Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Chương 180: Nàng giả vờ đó, thật ra nàng cũng vô cùng hoảng hốt!



Trước khi Liễu Nguyên Húc bắt được Diệp Linh Lang, đệ tử Ẩn Nguyệt Cung đã bị đệ tử Thanh Huyền Tông ở phía đối diện vây đánh chỉ còn lại ba người.

Lúc đó, một Nguyên Anh khác trong môn phái còn đang đánh nhau với Mục Tiêu Nhiên cùng với Đằng Vân Bạch Hổ, chỉ còn dư lại một Kim Đan đang bị một đám đệ tử Thanh Huyền Tông vây quanh run bần bật.

Liễu Nguyên Húc cắn răng một cái, quyết đoán từ bỏ Diệp Linh Lang để chạy tới cứu Kim Đan đáng thương kia.

Gọi là cứu, nhưng thật ra chỉ là đến đó để cùng nhau bị đánh mà thôi.

Thanh Huyền Tông sáu người đánh hai, ngay cả Diệp Linh Lang vừa mới chạy thoát chật vật khó khăn như thế cũng chạy tới vây quanh bọn họ đánh.

Hiện tại đúng là hối hận, Liễu Nguyên Húc vô cùng hối hận.

Vốn tưởng là bản thân tìm ra điểm đột phá, kết quả làm hỏng cả trận đấu của toàn tông môn.

Ngày hôm qua, Thất Tinh Tông tốt xấu còn giãy giụa được một chút, điến phiên bọn họ ngay cả cơ hội giãy giụa còn không có.

Cuối cùng địch đông ta ít, Ẩn Nguyệt Cung dùng cách thức vô cùng ngu xuẩn, thua trận đấu này, thời gian đánh trận này còn không lâu bằng trận đánh giữa Liệt Dương Điện và Côn Ngô Thành, nếu là có người nói hắn nhận tiền làm nội gián, ngay cả chính hắn cũng tin.

“Thùng” một tiếng vang lên, trận đấu kết thúc, Thanh Huyền Tông lại một lần nữa toàn đội chỉnh tề thắng lợi.

Trong khoảnh khắc, đội cổ vũ của Thanh Huyền Tông lôi tất cả các loại đạo cụ ra, trực tiếp làm nóng bầu không khí đến mức tối đa, khiến cho toàn bộ khán đài đều phát ra tiếng vỗ tay như sấm.

“Thanh Huyền xuất hiện, nhất định không thua!”

“Chúc mừng quý vị lại một lần nữa chứng kiến kỳ tích!”

Nghe một chút, vốn dĩ chỉ là đến để xem trò vui, bị đội cổ vũ của Thanh Huyền Tông vừa hô, biến thành người chứng kiến kỳ tích, nháy mắt cảm thấy cả người đều thăng hoa.

Vậy còn không đáng hoan hô hay sao? Cần phải hoan hô!

Không chỉ có hôm nay, ngày mai bọn họ cũng tới, còn phải làm người chứng kiến kỳ tích, còn muốn nhìn thấy người sẽ đứng trên đỉnh núi của Võ Hội Đỉnh Phong kỳ này.

Rốt cuộc, ai cũng không nghĩ đến kết quả này, Thanh Huyền Tông thậm chí còn không gom đủ bảy Kim Đan thật sự có thể đánh tới trận thi đấu chung kết của giải đấu tổ đội.

Thế mà không đủ cháy hay sao? Cần phải cháy!

Không khí tại hiện trường nhiệt liệt đến nỗi tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng, ngay cả Nhậm Đường Liên đang ở thính phòng cũng lớn tiếng vỗ tay.

Lúc này, áp lực đã chuyển đến Côn Ngô Thành.

Các chưởng môn khác với vẻ mặt giống như đang xem kịch vui, chuyển ánh mắt tới Thành chủ Côn Ngô Thành.

“Các ngươi làm sao thế?”

“Không làm sao cả, chỉ là bỗng nhiên có cảm giác muốn nhìn thấy Côn Ngô Thành bị kéo xuống khỏi thần đàn, tất cả mọi người cùng nhau chung hoạn nạn.” Điện chủ Liệt Dương Điện cười nói.

