“Ngũ sư tỉ, tỉ không nói gì sai, chẳng qua dù người thắng có nói gì thì đối với người thua cũng bị đả kích, bởi vì tỉ thắng!”
“Đúng vậy, ta thắng!” Lục Bạch Vi cười vô cùng xán lạn.
Đệ tử Thanh Huyền Tông từ trên võ đài xuống dưới, kết thúc một trận thi đấu tổ đội.
Đến lúc này, bốn đội mạnh nhất của giải đấu tổ đội đã xác định, đó là Côn Ngô Thành, Liệt Dương Điện, Ẩn Nguyệt Cung cùng với Thanh Huyền Tông.
“Ta cũng thắng, ta cũng thắng!”
La Diên Trung vui vẻ phấn chấn chạy ra từ trong thính phòng, khoe khoang túi linh thạch của mình.
Diệp Tử Tỉ, quả nhiên ngươi không làm ta thất vọng, những đồng môn tội nghiệp đó đúng là cho rằng các ngươi sẽ thua, khiến cho ta kiếm lời quá nhiều! Đáng tiếc tiền này chỉ có thể kiếm một lần, lần sau bọn họ nhất định không còn xem thường Thanh Huyền Tông nữa!”
“Này Tiểu La, ngươi cầm túi linh thạch tới trước mặt chúng ta khoe khoang, nếu không khao một trận thì không thể chấp nhận được!”
Khoe trời khoe đất khoe không khí? La - vừa keo kiệt vừa nghèo túng - Diên Trung: …
Ngày hôm đó La Diên Trung không thể tránh được một kiếp, nhưng ngày hôm sau Thanh Huyền Tông còn có trận đấu nên không ra ngoài ăn cơm, nàng liền bảo La Diên Trung chuẩn bị thịt nướng và linh khí mà Thái Tử thích nhất, cũng coi như là thăm hỏi công thần của Thanh Huyền Tông.
Sáng sớm hôm sau, luận võ tràng lớn nhất lại là biển người tấp nập, hôm nay đánh vòng bán kết, chỉ có hai trận.
Nhưng hôm nay, Thất Tinh Tông đã bị đào thải vẫn toàn bộ tông môn đều có mặt.
Bọn họ muốn nhìn một chút xem ai là kẻ xui xẻo tiếp theo.
Tóm lại, bọn họ xui xẻo, phải nhìn thấy người khác cũng xui xẻo, trong lòng mới có thể cân bằng.
So với ngày hôm qua nhẹ nhàng, lúc này chưởng môn của ba tông môn còn lại có biểu tình không được tự nhiên lắm.
Lúc trước là không muốn rút đến tứ đại tông môn, hiện tại là ai cũng không muốn rút phải Thanh Huyền Tông.
Ngày hôm qua bọn họ mới lấy ra đấu pháp đánh tổ đội vô cùng đáng kinh ngạc, một đêm căn bản không kịp phá giải, còn không bằng đua thực lực đơn thuần với các tông môn khác.
Lúc đó, bốn đại đệ tử lên rút thăm.
Bình thường rút thăm, mọi người chú ý nhất là Côn Ngô Thành rút phải cái nào, hôm nay rút thăm mọi người lại chú ý nhất là Thanh Huyền Tông, rút phải ai thì tám chín phần là sẽ dừng bước.
“Quẻ Ất!” Bùi Lạc Bạch mắt sáng lên nhìn vào quẻ trong tay mình.
Giọng nói của hắn vừa phát ra, Liễu Nguyên Húc nhăn mày.
Ẩn Nguyệt Cung rút phải Thanh Huyền Tông.
Ở thính phòng, chưởng môn Thất Tinh Tông vừa ăn trái cây, vừa cười nói: “Ai da, ngày hôm qua Thất Tinh Tông chúng ta xung phong dò xét tình hình của bọn họ, cũng không biết tối hôm qua Ẩn Nguyệt Cung đã bàn bạc ra cách đối phó chưa!”
Cung chủ Ẩn Nguyệt Cung chau mày, sắc mặt rất khó nhìn.
Phiền phức nhất là loại người này, bản thân mình bị thương lại muốn đi thọc vào người khác mấy đao.
