Mãn Môn Đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Chương 278: Tiểu sư muội thật là đáng sợ!



Không khí đã đến mức này rồi, Bùi Lạc Bạch cũng biết tiếp theo phải làm gì.

“Ta biết sai rồi!”

“Vậy thì đừng lãng phí thời gian, linh trì đã chuẩn bị xong cho huynh rồi, tự sửa sang bản thân mình một chút, nhanh chóng tu luyện, nhanh chóng đột phá Hóa Thần, mang muội đi khoe khoang, mang muội bay lên!”

Bùi Lạc Bạch hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi thở ra.

Hắn sửa sang tâm tình một chút, sau đó lấy đan dược ra từ trong nhẫn, bắt đầu trị thương của mình, sau khi chuẩn bị tốt thì vội vàng tu luyện.

Chỉ còn một chút nữa là hắn có thể đột phá Hóa Thần, nếu có thể đột phá thành công, hắn có thể rất nhanh rửa sạch oan khuất cho cha hắn, công khai chân tướng với toàn thiên hạ.

Diệp Linh Lang mặc kệ trong lòng Bùi Lạc Bạch suy nghĩ như thế nào, sau khi nàng nói chuyện, nàng một lòng nhớ thương chiếc ô nhỏ mới sử dụng lần đầu đã bị nứt một miếng, nàng đau lòng c.h.ế.t mất.

Diệp Dung Nguyệt đáng c.h.ế.t này, Chiêu Tài cào mặt nàng coi như là quá nhẹ, lần sau phải xé mặt nàng.

Nàng vừa đau lòng, vừa thấp thỏm gõ gõ cổ tay của mình.

“Đại Diệp Tử.”

Dạ Thanh Huyền xuất hiện, mở to mắt, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn nàng, hắn vừa mới ngủ chưa được hai ngày, linh hồn lực tiêu hao còn chưa kịp bổ sung trở lại, giờ phút này tinh thần hơi uể oải một chút.”

“Làm sao thế, Tiểu Diệp Tử.”

“Ô của ta hỏng rồi!”

Dạ Thanh Huyền ngẩn người.

“Trả giá đắt đúng không?”

“Đúng vậy, nàng không tiếc cho nổ linh sủng của mình để nổ c.h.ế.t ta, thật tàn nhẫn!”

“Ngươi có bị thương không?”

“Không có bị, Chiêu Tài cào rách mặt nàng rồi, nhưng mà lần sau gặp lại ta nhất định phải g.i.ế.c nàng.”

“Ừ, để ta sửa ô cho ngươi!”

Dạ Thanh Huyền vừa mới nói xong thì nhìn thấy Phù Đồ Tháp bên cạnh nàng.

“Ồ, ở đây còn có một tòa bảo tháp, bên trong có không ít dược liệu.”

“Đúng vậy!”

“Ta nhìn thấy có tài liệu vô cùng tốt, sau khi sửa xong còn thăng cấp cho ngươi!”

Ánh mắt của Diệp Linh Lang sáng lên, chiếc ô đỏ này không chỉ có thể sửa được mà còn có thể tiện tay thăng cấp nữa, quá tuyệt vời!

“Vậy thì ngươi tiến vào thân thể của ta đi!”

Diệp Linh Lang nhắm mắt lại, rất có dáng vẻ “Thân thể của ta cho ngươi đó, muốn làm gì thì làm”

Ánh mắt của Dạ Thanh Huyền hơi ngừng lại một chút, rốt cuộc nàng có khái niệm gì không, dáng vẻ vô tâm vô phế này thật sự khiến người khác bất đắc dĩ.

Hai người bọn họ có kinh nghiệm lần trước, lúc này khi hắn tiến vào càng nhanh càng dễ dàng hơn, tiếp theo hắn mở mắt.

Dạ Thanh Huyền lấy ra chiếc ô bị tổn thương kia, đang chuẩn bị sửa thì ánh sáng đỏ phát ra khiến cho Bùi Lạc Bạch đang ở linh trì tự bôi thuốc nhìn thấy.

“Tiểu sư muội, muội đang làm gì?”

“Muội đang sửa cái ô của muội.”

“Có cần hỗ trợ gì không?”

“Không cần, đại sư huynh chữa vết thương, tu luyện thật tốt là được.”

Sau khi Diệp Linh Lang trả lời xong, nhìn thấy Dạ Thanh Huyền đã bắt đầu sửa ô.

Thân thể của nàng mặc kệ cho hắn dùng, hiện tại nàng hơi nhàm chán một chút.

Đúng rồi!

Thân thể không dùng được, hồn phách vẫn tự do, nàng có thể tu luyện Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết!

Lúc trước không phải Dạ Thanh Huyền đã từng nói, luyện đến tầng tám là có thể dùng thần thức kiểm tra, nếu tu đến tầng chín, không biết chừng hồn phách có thể rời khỏi cơ thể đi chơi khắp nơi.

Thời gian không thể lãng phí được, thân thể không tu luyện được thì luyện hồn phách vậy.

Vì thế, nàng nhanh chóng tập trung tinh thần, tiến vào trạng thái tu luyện.

Bùi Lạc Bạch đã bôi xong thuốc, hắn ngẩng đầu lên đã thấy tiểu sư muội còn đang sửa chiếc ô, hơn nữa quá trình sửa chữa có vẻ rất phức tạp.

“Tiểu sư muội, cái ô này là vũ khí mới của muội à? Nhìn rất là xinh đẹp đó!”

Bùi Lạc Bạch hỏi, lại phát hiện ra tiểu sư muội không để ý đến hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Tiểu sư muội?”

Dạ Thanh Huyền ngừng tay, ngẩng đầu.

