Chương 98: Căn Cứ Địa Của Ma Giới
Bốn người cẩn thận trèo lên đỉnh của một ngọn núi gần đó, nhìn xuống thung lũng bên dưới.
Và cảnh tượng hiện ra, đã khiến cho cả bốn vị thiên tài, những người đã từng trải qua sinh tử, cũng phải cảm thấy một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng.
Cả thung lũng đã bị biến thành một căn cứ địa khổng lồ của Ma Giới. Doanh trại san sát, quân ma đi tuần tra khắp nơi, số lượng ít nhất cũng phải vài vạn.
Ở trung tâm của thung lũng, có một con sông đang chảy. Nhưng nước của nó không phải là nước, mà là máu tươi, được dẫn ra từ hàng ngàn cuộc hiến tế, tạo thành một Huyết Hà Vạn Hồn. Con sông máu này chảy về một điểm duy nhất.
Tại điểm đó, một cánh cổng khổng lồ, được làm hoàn toàn bằng xương trắng và máu đông, đang dần được hoàn thiện. Đó chính là Huyết Tế Ma Môn.
Phía trên cánh cổng, là một vòng xoáy không gian màu đen kịt, chính là nơi phong ấn đã bị vỡ, là con đường nối thẳng đến Ma Giới. Vô số những con ma thú cấp thấp đang từ trong đó chui ra, bổ sung vào quân đoàn.
Và đang đứng trên đỉnh của cánh cổng, chỉ huy việc xây dựng, là một bóng người mặc huyết giáp, toàn thân tỏa ra ma khí ngút trời, chính là Huyết La Ma Tôn.
Tình cảnh vô cùng tuyệt vọng. Căn cứ địa được phòng thủ nghiêm ngặt, kẻ địch lại đông như kiến cỏ. Muốn lẻn vào để phá hủy cánh cổng, giữa sự canh phòng của một Ma Tôn và hàng vạn quân ma, đơn giản là một chuyện không thể.
Đang lúc tất cả mọi người đều cảm thấy bất lực, Elaria bỗng nhiên "A" lên một tiếng nhỏ.
"Sao vậy?" Trần An hỏi.
"Ta cảm nhận được..." cô thì thầm, đôi mắt nhắm lại, cố gắng cảm nhận. "Trong dòng sông máu đó... có một thứ mà bọn chúng không kiểm soát được. Một luồng oán khí vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại không thuộc về Ma Giới."
Cô mở mắt ra, trong mắt lóe lên một tia hy vọng. "Đó là oán khí của một con thần thú cổ đại đã bị chúng giết để làm nền cho con sông. Linh hồn của nó không tan đi, mà vẫn đang âm thầm chống lại sự điều khiển của chúng từ bên trong!"
Một tia sáng lóe lên trong đầu Trần An.
Trong một hệ thống phòng ngự tưởng chừng như hoàn hảo của kẻ địch, họ đã tìm thấy một kẽ hở, một nhân tố bất ổn.
Và đó, có thể chính là chìa khóa duy nhất để họ có thể lật ngược thế cờ.