“Hay là thành chủ lộ ra một chút sách lược mới của các ngươi đi? Đỡ phải giống Ẩn Nguyệt Cung ngoài ý muốn như vậy, đến lúc đó ngươi không kịp phản ứng, không biết phải hòa giải thế nào!” Chưởng môn Thất Tinh Tông buồn cười, liếc nhìn Cung chủ Ẩn Nguyệt Cung một cái.

Đang yên tĩnh để chữa vết thương trong lòng, Cung chủ Ẩn Nguyệt Cung lại bị trúng một đao vào ngực.

Hắn không muốn ở cái nơi quỷ quái này thêm một giây nào nữa.

Vì thế, hắn phất tay áo rời đi, không cả thèm chờ các đệ tử dưới đài, ngay tại chỗ bỏ mặt chạy lấy người.

Khi nhìn thấy hắn giận dỗi rời đi, Chưởng môn Thất Tinh Tông lại nói: “Chuyện không có gì đâu, ngày mai hắn sẽ xuất hiện đúng giờ.”

“Ừ, ta cũng vậy!” Điện chủ Liệt Dương Điện nói.



Thành chủ Côn Ngô Thành lập tức trầm mặc.

Thời gian trôi rất nhanh, một đêm đã đi qua.

Trận chung kết giải đấu tổ đội tông môn sẽ diễn ra trong ngày hôm nay.

Sáng sớm đã có người tới khán đài để chiếm chỗ, chỉ sợ tới chậm sẽ không còn chỗ tố, không xem được trận đấu xuất sắc nhất của mùa năm nay.

Đệ tử hai bên ở dưới đài còn đang chuẩn bị, Thành chủ Côn Ngô Thành dứt khoát không ngồi trong thính phòng nữa, hắn đến phía dưới võ đài để nói những chuyện cần chú ý với các đệ tử sắp lên võ đài, thuận tiện giảm bớt sự hồi hộp của các đệ tử.

Đương nhiên, quan trọng nhất là hắn rất không muốn nghe những chưởng môn kia châm chọc nói móc ảnh hưởng cảm xúc.

Tứ đại tông môn chỉ còn lại một mình bọn họ, thế mà bọn họ còn không biết quý trọng, thật sự quá đáng lắm!

“Dung Tranh, nghe nói lần trước ngươi ba ngày hai lần chạy tới chỗ Thanh Huyền Tông, ngươi có vẻ rất quen thuộc với bọn họ. Đến lúc đó ở trên đài luận võ cần phải nhắc nhở đồng môn của các ngươi, không may đối thủ dùng thủ đoạn gì…”

“Sư phụ, dù đối diện có dùng thủ đoạn gì, con cũng không có cách gì.” Vẻ mặt Giang Du Tranh bất đắc dĩ: “Vĩnh viễn không bao giờ có cách nào đoán được bước tiếp theo bọn họ sẽ làm gì!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -



“Ngươi thật là, không phải là đang khen người khác chí khí, diệt uy phong của chính mình hay sao?”

“Sư phụ, đến lúc này lừa mình dối người cũng không có tác dụng, người phải hỏi đại sư huynh có tin tưởng hay không, chúng ta phải dựa vào thực lực mà thắng!”

Vì thế Thành chủ Côn Ngô Thành quay đầu nhìn về phía Tư Ngự Thần.

“Con còn rất chờ mong, cho dù thắng hay bại, rốt cuộc cũng gặp được đối thủ rồi không phải sao?”



Lúc này cần gì nói chuyện về tình cảm thay đối thủ gì, ta chỉ muốn các ngươi thắng! Thôi!I

Thành chủ Côn Ngô Thành xoay người quay trở lại thính phòng, còn không bằng nghe mấy chưởng môn đó châm chọc nói móc đâu, mấy đứa nghiệt đồ này, đứa nào đứa ấy đều khiến mình tức giận.

Nhìn thấy sư phụ nhà mình rời đi, Giang Du Tranh không nhịn được cười.

