Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 127



Sau khi nghe Trần Tú Hòa nói xong, Đại đội trưởng lập tức kích động đứng dậy: "Nhà Quảng Thúc, dù có được hay không thì tôi cũng cảm ơn cô đã nói ra."

"Bát thúc, vậy tôi về trước đây." Trần Tú Hòa có chút ngại ngùng. Trước đó, Triệu Quảng Quý đã học được cách trồng này khi nhìn nhà cô gieo hạt giống. Cô vì không muốn cắt đứt đường tài lộc của Triệu Quảng Quý nên vẫn giữ kín, bây giờ Lưu Chiêu Đệ đã biết, cô chỉ có thể nói ra.

"Ấy ấy, đường trơn, đi chậm một chút." Đại đội trưởng dặn dò xong liền đi gọi mọi người đến đại đội bộ tập hợp.

Mọi người ở trong đại đội sau khi biết có thể trồng rau như vậy, đều tỏ ý muốn thử xem sao. Rau xanh tươi ngon vào mùa đông nhất định có thể đổi được ít lương thực, cho dù không đổi được thì cũng có thể tự mình ăn.

Triệu Quảng Bá và Triệu Quảng Quý ngồi dưới nghe xong, Triệu Quảng Bá có chút bất đắc dĩ.

Còn Triệu Quảng Quý thì bĩu môi, coi như không có chuyện gì xảy ra. Cho dù bọn họ có trồng ra được thì không có nơi tiêu thụ cũng không uy h.i.ế.p được anh ta. Cũng chỉ là phải đi huyện thành buôn bán mà thôi, anh ta có rất nhiều mối.

Sau khi Triệu Quảng Bá trở về nhà, liền bắt đầu oán trách vợ: "Tôi đã bảo cô đừng nói với nhà mẹ đẻ rồi mà cô cứ khăng khăng nói, bảo cô đừng đến công xã Hồng Kỳ đổi lương thực, cô lại cùng nhà mẹ đẻ đến đó, lão Tứ bên kia đã trực tiếp nói cho Đại đội trưởng rồi."

Lưu Chiêu Đệ cũng không ngờ Tứ phòng lại độc ác như vậy, ra tay một chiêu như thế, nhất thời có chút hối hận.

Bên này, Trần Tú Hòa không hề nghĩ tới, phương pháp trồng rau bị người của đại phòng cho rằng là tứ phòng tiết lộ ra ngoài, bình an vô sự ẩn mình.

Một ngày trước giao thừa, nhà nhị phòng mới trở về đội Phú Hưng.

Nhìn một nhà nhị phòng gầy đi trông thấy, Triệu Tuế Tuế đoán chắc lương thực trong thành phố cũng không còn nhiều.

Tiền Xuân Phân nhìn một nhà tam phòng, vẫn giống hệt như mấy tháng trước, Triệu Tuế Tuế vẫn mũm mĩm như cục bột.

Triệu Tuế Tuế hiện tại vẫn chưa đầy 7 tuổi, có thể là do hồi nhỏ được nuôi quá béo, cho dù hiện tại đã cao lên, nhìn từ một số góc độ vẫn mũm mĩm như cũ, đặc biệt là bàn tay và bàn chân.

"Nhị tẩu, tình hình trong thành phố thế nào rồi?" Trần Tú Hòa lo lắng sờ tay Tiền Xuân Phân.

"Lương thực bị hạn chế mua bán, có tiền có phiếu chưa chắc đã mua được đủ ăn." Tiền Xuân Phân nghĩ ngợi một lúc, quyết định trở về đội sản xuất làm việc, như vậy có thể tiết kiệm được một ít lương thực cho chồng và hai con.

Trần Tú Hòa sau khi biết được suy nghĩ của chị dâu, bèn kể qua tình hình hiện tại của đội sản xuất cho mọi người nhà nhị phòng: "Người trong đội cũng chỉ đủ ăn 3 phần, năm nay tuyết lại rơi ít."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Những lời còn lại Trần Tú Hòa không nói tiếp, mọi người đều biết, nếu như đầu xuân năm nay trời vẫn hạn hán thì bọn họ thật sự sẽ không có lương thực để ăn.

Thấy mọi người nhà nhị phòng không nói gì, Trần Tú Hòa bảo bọn họ nhanh chóng đi mua lương thực giá cao. Hiện tại, ở công xã Hồng Kỳ và công xã Đại Lương có người đang bán lương thực với giá cao. Gạo đã lên đến 8 hào một cân, bột mì cũng tăng lên 1 đồng 1 cân.

Triệu Quảng Trọng nghĩ đến hồi nhỏ từng phải đi lánh nạn, liền nói: "Mẹ nó, đưa hết tiền trong nhà cho tôi, mua được bao nhiêu thì mua."

Cuối cùng, Triệu Quảng Trọng và con trai Triệu Lập Minh từ công xã Hồng Kỳ gánh về 20 cân gạo và 70 cân bột ngô. Hai người còn quyết định ngày mai sẽ đến công xã Đại Lương mua tiếp.

Tối giao thừa, dù là nhà thiếu lương thực cũng cố gắng làm một bữa bánh chưng.

Trong bếp, Tiền Xuân Phân đang dẫn theo Trần Tú Hòa và Dư Giai Giai gói bánh. Bột mì và bột ngô được trộn lẫn với nhau để làm vỏ bánh, nhân bánh là trứng gà và hẹ.

TBC

Đại phòng sau khi mang 1 cân bột ngô đến thì ngồi chờ ăn cơm.

Bởi vì một khoảng thời gian trước Triệu bà tử bị Triệu Lập Kim giành đồ ăn, đại phòng gần như không xuất hiện ở sân trước và nhà chính.

Trong bếp, Tiền Xuân Phân nghe kể những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, không khỏi thở dài. Chẳng trách cửa ra vào và cửa sổ nhà đại phòng đều bị đóng kín mít.

Tứ phòng đưa ra một cân bột mì, trứng gà là do Trần Tú Hòa mang đến, hẹ là do Dư Giai Giai mang đến, tổng cộng gói được hơn 200 cái bánh chưng to.

Hiện tại, nhà họ Triệu có tất cả 17 người, Triệu lão đầu tuyên bố chia theo đầu người, mỗi người 12 cái bánh, 4 cái còn lại cho hai ông bà.

Lưu Chiêu Đệ cảm thấy không nên chia như vậy, nhưng bị Triệu Quảng Bá ngăn lại, không lên tiếng phản đối.

12 cái bánh chưng, Triệu Tuế Tuế không thể ăn hết, đưa cho mẹ và hai anh trai mỗi người một cái, bản thân ăn 9 cái là no.

Sau bữa cơm tất niên đơn giản mà cũng không đơn giản, Triệu lão đầu gọi ba con trai ở lại, những người khác về phòng mình.

Triệu Lập Văn vừa định đi theo thì bị Triệu lão đầu gọi lại: "Tiểu Văn, cha con không có ở đây, con ở lại nghe thay ba con."

Triệu Tuế Tuế có chút tò mò, không biết bọn họ nói gì trong nhà chính.