"Tuế Tuế, Triệu Giai Ninh cướp kẹo của em, anh trai em đuổi theo rồi." Triệu Bảo Châu đưa tay định lau nước mắt, nhưng hai bàn tay đều xước xát, rát bỏng.
Triệu Tuế Tuế mở tay cô bé ra xem, hai bàn tay Triệu Bảo Châu đầy vết xước, rớm máu."Triệu Giai Ninh đẩy em à?"
"Đúng vậy, Triệu Giai Ninh xấu tính quá." Triệu Bảo Châu vừa nói vừa ho khan, nước mũi chảy ròng ròng.
Triệu Tuế Tuế cố nhịn, rút tờ giấy đưa cho Triệu Bảo Châu: "Lau đi."
Triệu Bảo Châu cũng là đứa trẻ thích sạch sẽ, sau khi lau nước mũi xong, cô bé ngại ngùng cọ cọ chân xuống đất.
"Chúng ta..." Chưa kịp nói hết câu thì Triệu Tuế Tuế đã bị ông nội cắt ngang.
"Bảo Châu, anh con đâu?" Ông vừa đi họp ở xã về, tính toán thời gian vừa hay đón cháu.
"Ông nội, Triệu Giai Ninh cướp kẹo của cháu, anh cháu đuổi theo rồi." Nói xong, Triệu Bảo Châu còn giơ hai tay cho ông xem.
Ông xót xa nhìn hai bàn tay của cháu gái: "Có đau không? Về nhà ông bôi t.h.u.ố.c cho."
"Đau lắm ạ, ông nội. Tay cháu rát lắm, đều do Triệu Giai Ninh đẩy cháu." Triệu Bảo Châu tiếp tục mách tội.
"Để ông thổi cho, về nhà thôi." Ông bế cháu gái, gọi Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ cùng về đội Phú Hưng.
Bốn người đi đến gốc cây đa đầu làng thì gặp Triệu Lập Hưng."Bảo Châu, Triệu Giai Ninh ném kẹo xuống sông rồi."
Ông nhíu mày, không phải vì viên kẹo, mà là hành động như vậy rất không tốt. Đã cướp đồ của người khác, khi bị phát hiện lại ném đi là sao?
"Hừ, lần trước Triệu Giai Ninh đi đường không nhìn, đ.â.m phải Tuế Tuế. Tuế Tuế tốt bụng đỡ nó dậy, vậy mà nó lại đẩy Tuế Tuế ngã, m.ô.n.g tím bầm mấy ngày." Triệu Lập Võ vẫn còn nhớ chuyện em gái bị đẩy ngã lần trước.
"..."
Triệu Tuế Tuế thầm nghĩ: Câu cuối không nói thì hơn.
Ông nghe xong càng thấy Triệu Giai Ninh không phải đứa trẻ ngoan ngoãn gì. Còn nhỏ mà đã vậy rồi, lớn lên biết làm sao đây?
Về đến nhà, Trần Tú Hòa đã lấy cơm từ nhà ăn về, đang bày ra bàn.
"Các con đi đâu mà giờ này mới về?" Trần Tú Hòa liếc nhìn đồng hồ, hai đứa con về muộn hơn 20 phút so với mọi hôm.
"Bọn con không đi đâu ạ." Triệu Lập Võ líu lo kể lại chuyện vừa rồi cho mẹ nghe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Sau này đừng chơi với Triệu Giai Ninh nữa, nó xấu tính lắm." Trần Tú Hòa thầm nghĩ, may mà lần trước mình có ý định để con gái chơi với Triệu Giai Ninh nhưng con bé không chịu.
TBC
Chiều tan học, trước cổng trường chỉ có mỗi Triệu Lập Hưng đang đứng đợi. Triệu Lập Võ chạy đến hỏi: "Bảo Châu đâu rồi?"
"Bảo Châu nghỉ học mấy hôm, chờ vết thương trên tay lành hẳn đã." Triệu Lập Hưng nói xong, kể tiếp chuyện mẹ mình cãi nhau tay đôi với mẹ Triệu Giai Ninh lúc trưa.
Triệu Tuế Tuế đứng bên cạnh nghe, đúng là dì Tư với mẹ cô là chị em ruột, cãi nhau cũng ghê gớm như nhau.
Cuối tuần, Triệu Tuế Tuế ngủ trưa dậy, vừa mở mắt ra đã thấy mẹ đang sửa sang hầm bí mật. Cô bé ngạc nhiên nhìn mẹ.
Triệu Lập Văn ghé tai em gái nói nhỏ: "Người của huyện sắp xuống kiểm tra sản lượng do hạn hán đấy."
Triệu Tuế Tuế gật gù, hóa ra là mẹ lo người ta đến lục soát nhà nên mới sửa sang hầm bí mật.
Giấu đồ xong, Trần Tú Hòa ra ngoài làm việc. Bà lấy cớ đi nhà xí để quay về nhà thêm lần nữa vì vẫn chưa yên tâm về số lương thực dự trữ.
Trời nóng như đổ lửa, ba anh em quyết định chiều nay không ra ngoài.
Chiều tối, Triệu Tuế Tuế chạy ra cây thông đầu làng xem náo nhiệt. Từ xa, cô bé đã nhìn thấy đoàn người của huyện.
Nhìn thấy đội trưởng tươi cười tiễn đoàn người của huyện rời đi, Triệu Tuế Tuế biết mọi chuyện đã ổn.
Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, trên đường đi học, Triệu Tuế Tuế đã nhìn thấy đoàn người của đội Phú Hưng đi nộp thuế.
Đội Phú Hưng cách xã không xa, mọi người đều gánh hoặc dùng xe cút kít chở lương thực đi nộp. Trâu là tài sản quý giá của đội, cả đội chỉ có 3 con, đội trưởng sợ chúng kiệt sức sau đợt gặt hái vừa rồi nên cho chúng nghỉ ngơi trong chuồng.
Trên đường đi, Triệu Tuế Tuế nghe lỏm được chuyện đội trưởng đội Tân Dân bị người dân đ.á.n.h trọng thương, lý do là vì ông ta khai man sản lượng, dồn hết lương thực của đội đi nộp thuế, khiến mọi người phải ăn cháo rau dại qua ngày.
Triệu Tuế Tuế thầm nghĩ, ông ta đúng là tự làm tự chịu.
Sau khi nộp thuế lương thực, nhà ăn làm mì để chúc mừng.
Mọi người ăn mì tương đen thơm phức, trong lòng đã bắt đầu mong chờ mùa thu hoạch.
Nước sốt của mì tương đen được làm chủ yếu từ đậu phụ và nấm, bên trong còn có thêm một ít thịt khô, Triệu Tuế Tuế nhìn thấy liền sáng mắt ra.
Trần Tú Hòa bị ba đứa con nhìn chằm chằm cũng không hề nao núng, lập tức lấy ra một miếng thịt khô lớn, dùng d.a.o nhỏ cắt thành từng miếng vuông vức. Sau khi bịt kín cửa sổ và ống khói nhà bếp, bà cho thịt vào nồi đất nhỏ om nhừ.