Sau khi chấm dứt thệ sư đại hội (1) kia, các đệ tử Thanh Huyền Tông từng người đều tiến vào trạng thái chuẩn bị.
Diệp Linh Lang đi một chuyến đến bí cảnh Thanh Huyền Tông, đến bên cạnh hồ sen có linh khí nồng đậm, trước tiên nàng bắt tiểu hắc xà trên cổ tay thả lên trên một đóa thanh liên, sau đó bản thân mình ngồi bên cạnh hồ sen để đột phá Trúc Cơ hậu kỳ.
Nàng cùng lúc tu luyện cả ba linh căn, mỗi lần đột phá cần vô cùng nhiều linh lực, tiến độ cũng chậm hơn so với người khác không ít, nhưng nhờ thế, thực lực mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những người khác.
Nàng mất nửa ngày đã đột phá thành công, khi mở to mắt, cảm giác cả người đều thăng hoa một chút.
Việc đột phá này khiến cho cả tinh thần và thể xác đều vô cùng sảng khoái, làm nàng càng muốn tiến thêm một bước, dựa vào linh khí nồng đậm bên cạnh hồ sen, Diệp Linh Lang tính toán tu luyện khoảng một tháng mới ra ngoài.
Nhưng lúc này, nàng nhìn thấy ở giữa hồ sen, tiểu hắc xà vốn đã ngủ say không biết tỉnh từ khi nào, cặp mắt to xinh đẹp đang nhìn nàng.
“Ngươi tỉnh rồi ư?”
Tiểu hắc xà gật gật đầu.
“Lần trước may mà có ngươi đã cứu ta, ngươi thật vất vả mới khôi phục một chút, kết quả bao nhiêu lợi ích đem hết cho ta!”
Lúc này, ánh mắt của tiểu hắc xà nghiêm túc nhìn nàng chằm chằm, cái đuôi dính chút nước ao ở trên cánh hoa sen xanh vẽ một cái gạch chéo thật lớn.
Diệp Linh Lang cảm thấy dáng vẻ này của nó buồn cười cực kỳ, cả người nó cũng chỉ to bằng một bàn tay của mình, kết quả lại dùng thái độ của người lớn phê bình trẻ con để trách nàng lần trước quá mức xúc động.
“Ta biết rồi, lần sau ta nhất định sẽ không gặp khó khăn như vậy!”
Vốn là tưởng rằng tiểu hắc xà sẽ răn dạy nàng một trận, hỏi nàng làm sao còn dám có lần sau.
Ai ngờ, cái đuôi nó lại nhúng một ít nước, bò lên chiếc lá xen rộng rãi, viết mấy chữ cho nàng.
Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết
Đây là cuốn pháp quyết tối cao thứ sáu mà Diệp Linh Lang nghe thấy, ở Tàng Thư Các Thanh Huyền Tông, muốn tìm tối cao pháp quyết chỉ có thể tìm bằng tên, cho nên nếu không ai nói cho nàng nàng cũng không thể tìm thấy.
“Nghe giống như là dùng để tu luyện thần hồn?”
Tiểu hắc xà gật gật đầu, sau đó cái đuôi của nó gõ gõ lên mặt lá sen, giây tiếp theo Huyền Ảnh bay từ trong nhẫn ra.
Cảm giác này khá là kỳ diệu, đây vẫn là lần đầu tiên chủ tớ hai người bọn họ cùng tỉnh táo để nói chuyện với nàng.
“Ý của chủ nhân ta là, linh hồn lực của ngươi quá yếu, bảo ngươi luyện Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết, luyện cho tốt để sau này lúc nào tìm đường c.h.ế.t thì có thể c.h.ế.t chậm một chút!”
Huyền Ảnh vừa dứt lời, cái đuôi tiểu hắc xà huơ lên trong không khí một cái
“Coong” một tiếng, thân kiếm Huyền Ảnh rung lên, nó đau đến mức không ngừng phát ra những tiếng xuýt xoa.
