Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 127: Con Đường Lên Tháp Nguyệt Hồn



Chương 125: Con Đường Lên Tháp Nguyệt Hồn

Một mình Trần An, đứng giữa quảng trường đổ nát, đối mặt với hàng trăm con khôi lỗi bằng ngọc thạch.
Anh không hề có ý định tiêu diệt chúng. Anh biết điều đó là không thể. Mục tiêu của anh là cầm chân.
"Đất Mẹ, cho ta mượn sức!"
Anh dậm mạnh chân xuống đất. Mặt đất rung chuyển dữ dội. Vô số những bức tường đất khổng lồ mọc lên, tạo thành một mê cung tạm thời. Những dây leo cổ thụ, được gia trì bởi sinh khí của Thần Mộc, trồi lên từ những kẽ nứt, quấn lấy chân của những con khôi lỗi, làm chậm tốc độ của chúng.
Anh như một vị thần đất, một mình điều khiển cả một chiến trường.
Nhưng đội quân khôi lỗi không có cảm xúc, không biết sợ hãi. Chúng phá tan những bức tường đất, dùng vũ khí sắc bén chém đứt những dây leo. Chúng đông như kiến cỏ, liên tục tràn lên, tạo ra một áp lực vô tận. Trần An, dù đã là Kim Đan Kỳ, cũng dần cảm thấy linh lực của mình bị tiêu hao một cách nhanh chóng.
Trong lúc đó, ba cô gái đã bắt đầu cuộc hành trình lên ngọn tháp trắng.
Con đường không hề bằng phẳng. Cầu thang bên trong tòa tháp đã sụp đổ từ lâu. Họ phải dùng khinh công, bám vào những vách tường, leo lên từng tầng một.
Mỗi một tầng, lại là một loại cạm bẫy khác nhau. Có tầng thì đầy những mũi tên tẩm độc bắn ra từ trong tường. Có tầng thì sàn nhà đột nhiên sụp đổ. Nhưng tất cả đều không làm khó được họ.
H'lin, với sự nhanh nhẹn của một con sóc, dễ dàng né tránh mọi cạm bẫy vật lý. Lạc Thanh Y thì dùng kiến thức về trận pháp, nhanh chóng tìm ra và vô hiệu hóa những cơ quan ẩn. Elaria, với sự kết nối tâm linh, lại có thể cảm nhận trước được những nơi có oán khí của những người đã chết, giúp cả đội tránh được những cái bẫy vô hình nguy hiểm nhất.
Họ phối hợp với nhau một cách hoàn hảo, nhanh chóng vượt qua từng tầng một.
Cuối cùng, họ cũng đã lên đến được đỉnh tháp. Trước mặt họ, là một căn phòng rộng lớn. Và ở giữa phòng, trên một cái bệ bằng pha lê, một viên tinh thạch màu xanh lam to bằng quả dưa hấu, đang lơ lửng, tỏa ra một thứ ánh sáng lạnh lẽo. Đó chính là Nguyệt Hồn Tinh.
Nhưng chắn trước mặt họ, là một con khôi lỗi cuối cùng. Nó to lớn hơn tất cả những con khác, toàn thân được làm bằng một loại ngọc thạch màu đen, tay cầm một thanh đại đao. Nó là Thủ Vệ Khôi Lỗi, kẻ canh gác cuối cùng.