Chương 116: Một Năm Biến Động
Qua lá bùa truyền tin, Lâm Minh Triết nhanh chóng báo cáo lại tình hình.
Trong một năm Trần An biến mất, Tiên Minh và Thất Sơn Đạo Viện đã phát triển vượt bậc. Lớp học viên đầu tiên đã tốt nghiệp, bổ sung một lực lượng trẻ trung và tinh nhuệ cho đội quân Thiên Binh.
Nhưng tình hình ở Loạn Giới Tiền Tuyến lại vô cùng căng thẳng. Sau khi Huyết La Ma Tôn rút lui, những đội quân ma quỷ cấp thấp hơn liên tục tràn ra từ vết nứt phong ấn, tạo thành những cuộc tấn công không hồi kết vào Trấn Ma Thành. Đội quân Thiên Binh, do Lâm Minh Triết và các vị tông chủ chỉ huy, đã phải chiến đấu một cuộc chiến du kích trường kỳ và đẫm máu để giữ vững phòng tuyến. Rất nhiều chiến sĩ đã hy sinh.
Trận pháp liên lạc siêu dài của Lạc Thanh Y cũng đã kết nối được với Thái Nhất Môn, nhưng tín hiệu vô cùng chập chờn. Họ chỉ nhận được những tin tức đứt quãng, rằng Ma Giới đang tập hợp một lực lượng xâm lược với quy mô chưa từng có.
Sự biến mất của vị Minh chủ Trần An trong suốt một năm, đã ảnh hưởng không nhỏ đến sĩ khí của toàn quân.
Nghe xong, Trần An không nói một lời thừa thãi. Anh chỉ nói bốn chữ: "Ta trở về ngay."
Anh cất lá bùa đi, rồi nhìn về phía Nam. Anh không còn dùng pháp khí nữa. Anh chỉ bước một bước. Thân hình anh như hòa vào không gian, mỗi một bước chân, là vượt qua hàng trăm dặm. Hư không đạp bộ!
Chỉ trong một buổi sáng, anh đã từ Ninh Bình trở về đến Thất Sơn.
Khi bóng dáng của anh xuất hiện trên bầu trời của Thất Sơn Đạo Viện, tất cả mọi hoạt động đều ngưng lại. Hàng vạn học viên, binh lính, trưởng lão, đều ngẩng đầu lên, nhìn thân ảnh quen thuộc đó với ánh mắt không thể tin nổi.
Anh không cần phải nói, không cần phải tỏa ra uy áp. Anh chỉ lẳng lặng đứng đó. Luồng Đế vương chi khí trầm ổn, vững chãi, chính trực từ người anh tỏa ra, như một vầng thái dương, xua tan đi sự mệt mỏi, sự lo âu đã tích tụ suốt một năm qua trong lòng mọi người.
Nhìn thấy anh, họ như nhìn thấy cột trụ của trời đất. Niềm tin và sĩ khí, trong khoảnh khắc này, đã được lấp đầy trở lại.
Lâm Minh Triết, H'lin và những người bạn khác vội vàng bay lên. Nhìn thấy anh đã bình an, họ vui mừng khôn xiết. Họ cảm nhận được sự thay đổi của anh. Anh vẫn là người bạn đó, nhưng khí chất đã hoàn toàn khác, sâu không lường được.
Trần An nhìn những người đồng đội, những người chiến sĩ đã kiên cường chiến đấu suốt một năm qua. Anh nhìn về phía Loạn Giới xa xôi.
"Ta đã trở về," giọng nói của anh không lớn, nhưng lại truyền đến tai của tất cả mọi người.
"Cuộc chiến du kích đã kết thúc."
Anh giơ tay lên, chỉ về phía trước.
"Đã đến lúc... chúng ta phản công."
Sự trở về của anh, không chỉ là sự trở về của một vị Minh chủ. Đó là sự trở về của một vị Vua, và nó đã mang đến một bước ngoặt cho cả cuộc chiến.