“Đại sư huynh, nếu chúng ta không thắng thì sư phụ người không còn thể diện nữa!”

“Nếu thật sự thua, cũng không phải chỉ có một mình hắn mất mặt, hắn sẽ biết tự an ủi bản thân!”

“Đệ không nghĩ tới, cuối cùng đối thủ không phải là Dung Nguyệt sư muội mà lại trở thành cọng giá đỗ, nàng thật sự ngoài dự đoán của mọi người!”

Giang Du Tranh cười vô cùng xán lạn, Tư Ngự Thần lườm hắn một cái.

“Cũng không cần ở đây khoe khoang với ta, đệ chẳng qua là một người ăn chực bùa mà thôi, quan hệ của mọi người đều thuần khiết.”

……

Giang Du Tranh lập tức không cười nữa.

Nói lại tức, không biết khi nào có thể có cơ hội lấy bao tải chùm lên đầu La Diên Trung đánh cho hắn một trận.

Bên kia võ đài, không có chưởng môn hay trưởng lão bên cạnh nhắc nhở, đệ tử Thanh Huyền Tông đứng cùng nhau nói chuyện phiếm

“Tiểu sư muội, muội nói chúng ta có thể thắng hay không? Côn Ngô Thành thật sự rất mạnh, có ba Nguyên Anh đó!” Lục Bạch Vi hồi hộp không nhịn nổi.

“Yên tâm, chắc chắn thắng!” Diệp Linh Lang cười nhẹ.

Nàng cười, trái tim hồi hộp của những người khác cũng được thả lỏng không ít, tiểu sư muội nói có thể thắng, vậy thì nhất định có thể thắng.

“Tới, cùng đặt tay lên nhau, chúng ta cùng phô trương thanh thế!”

Diệp Linh Lang nói xong, các sư huynh sư tỉ cầm tay đặt lên tay nàng, sau đó cùng nhau hô khẩu hiệu.

“Toàn bảng đệ nhất, Thanh Huyền vô địch!”

Khẩu hiệu kết thúc, vừa lúc đến giờ hai bên lên đài, Diệp Linh Lang đập vào bả vai của Bùi Lạc Bạch.

“Mang đội, lên đài, sáng tạo chính là kỳ tích của chúng ta, nắm lấy chức vô địch đầu tiên của chúng ta!”

“Được!”

Bùi Lạc Bạch đứng đầu tiên, mang theo các sư đệ sư muội cùng nhau lên võ đài, Diệp Linh Lang đi ở cuối cùng gãi gãi lòng bàn tay chính mình.

Nàng giả vờ, thật ra nàng cũng hoảng lắm, cũng không có mười phần nắm chắc, vì Côn Ngô Thành thật sự rất mạnh.

“Côn Ngô Thành!”

“Thanh Huyền Tông!”

“Thùng” một tiếng vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu!

Thanh Huyền Tông bày ra trận thế bọn họ quen thuộc nhất, Côn Ngô Thành cũng thế!

Đại chiến vừa chạm vào là nổ, tinh thần của đệ tử hai bên đầu vô cùng khẩn cấp, nhưng hồi hộp hơn bọn họ là người xem dưới đài, hồi hộp đến nỗi tưởng như trái tim muốn ngừng đập.

“Thanh Huyền Tông nhất định thắng lợi! Thanh Huyền Tông vô địch!”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

“Đội cổ vũ của Thanh Huyền Tông nhịn không được hô to lên cho bọn hắn cổ vũ, nhất định phải đánh thật tốt!”

Nhìn đến đối diện kêu kịch liệt, Côn Ngô Thành bên này không chịu yếu thế, cũng hô theo.

Vì thế, trong tiếng cổ vũ kịch liệt của hai bên, mười bốn người trên đài bắt đầu động thủ.

_____

Các bạn thân mến, theo dõi truyện và nhóm dịch để có thông tin update nhé! Hiện tại mỗi ngày mình cố gắng đăng 5-10 chương, tuỳ theo trạng thái tinh thần. ^^


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com