Ông thật có mặt mũi mà dặn dò con rể, cứ như thể ông ta chưa từng phụ lòng đích mẫu vậy. Chẳng phải vẫn cứ hết người này đến người khác rước về nhà làm thiếp sao?
May mà La Diệc Chu sắp dự thi Đình, cha ta không dám làm lỡ thời gian của y.
Rất nhanh, bảng vàng được dán trong cung, Tuy La Diệc Chu không phải là top 3, nhưng cũng là top 6, đã là Tiến sĩ rồi.
Tuy nhiên y được Hoàng thượng chú ý nhiều hơn những người khác. Một người đứng thứ sáu, chen giữa ba người Đệ nhất giáp, Hoàng thượng còn đặc biệt nói chuyện thêm vài câu với y, vừa khuyến khích vừa khen ngợi, ngược lại biến Đệ nhất giáp đáng lẽ phải được hoan nghênh nhất thành người qua đường, La Diệc Chu ngây ngốc, trở thành người được chú ý nhất.
Bữa tiệc chiêu đãi tân khoa tiến sĩ kết thúc, La Diệc Chu liền nhắn cho ta, nói là ở lại trong cung xử lý một số việc. Ta đoán chắc là liên quan đến công chúa. Có lẽ Hoàng thượng giữ lại hỏi y một số chuyện liên quan đến Hoa Dương công chúa. Dù sao Thuật Thuật còn nhỏ tuổi, Hoa Dương công chúa lại điên điên khùng khùng, có những chi tiết cụ thể, Hoàng thượng biết không rõ ràng.
Dù sao thì La Diệc Chu từ cung về, tất cả mọi người trong phủ Uy Viễn Hầu đều bị c.h.é.m đầu, không một ai sống sót, bao gồm cả gia đình mấy chục người thân thích của phủ Uy Viễn Hầu cũng đều không còn ai. Đây vẫn là vụ án lớn hiếm thấy liên lụy đến nhiều người như vậy.
Không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không ai biết phủ Uy Viễn Hầu rốt cuộc đã đắc tội với ai.
Chỉ có hai người ta và La Diệc Chu run rẩy sợ hãi, c.h.ế.t nhiều người như vậy, nói không sợ là giả.
Nhưng La Diệc Chu dũng cảm hơn ta, y nói muốn đến pháp trường, tận mắt nhìn nhóm người này bị c.h.é.m đầu.
Tuy ta sợ hãi, nhưng cũng lấy hết can đảm nói muốn đi cùng. Đến pháp trường, nhìn nhiều người cùng bị c.h.é.m đầu như vậy, loại kích thích đó không phải người bình thường nào cũng có thể chấp nhận được.
Trước khi hành hình, La Diệc Chu chu đáo mang đến cho họ bữa cơm cuối cùng. Trong đó là thịt thối rữa có dòi và một ít sỏi đá.
Y nói với Uy Viễn Hầu, đây là cơm và thức ăn khi Hoa Dương công chúa đói đến phát điên.
Mắt Uy Viễn Hầu đỏ ngầu, quay đầu đi không chịu há miệng. La Diệc Chu sai quan binh cưỡng chế banh miệng Uy Viễn Hầu ra, nhét từng miếng vào.
Uy Viễn Hầu vừa nôn khan vừa mắng y. La Diệc Chu không thèm nghe, tiếp tục dùng đũa chọc vào Uy Viễn Hầu phu nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Uy Viễn Hầu phu nhân khóc lóc thảm thiết, vẻ cao quý vốn có cũng bị sự sỉ nhục thay thế.
La Diệc Chu gắp một đũa nhét vào cổ họng bà, Uy Viễn Hầu phu nhân nôn khan một lúc lâu, khóe miệng vẫn còn những con dòi bò lúc nhúc, khiến người xem không ngừng buồn nôn.
Ta cũng cảm thấy dạ dày cuộn trào.
Chẳng trách La Diệc Chu lại cứu giúp Thuật Thuật và mẹ cậu bé. Thì ra, Hoa Dương công chúa đã điên đến mức này rồi.
Nếu không phải y mềm lòng không nỡ thấy trẻ con bị bắt nạt, cứu được Thuật Thuật từ tay kẻ xấu, rồi một lần nữa mềm lòng cứu luôn mẹ cậu bé, thì không biết Hoa Dương công chúa còn phải chịu khổ, ăn bao nhiêu thứ thối rữa nữa.
Dù nàng có phải là công chúa hay không, ngay cả một người bình thường như La Diệc Chu cũng không thể chịu đựng được, dù bản thân y nghèo rớt mồng tơi cũng giúp đỡ hai mẹ con này mà không hề oán thán nửa lời.
So với phủ Uy Viễn Hầu, lừa gạt công chúa ra ngoài, định cho nàng và Thuật Thuật cùng c.h.ế.t ở bên ngoài, còn tạo ra một hiện trường tai nạn giả.
Bao nhiêu năm nay nói là không ngừng tìm kiếm công chúa "mất tích", thực ra là để truy sát công chúa.
Chỉ vì Uy Viễn Hầu phu nhân thương con trai lấy công chúa, không thể bên nhau trọn đời với người mình yêu, cũng không thể thi khoa cử đoạt công danh, nên mới nghĩ ra cách độc ác như vậy.
Phò mã không thể bỏ thê tử, nhưng có thể làm thê tử chết. Bọn họ không nỡ bỏ phú quý dưới sự ưu ái của Hoàng thượng, lại không muốn con trai bị công chúa áp chế.
Cứ thế một bước sai, muôn vàn bước sai. Ngay cả cháu ruột cũng có thể từ bỏ, năm đó Thuật Thuật chỉ mới hơn hai tuổi, nếu không phải Hoa Dương công chúa mệnh lớn, bảo vệ được Thuật Thuật, có lẽ hai mẹ con đã c.h.ế.t ở nơi rừng núi hoang vu rồi.
Cũng vì vậy, Hoa Dương công chúa bị đập đầu, làm mình bị ngốc đi. Hai mẹ con dựa vào việc Hoa Dương công chúa lúc điên lúc tỉnh, trải qua mấy năm trời, kiên trì đi đến kinh thành.
Uy Viễn Hầu còn tàn nhẫn hơn, ông ta đã đánh tiếng khắp các trạm dịch dọc đường, nếu có hai mẹ con tự xưng là công chúa, lập tức báo cáo cho ông ta chứ không phải Hoàng thượng.
Điều này càng khiến Hoa Dương công chúa điên càng thêm điên.
La Diệc Chu làm xong tất cả những điều này, cuối cùng cũng đã trút được cục tức cho công chúa.