“Không nghĩ là Ngự Thần nhà chúng ta gần đây cũng may mắn như vậy!” Thành chủ Côn Ngô Thành nhịn không được mới nói một câu như vậy.
Điện chủ Liệt Dương Điện liền không vui.
“Ý ngươi là gì? Khinh thường chúng ta hay sao?”
Thấy bốn họ lại sắp cãi nhau, Nhậm Đường Liên hỏi: “Hay là, chúng ta lại đánh cược một trận?”
Tiếp theo, bốn người thay nhay nói.
“Không đánh cược!”
Nhậm Đường Liên khẽ cười một tiếng, nhìn xem, không phải là hòa thuận rồi sao?
Vòng bán kết sắp bắt đầu, Côn Ngô Thành và Liệt Dương Điện rút phải quẻ Giáp đánh một trận vô cùng kịch liệt.
Trên thính phòng, ngoài đệ tử Liệt Dượng Điện ra, những người khác đều cổ vũ cho Côn Ngô Thành.
Gần đây thanh danh của Liệt Dương Điện thật sự không ổn, không được ưa chuộng lắm!
Thứ hai, mặt tiền của Côn Ngô Thành là Tư Ngự Thần lại là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ tu tiên giới.
Gương mặt kia, chỉ cần nhìn thôi đã thấy vui vẻ rồi!
Hắn có thể nháy mắt hạ gục tất cả những người khác, trừ bỏ các đệ tử của Thanh Huyền Tông.
So với trận pháp phức tạp của Thanh Huyền Tông ngày hôm qua, hôm nay Côn Ngô Thành đánh với Liệt Dương Điện vô cùng đơn giản thô bạo, Côn Ngô Thành có ba Nguyên Anh nên cuối cùng dựa vào thực lực tổng hợp mạnh hơn mà thắng lợi.
Trận tiếp theo là Thanh Huyền Tông đấu với Ẩn Nguyệt Cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Vừa lên đài, hai bên còn chưa báo danh hào, Diệp Linh Lang nhịn không được mà nói một câu: “Liễu Nguyên Húc, ngươi lại đạt được tư cách khiêu chiến ta!”
…
Mặt của Liễu Nguyên Húc tại chỗ đen thui.
“Thanh Huyền Tông.”
“Diệp Linh Lang”
…
Một tiếng nghiến răng nghiến lợi này, không chỉ có khiến cho người xem toàn trường sợ ngây người, mà còn khiến cho Liễu Nguyên Húc cũng ngây người.
Trời ạ!
Hắn vì sao lại thuận miệng kêu lên như thế!
“Gì thế? Ngươi muốn theo đội địch hay sao? Chưởng môn của các ngươi có đồng ý không?”
Lúc đó, chưởng môn Ẩn Nguyệt Cung tái cả mặt.
Rút phải Thanh Huyên Tông đã đủ đau đầu, không hiểu vì sao Liễu Nguyên Húc lại thế này, vừa đi lên đã rối rắm, trước khi chiến đã thua, quả thực là mất hết cả mặt mũi!
Sắc mặt của hắn khó coi, ba chưởng môn còn lại không nhịn được mà nở nụ cười, chưởng môn Thất Tinh Tông quá đáng nhất, trực tiếp cười to.
“Chào hỏi một cái thôi, có gì mà ngạc nhiên?” Liễu Nguyên Húc nhanh chóng lấy lại mặt mũi: “Ẩn Nguyệt Cung, đã chuẩn bị xong.”
“Thùng” một tiếng, trận đấu chính thức bắt đầu!
Thanh Huyền Tông lấy bất biến ứng vạn biến, bày ra bộ trận pháp đã thuần thục đến tận cùng hôm qua.
Tối hôm qua Ẩn Nguyệt Cung suy nghĩ cả đêm cũng không ra sách lược đối ứng, chuẩn bị nằm yên mặc kệ, ai dè lại đúng là đã rút vào bọn họ, hiện giờ chỉ có cách tấn công mạnh.
Vì thế, khi vừa mới chính thức bắt đầu, Liễu Nguyên Húc không nói hai lời mà trực tiếp rút kiếm nhằm về phía Diệp Linh Lang.