“Không phải đã bảo ngươi tu luyện à? Còn ở đây hỏi linh ta linh tinh, ngươi thật sự không biết vì sao tu vi của mình thấp như thế sao?”

???

Bùi Lạc Bạch ngẩn người, tiểu sư muội vì sao bỗng nhiên lại hung dữ như thế? Hơn nữa giọng nói còn quá lạnh lùng!

“Ta chỉ là quan tậm tới muội một chút thôi!”

“Nếu ngươi không tu luyện ta sẽ bẻ đầu ngươi đó!”

!!!

Có phải nàng bị quỷ ám không? Vì sao bỗng nhiên trở nên khủng bố như vậy?

Hơn nữa, ngữ khí nói chuyện của nàng không giống như đang nói đùa, lạnh lùng ánh mắt kia của nàng có lực chấn nhiếp vô cùng mạnh mẽ, giống như nếu mình không tu luyện ngay lập tức, giây tiếp theo sẽ bị bẻ đầu vậy!

Tiểu sư muội vừa nãy còn luôn miệng nói muốn cứu hắn ra khỏi vũng bùn đâu mất rồi?

Lúc Bùi Lạc Bạch đang sợ hãi tới mức mặt mũi trắng bệch, Diệp Linh Lang bỗng nhiên quay đầu nhìn hắn, sau đó trên khuôn mặt lạnh băng bỗng nhiên lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

“Đại sư huynh, muội nói đùa với huynh đó, tu luyện mau lên!”

Bùi Lạc Bạch nhìn thấy nụ cười bất ngờ này, cả người hắn cứng còng, cảm thấy sư muội càng đáng sợ hơn.

Vì sao nàng có thể trong khoảng thời gian ngắn như thế dứt khoát tạo ra hai biểu hiện trái ngược nhau như vậy?

Bùi Lạc Bạch nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, chỉ sợ tiểu sư muội sẽ làm ra hành động nào đó đáng sợ hơn.

Nhất định đây chính là ảo giác của hắn lúc trọng thương, ảo giác đấy, mau mau tu luyện, đột phá Hóa Thần thì mọi yêu ma quỷ quái sẽ biến mất.

Nhìn thấy đại sư huynh quay đầu lại tu luyện, Diệp Linh Lang thở dài nhẹ nhõm một hơi.

May mà nàng phát hiện kịp thời, nếu không đại sư huynh của nàng sẽ bị Dạ Thanh Huyền dọa sợ.

Nhìn thấy Bùi Lạc Bạch tiến vào trạng thái tu luyện, Diệp Linh Lang cũng yên tâm một lần nữa tu luyện Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Thời gian cứ thế trôi qua.

Sau một ngày một đêm, Dạ Thanh Huyền đã sửa xong vũ khí, sau khi sửa xong vũ khí hắn lấy ra tài liệu mới từ trong Phù Đồ Tháp.

Hắn lấy tài liệu mới dùng cho chiếc ô, sau đó lại nâng cấp nó mất một ngày.

Sau khi thăng cấp, hắn cầm chiếc ô để thử.

Hiệu quả không tồi, nhưng còn chưa đạt tới hiệu quả mong muốn của hắn, uy lực còn có thể mạnh hơn chút nữa.

Vì thế hắn lại ngồi xuống tiếp tục cải tiến, mất nửa ngày cuối cùng đã cải tiến xong, hắn lại một lần nữa đứng dậy để thử.

Chỉ nghe thấy tiếng “vèo vèo vèo” truyền đến, lực lượng từ chiếc ô phát ra trực tiếp đ.â.m vào cục đá xung quanh, cục đá nháy mắt vỡ ra, mảnh nhỏ rơi xuống dưới.

Dạ Thanh Huyền vừa lòng gật gật đầu, vừa quay đầu lại đã thấy Bùi Lạc bạch đang ở trong linh trì khiếp sợ nhìn hắn.

Linh khí ở linh trì nồng đậm, bản thân hắn lại ăn không ít linh đan, nhờ thế, sau khi hắn trải qua hai ngày vừa điều trị vừa tu luyện thì tu vi đã sắp đột phá.

Tiếp theo hắn chỉ cần chuyên tâm đột phá, nếu thành công là có thể đạt tới Hóa Thần.

Hắn vốn là muốn nói với tiểu sư muội là hắn sắp bước vào giai đoạn mấu chốt, cần tiêu phí một hai ngày, bảo nàng cẩn thận một chút.

Ai ngờ vừa mở mắt ra đã thấy nàng tạo thêm kỹ năng đặc biệt cho cái vũ khí mới kia, hơn nữa nhìn thật là ngầu, thật là lợi hại, hắn nhìn thôi cũng ngây người.

Nhưng mà…

“Tiểu sư muội, muội học luyện khí từ lúc nào? Ta nhớ rõ lúc trước muội cần linh khí đều tìm tam sư muội làm.”

“Liên quan gì tới ngươi?”

Bùi Lạc Bạch trợn tròn hai mắt, lại nữa rồi, tiểu sư muội hung dữ muốn bẻ đầu hắn lại tới rồi!

“Ta chỉ là muốn hỏi một chút thôi.”

“Hai ngày, ô của ta đã sửa xong lại thăng cấp, ngươi còn chưa đột phá sao?”

Bùi Lạc Bạch bị nghẹn một hơi ở cổ họng, hai ngày hắn vừa chữa thương lại vừa tăng tu vi đến điểm đột phá, còn chưa đủ nhanh hay sao?

Nếu người khác biết việc này sẽ nghẹn họng mà nhìn hắn một lúc lâu, chất vấn hắn một tiếng, vì sao thiên phú lại biến thái như thế.

“Tiểu sư muội, ta đang chuẩn bị thử đột phá.”

“Ờm, cho ngươi một canh giờ, làm nhanh lên!”

!!!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com