Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Chương 146: Thanh Huyền vừa xuất thế, nhất định sẽ làm trùm



Chỉ thấy Diệp Linh Lang còn chưa nói xong, “Vèo” một cái, một bát lớn mì trường thọ trước mắt nàng đã không còn nữa.

Ngoài Lục Bạch Vi và Mục Tiêu Nhiên, những người khác nhìn thấy đều khiếp sợ.

Không đợi bọn họ làm rõ chuyện là như thế nào, giây tiếp theo, tất cả những món ngon mỹ vị trên mặt bàn cũng không còn, tất cả đều sạch bong kin kít.

Bùi Lạc Bạch vừa duỗi tay đã bắt được hung thủ ăn sạch tất cả mấy thứ này, xách cái đuôi nó lên hỏi.

“Đây là thứ gì?”

Đây là từ lần trước ăn uống ở gác mái Yến Phủ, Thái Tử phát hiện ra đám nhân loại này cũng sẽ tranh giành thịt ăn với nó.

Lúc đó, Thái Tử bị xách cái đuôi treo lên, nó tức giận đến nỗi móng vuốt điên cuồng giãy giụa, nhưng sau khi nó bị phong ấn thì căn bản là không đánh lại được người này, nó rất là tức giận.

“Ngũ sư đệ, đây là linh sủng mới của đệ sao? Nhìn nó hung dữ thật đấy, dạo này đệ thích loại hình này sao?”

“Đại sư huynh, huynh nghiêm túc tự hỏi lại bản thân mình xem, trong tất cả các đồng môn đang ngồi ở đây, ai sẽ nuôi dưỡng sủng vật có phong cách này?”

Tiếng nói của Mục Tiêu Nhiên vừa dứt, ngoài đại sư huynh Bùi Lạc Bạch và lục sư huynh Ninh Minh Thành chưa có ra ngoài rèn luyện với Diệp Linh Lang, tất cả những người khác đều đồng lòng nhất trí quay về phía Diệp Linh Lang.

Chỉ thấy Diệp Linh Lang lộ ra một nụ cười giữ lễ, cầm Thái Tử từ tay đại sư huynh, nhét vào trong ngực.

“Xin lỗi đại sư huynh, đây là sủng vật của muội.”

Thái Tử trong lòng n.g.ự.c Diệp Linh Lang lộ đầu ra, sau đó giương nanh múa vuốt với Bùi Lạc Bạch.

“Tiểu tử, ngươi đã thành công khiến cho Thái Tử chú ý, ngươi sẽ phải trả giá rất đắt với những hành động vô tri và xúc động này!”



Âm thanh vừa vang lên, mọi người quay đầu nhìn về phía Béo Đầu không bao giờ biết sợ là gì, đang ngồi trên đầu Diệp Linh Lang.

“Thái Tử?” Bùi Lạc Bạch ngạc nhiên.

“Sủng vật này tên là Thái Tử, là con ở trong n.g.ự.c muội này!”

“Thế còn con ở trên đầu!”

“Nó tên là Béo Đầu, cũng là sủng vật của muội.”

….

Mấy lần tiểu sư muội đi ra ngoài là làm cái gì thế? Vì sao lại mang về toàn những sủng vật kỳ kỳ quái quái, con nào con nấy đều kỳ quặc quái dị.

Một quả tử biết nói, còn có một con thú nhỏ nhìn rất giống với một loại hung thú thượng cổ trong sách cổ.

“Muội ra cửa hai lần, mang theo hai con sủng vật này sao?”

“Thật ra còn một con nữa, đại sư huynh có muốn thử xem xem không?”

Nàng vừa mới nói xong, những người khác đều lên tiếng ngăn cản

“Không cần!”



Bùi Lạc Bạch cùng Ninh Minh Thành không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn nhau một cái, mấy tháng này rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Thôi được, không biết cũng không sao, chuyện của tiểu sư muội không cần phải quan tâm nhiều làm gì, nếu không thì nàng cũng không sao, mà chính mình sao.