Những người khác căn bản không hiểu, vì cái gì mà Bùi Lạc Bạch tu vi cao nhất, người có khả năng hỗ trợ tốt nhất là Lục Bạch Vi, người có khả năng làm đối thủ tức điên là Kha Tâm Lan, Diệp Linh Lang mới là người quan trọng nhất của bọn họ, g.i.ế.c c.h.ế.t nàng rồi thì mấy thứ hoa hòe hoa sói kia đều sụp đổ.
Nhìn thấy Liễu Nguyên Húc đánh thẳng đến Diệp Linh Lang, không chỉ có người xem ở khán đài đều sợ hãi, ngay cả đệ tử Thanh Huyền Tông trong sân cũng sợ hãi.
Biết hắn hận Diệp Linh Lang, nhưng không nghĩ tới hắn hận đến nỗi mất đi lý trí.
Thấy hắn vọt tới phía trước Diệp Linh Lang, người xem toàn trường đều đổ mồ hôi thay Diệp Linh Lang.
Cung chủ Ẩn Nguyệt Cung cũng hồi hộp đến nỗi nắm chặt ống tay áo.
“Đây là sách lược mới của Ẩn Nguyệt Cung các ngươi ư?”
Vì để không bị mất mặt, Cung chủ Ẩn Nguyệt Cung không chút do dự mà đồng ý.
“Đúng vậy!”
Hắn vừa nói xong, Liễu Nguyên Húc đã vọt tới phía trước Diệp Linh Lang, Lục Bạch Vi sợ tới mức vội vàng thêm tốc độ và phòng ngự cho nàng, trong khoảnh khắc, dưới chân Diệp Linh Lang sáng đến chói mắt.
Cùng lúc đó, Kha Tâm Lan vội vàng ném một ảo ảnh trước mặt Liễu Nguyên Húc, trong khoảnh khắc biến Diệp Linh Lang thành dáng vẻ của Chiêu Tài.
Quả nhiên, Liễu Nguyên Húc bị dọa đến nỗi ngừng động tác lại một chút, khi đ.â.m kiếm cũng ngừng lại một phần, cùng lúc đó lực phòng ngự cường đại của Diệp Linh Lang đã bắt đầu có tác dụng, tay cầm Huyền Ảnh chặn lại một kích này của Liễu Nguyên Húc.
Một kích không thành, Liễu Nguyên Húc lại đuổi theo Diệp Linh Lang chém.
Diệp Linh Lang quay đầu chạy, vừa chạy vừa chống đỡ pháp thuật công kích của Liễu Nguyên Húc, nhảy nhót lung tung, nhìn vô cùng thảm thiết.
Khi sự chú ý của những người khác đều tập trung vào hai người bọn họ, tất cả công kích đều hướng về phía Diệp Linh Lang, những đệ tử khác của Thanh Huyền Tông lại không có một ai tới đây cứu viện Diệp Linh Lang.
“Ta còn tưởng rằng Thanh Huyền Tông đoàn kết lắm cơ, Diệp Linh Lang mà bị Liễu Nguyên Húc bắt được nhất định phải chết, thế mà không có ai tới đây giúp nàng, xì, cũng chỉ được như thế!”
“Thịch thịch thịch” ba tiếng liên tục truyền đến, những người khác rời tầm mắt khỏi Liễu Nguyên Húc và Diệp Linh Lang, lúc này mới phát hiện Ẩn Nguyệt Cung liên tục bị loại ba người.
Liễu Nguyên Húc mạnh nhất không đánh nhau với Bùi Lạc Bạch, Bùi Lạc Bạch đối mặt với đối thủ Kim Đan thì đánh như g.i.ế.c gà, g.i.ế.c hết cái này đến cái khác, trực tiếp ở giữa đám đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung đánh lung tung.
Lúc này, không chỉ có Liễu Nguyên Húc, toàn bộ Ẩn Nguyệt Cung cũng ngốc, người xem cũng ngốc cùng với bọn họ.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương "I will tell you lovely stories"
“Không hổ là sách lược mới của Ẩn Nguyệt Cung các ngươi, đúng là khiến mọi người kinh ngạc đến ngây người!”
Câu nói vừa kết thúc, đệ tử Ẩn Nguyệt Cung bị quần ẩu lại bị loại thêm một người.
…
Tâm trạng của Cung chủ Ẩn Nguyệt Cung hỏng luôn rồi!