“À, ý của chủ nhân ta thật ra là, tu luyện linh hồn lực vô cùng có lợi, tu luyện linh hồn lực và linh lực là hai phương hướng, luyện linh lực là luyện cho thân thể mạnh mẽ, luyện linh hồn lực là luyện cho hồn phách mạnh mẽ, cấp thấp tu luyện linh lực, cấp cao tu luyện linh hồn lực, hồn phách bất diệt, tồn tại muôn đời với trời đất.”
Diệp Linh Lang vẻ mặt thích thú nhìn Huyền Ảnh bị đánh.
“Cái gì? Ta nghe không rõ!”
…
Cọng giá đỗ chó cậy thế chủ này, đã quên lần trước là ai cứu ngươi sao?
Huyền Ảnh nuốt cục tức, kiên nhẫn giải thích lại một lần nữa cho nàng nghe.
“A, ta biết rồi!”
Nghe thấy nàng đồng ý, Huyền Ảnh một khắc cũng không muốn ở lại, lập tức chạy vào bên trong nhẫn, đây không phải là nơi người nên ở.
Lúc này, tiểu hắc xà lại viết hai hàng chữ xinh đẹp trên lá sen.
Tu luyện linh hồn lực có lợi vô cùng
Một tháng, đủ nhập môn.
“Ta đã hiểu ý của ngươi rồi, ta vừa mới đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, cho dù tu luyện một hai tháng thì cũng không thể lập tức đột phá đến Kim Đan, tiếp tục ở lại đây tu luyện sẽ không có nhiều lợi ích, nhưng nếu ta đi tu luyện linh hồn lực, một tháng là có thể nhập môn, sẽ rất có lợi đối với việc tham gia Võ Hội Đỉnh Phong vào tháng sau."
Tiểu hắc xà gật gật đầu, nàng đúng là rất thông minh, nói một lần đã hiểu.
“Ta đi ngay đây!”
Tiểu hắc xà lại viết một hàng chữ.
Võ Hội Đỉnh Phong, nhất định đứng đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Được! Mượn lời tốt lành của ngươi, ta sẽ nhất định đứng đầu, thắng lợi đến cuối cùng!”
Diệp Linh Lang vui vẻ vươn ngón tay hướng tới tiểu hắc xà.
“Nhân lúc ngươi tỉnh, hãy hút một chút m.á.u đi, khôi phục một chút sức mạnh đã vì ta mà tiêu hao.”
Tiểu hắc xà lắc lắc đầu.
“Ngươi không hút thật là lãng phí, lần trước ta bị phun ra m.á.u ở khu vực quỷ hồn, đám quỷ hồn đó giống như phát điên chạy tới l.i.ế.m ăn.”
Tiểu hắc xà tiếp tục viết chữ lên lá sen
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương "I will tell you lovely stories"
“Bảo mật, đừng để ai biết.”
“Ta biết rồi, ta sẽ không nói cho ai biết, bây giờ ngươi hút một chút đi!”
Tiểu hắc xà vẫn kiên định lắc đầu.
Cho ta thêm một chút thời gian, sẽ không lâu nữa đâu.
“Cái gì sẽ không lâu?”
Lần này tiểu hắc xà không trả lời nàng nữa, nó bò từ lá sen đến cổ tay Diệp Linh Lang, cuốn một vòng quay cổ tay của nàng, ánh sáng lóe lên rồi biến mất.
Nó không muốn nói, Diệp Linh Lang cũng không hỏi nữa, nghĩ đến cuốn pháp quyết Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết, nàng vô cùng vui vẻ chạy tới Tàng Thư Các Thanh Huyền Tông, một mạch tu luyện ở Tàng Thư Các một tháng trời.
Chờ đến khi nàng trở lại đã đến lúc khởi hành tới địa điểm sẽ tổ chức Võ Hội Đỉnh Phong, Cửu Hoa Sơn.