“Tuy là không còn một bàn thức ăn này nữa, nhưng vẫn phải tổ chức sinh nhật. Đây là quà sinh nhật đại sư huynh tặng cho muội, chúc muội mỗi năm có hôm nay, mỗi tuổi có sáng nay.”

Bùi Lạc Bạch nói xong, lấy ra từ trong nhẫn một món quà đưa cho Diệp Linh Lang.

Những người khác thấy vậy cũng sôi nổi lấy quà tặng mà mình đã chuẩn bị từ lâu đưa cho Diệp Linh Lang.

Ngay cả Lục Bạch Vi và Mục Tiêu Nhiên còn chưa chuẩn bị gì, cũng lấy quà ra tặng cho Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang nhận quà mỏi tay, trong khoảng thời gian ngắn đã vui đến mức khóe miệng muốn nứt ra rồi.

Đại sư huynh nói rất đúng, mỗi năm có hôm nay, mỗi tuổi có sáng nay.

Trong tương lai, mỗi một năm, Thanh Huyền Tông bọn họ đều đông đủ hết như vậy, đều vui vẻ như vậy, vạn sự như ý, không bệnh tật không tai nạn, đều thật vui vẻ hạnh phúc.

Khi màn đêm buông xuống, gió lạnh thổi nhẹ.

Diệp Linh Lang cầm bầu rượu gõ vang lên cánh cửa của mỗi sư huynh sư tỉ Thanh Huyền Tông, gọi tất cả bọn họ dậy, đưa tới bãi cỏ cao nhất của Thanh Lan Phong, cùng nhau ngắm trăng ngắm sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Cuối cùng, khi Lục Bạch Vi tới nơi, phát hiện tất cả những người khác đều đã ngồi lại, không khí vừa ấm áp vừa náo nhiệt, nàng thích nhất những chuyện náo nhiệt như thế này.

“Hôm nay là sinh nhật của muội, vậy muội kính cả nhà một ly.”

Diệp Linh Lang cầm lấy bầu rượu uống lên một ngụm nhỏ, cảm giác say sưa, khuôn mặt nhỏ chuyển sang màu hồng.

“Trước tiên chúc mừng đại sư huynh trong thời gian này đã bế quan tu luyện thành công, đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ còn một bước nữa là đến Hóa Thần.”

Lời này vừa nói, những người khác phối hợp vỗ tay.

“Thanh Huyền Tông của chúng ta cũng là tông môn có đại sư huynh là Nguyên Anh hậu kỳ, về sau đi ra ngoài cửa cũng có cái để khoe khoang, nếu có ai dám tùy tiện bắt nạt chúng ta, mọi người hãy báo tên của muội!”

Ơ kìa?

Hình như nàng nói sai rồi, nhưng hình như cũng không sai.

“Tiểu sư muội tửu lượng không tốt lắm, vừa uống một ngụm đã say, vừa say đã nói mê sảng, đừng uống nữa.”

Bùi Lạc Bạch cười cười đoạt bình rượu từ trong tay Diệp Linh Lang

“Các sư đệ sư muội cũng biết là tiểu sư muội đang nói đùa, đừng tin là thật, nếu thật sự có việc thì hãy báo tên ta mới đúng!”

Ngoài Ninh Minh Thành nghiêm túc gật gật đầu, những người khác đều không đồng ý, căn cứ vào kinh nghiệm phán đoán của bọn họ, tiểu sư muội không nói đùa.

“Sau đó còn phải chúc mừng tam sư tỉ và tứ sư tỉ, thành công đột phá Kim Đan, tăng cường tu vi bình quân của Thanh Huyền Tông.

Diệp Linh Lang nói xong, mọi người lại lần nữa phối hợp vỗ tay, Hoa Thi Tình và Mạc Nhược Lâm được khích lệ, tâm tình rất tốt.

“Này? Nói như vậy Thanh Huyền Tông chẳng phải chỉ có hai Trúc Cơ chúng ta thôi à?” Lục Bạch Vi mở to hai mắt.

“Ngũ sư tỉ, giác ngộ của tỉ rất cao.” Diệp Linh Lang dựng ngón tay cái với nàng: “Cho nên bắt đầu từ đêm nay, tỉ đừng ngủ nữa.”



Lục Bạch Vi tự trách bản thân lắm miệng.

“Tiểu sư muội, việc này không vội được, lại nói không phải còn có muội đồng hành với tỉ sao?”

“Đúng vậy, muội sẽ cùng với tỉ, đêm nay bắt đầu muội sẽ cùng tỉ tu luyện.”

!!!

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Lục Bạch Vi há mồm lớn đến nỗi muốn rớt cằm.

Sao lại thế này? La Diên Trung đi rồi, bị lây bệnh để lại hay sao?

“Cuối cùng còn muốn nhắc đến một sự kiện nữa, chính là một tháng nữa sẽ đến Võ Hội Đỉnh Phong, Đại sư huynh, huynh mang đội tham gia đi, lần này chúng ta đều đi!”

Diệp Linh Lang vừa nói xong, tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía Bùi Lạc Bạch, trong mắt từng người không hề có kháng cự, ngược lại tất cả đều chờ mong.

Hắn sớm đã bị tiểu sư muội tẩy não, không cần trầm tư mà trực tiếp đồng ý.

“Hay là chúng ta cũng chuẩn bị một bộ đồng phục môn phái của Thanh Huyền Tông đi! Người khác đều có, chúng ta cũng cần phải ăn mặc chỉnh chỉnh tề tề mới có phong cách!”

“Việc này giao cho ta đi, ta đi luyện chế đồng phục môn phái có công năng phòng ngự.” Mạc Nhược Lâm vui vẻ phất tay.

“Còn có ta, trong thời gian này học được không ít phương pháp luyện chế đan dược mới, tất cả đan dược sử dụng trong Võ Hội Đỉnh Phong ta sẽ phụ trách.” Hoa Thi Tình nói.

“Ta sẽ làm thêm một ít viên đạn ảo cảnh dùng để phòng thân cho mọi người, tuy rằng ta chưa đi, nhưng nghe nói Võ Hội này sẽ có tình huống đánh liều mạng, chúng ta không làm tiểu nhân, nhưng cũng cần phải phòng ngừa bị tiểu nhân đánh lén” Kha Tâm Lan nói.

“Vậy ta sẽ phụ trách chuẩn bị mọi thứ để mọi người ăn mặc, ở, đi lại.” Lục Bạch Vi cười nói: “Đương nhiên, ta cũng rất giỏi khuấy động không khí!”

“Các sư tỉ sư muội lợi hại như vậy, có vẻ nam đệ tử của chúng ta chẳng có năng lực gì đặc biệt nhỉ!” Ninh Minh Thành cười nói.

“Nhưng nam đệ tử của Thanh Huyền Tông chúng ta có sức chiến đấu rất mạnh, chúng ta ở phía sau để các huynh yên tâm chiến đấu!” Diệp Linh Lang cười nói: “Yên tâm, tất cả các loại bùa chú sử dụng trong Võ Hội Đỉnh Phong, muội sẽ chuẩn bị đầy đủ cho cả nhà. Thanh Huyền Tông vừa xuất thế, nhất định sẽ làm trùm!”

“Nói rất đúng! Thanh Huyền Tông vừa xuất thế, nhất định sẽ làm trùm!”

Không khí đã nâng cao, mọi người càng mong chờ!

Lại nói tiếp, đây vẫn là lần đầu tiên tông môn của bọn họ cùng nhau hành động, nghĩ lại thật sự đáng mong chờ.

Bùi Lạc Bạch nhìn các sư đệ sư muội từng người đều vô cùng mạnh mẽ hào hứng, trong lòng vô cùng cảm động.

Mặc dù ngay từ đầu bọn họ không có ai biết, không được xem trọng, bị xa lánh, thậm chí sẽ bị trào phúng khinh thường, đều không sao cả. Đến lúc đó nhất định hắn sẽ trụ vững trước áp lực, mang theo các sư đệ sư muội đánh một trận thật khí thế.

Làm cho bọn họ biết, Tu Tiên giới còn có một tông môn, tên là Thanh Huyền Tông.

Bọn họ có tổ chức, có kỷ luật, có đồng môn, nhất định không ai được phép khinh nhục.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com