhất đừng nếm thử." Cô thở dài: "Megumi, Maki, Tsumiki, không ăn cũng không sao."

Là người khuyến khích cô làm bánh, Gojo Satoru cười nói với các bạn học khác: "Dù là vị đắng nhưng thầy cảm thấy có thể ăn thử đấy."

Itadori Yuji như đã nhận ra điều gì, cậu ấy cười tươi nhấc tay: "Chihiro, tớ muốn một miếng!"

Kugisaki Nobara dứt khoát tránh ra tự mình cầm lấy một đĩa, còn vỗ vai cô trấn an: "Chỉ là bánh ngọt mà thôi, không phải lo đâu."

Thấy không ngăn cản được họ, đến cả mấy người Nanami Kento và Ieiri Shoko cũng gia nhập, chia nhau không còn một miếng bánh nào, Miyazaki Chihiro lắc đầu không nói gì nữa.

Nhìn các bạn vừa kiên trì ăn hết vừa chảy nước mắt ròng ròng, những người khác cũng bi thảm không kém, cô bất đắc dĩ ôn hòa nói.

"Cho nên nói rất khó ăn mà..."

Geto Suguru cũng cầm một miếng nhưng trong lúc ăn sắc mặt anh ấy đều rất bình thường, dù vậy ăn xong cũng không nhịn được cảm thán: "... Bỗng nhiên cảm thấy vị chú linh cũng không tệ đến thế."

Gojo Satoru đặt đĩa xuống, từ đầu tới cuối anh chỉ cười khẽ lẳng lặng nhìn Miyazaki Chihiro.

*

Ngày tuyết lặng băng tan, đội chiến đấu của Chính phủ Thời Gian lại quay về nhà khách.

Lúc trước bọn họ lấy cớ là quay về chính phủ để báo cáo nên chính phủ Nhật Bản vẫn giữ nhà khách này lại cho bọn chứ không tiếp những người khác. Người giúp việc phụ trách vẩy nước quét nhà mở cửa cho bọn họ sau đó cúi đầu đi ra ngoài, hoàn toàn không tò nghiên cứu xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà nhìn họ lại nhếch nhác như thế.

Konnosuke nhìn không có thương tích gì cả nhưng tinh thần của uể oải nhiều, chân trước khảy lục lạc trên cổ, nó chờ số liệu ảo quét quanh phòng một vòng mới mệt mỏi nói: "Rồi... Đã che hết máy theo dõi."

Nhóm đao kiếm tìm chỗ ngồi xuống tự xử lý vết thương cho mình, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.

Yamanbagiri Chougi kéo chiếc áo choàng bị rách xuống, cắn răng nói: "Tên Kenjaku kia, quả nhiên không có ý tốt, hắn lại dám phản bội gia nhập Nghịch Hành Quân!"

Yagen Toushirou thì lại rất bình tĩnh, anh ta lau vết máu trên đùi, đáp lời: "Ngay từ đầu đã không tin tưởng hắn ta rồi, kết quả này cũng không nằm ngoài dự kiến. Ít nhất đúng là thám thính được không ít tin tức về thời đại Bình An từ hắn."

"Tin tức nhận được không thể giúp chúng ta đánh bại Nghịch Hành Quân..." Yamanbagiri Kunihiro nhíu mày: "Chiến lực chênh lệch quá nhiều, dù có thể điều tra được doanh trại của địch thì chúng ta cũng không vào được."

Thân là linh hồn đao kiếm duy nhất có năng lực chữa trị, mấy ngày nay Hakusan Yoshimitsu tiêu hao sức lực rất nhiều, đến nói chuyện cũng khó khăn, anh ta dựa vào mặt bàn, hoàn toàn không muốn nói chuyện.

Nghỉ ngơi được một lúc, Konnosuke lẩm bẩm: "Không được, cần phải xin chi viện..."

Nói là nói như vậy, nhưng Chính phủ Thời Gian lấy đâu ra viện binh để đưa cho bọn họ?

Cho dù thả honmaru của "Giáp Nhất" đang ở trong thời gian giám thị ra thì cũng chỉ kéo dài thời gian...

Bọn họ hết đường xoay sở, phiền nào nhìn nhau không biết làm sao, đúng lúc này bỗng có người gõ cửa.

Không ai nhận thấy thiếu nữ đi vào phòng từ lúc nào.

Cô đứng ở ngoài cửa, vẫn là dáng vẻ thong dong quen thuộc, cô lạnh nhạt nói.

"Liên lạc chính phủ, tôi muốn giao dịch với họ."