Lúc đó, tam sư tỉ đã làm xong đồng phục môn phái, đồng phục môn phái sử dụng màu xanh nhạt giống như lá trúc, trên cổ tay áo thêu một đóa hoa sen màu xanh đậm, đóa hoa sen màu xanh đậm này chính là dấu hiệu của Thanh Huyền Tông.
“Đồng phục môn phái này đẹp quá, đẹp hơn so với những tông môn khác nhiều! Tay nghề của tam sư tỉ thật tốt quá đi!”
Lục Bạch Vi vừa nhận được thì vội vội vàng vàng mặc vào, sau khi mặc vào thì vui vẻ xoay vài vòng.
“Không ngờ đến một ngày ta có thể được mặc đồng phục môn phái, lúc trước những tông môn từng bị ta khiêu chiến mà nhìn thấy dáng vẻ nghiêm trang này của ta, nhất định sẽ bị dọa sợ mất!”
Quý Tử Trạc cũng nhanh chóng mặc vào, hắn mặc vào một bộ đồng phục của môn phái thanh dật như thế lại có dáng vẻ của chàng thiếu niên nghịch ngợm.
Mục Tiêu Nhiên mặc bộ đồ này lại càng thể hiện vẻ nho nhã ôn hòa của hắn, mà Bùi Lạc Bạch lại thêm vài phần đại khí của chính phái.
“Tam sư tỉ chọn màu sắc này thật sự quá đẹp!”
Diệp Linh Lang cũng thay cho mình, bộ quần áo này nàng càng nhìn càng thích.
Chẳng những đường thêu tinh xảo, kiểu dáng xinh đẹp, lại còn là linh khí có thuộc tính phòng ngự, chất lượng thượng thừa như vậy toàn bộ Tu tiên giới không có tông môn nào có thể mặc, chỉ có Thanh Huyền Tông ai ai đều xuất sắc mới có thể có đãi ngộ này.
“Như thế này chúng ta chỉ cần ra bên ngoài là sẽ có khí thế của danh môn chính phái, tới lúc đó khi ra ngoài đánh nhau, chỉ vào đối phương mắng một hồi, sau đó rút kiếm ra xoạt xoạt xoạt, thế là có được thanh danh tốt đẹp hành hiệp trượng nghĩa, lại còn cướp được gia sản phong phú của đối phương, thật hoàn mỹ!”
Những đệ tử khác nghe Diệp Linh Lang nói chuyện, nửa trước nghe còn rất bình thường, nghe một hồi, vì sao bỗng nhiên lại cảm thấy không phù hợp nhỉ?
Mặc quần áo màu xanh nhạt, lại có tác dụng như vậy sao?
“Tiểu sư muội!” Bùi Lạc Bạch ngẩng đầu nhìn về phía nàng.
“Có muội?”
“Không được bắt nạt người yếu đuối!”
“Đại sư huynh, mỗi lần muội ra cửa đều là người yếu nhất nhỏ nhất, rất nhiều người tới để bắt nạt muội.”
Bùi Lạc Bạch nhíu mi một chút.
“Ai bắt nạt muội? Có ghi nhớ tên của đối phương không? Là tán tu hay là tông môn nào? Tán tu thì không dễ tìm, nhưng nếu là đệ tử tông môn nào đó, tới Cửu Hoa Sơn huynh mang muội đi trả thù!”
Vừa nghe những lời này, những đệ tử khác đều ngẩng đầu lên.
Mỗi lần tiểu sư muội ra ngoài đúng là nhỏ yếu nhất, cũng đúng là có rất nhiều người đến bắt nạt nàng, nhưng là…
Đại sư huynh có muốn suy xét một chút, hỏi trước mức độ thương tật của đối phương không?
“Được, muội nhớ kỹ, chờ đến Cửu Hoa Sơn, muội nhìn thấy kẻ thù nhất định sẽ mách với đại sư huynh.”
Tiểu sư muội, rất được!
_________
(1) Thệ sư đại hội: Đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân