Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 132



Buổi chiều, Triệu Tuế Tuế ngủ trưa một tiếng là dậy. Cô bé rất hài lòng vì điều này, không giống như hồi ba tuổi, cứ ngủ một giấc là đến tận ba bốn giờ chiều mới dậy.

Ba anh em đeo sọt lên núi. Sau khi xuân về, trên núi có rất nhiều đứa trẻ, chúng đều lên núi nhặt củi và đào rau dại.

Từ xa, ba anh em đã thấy Triệu Bảo Châu và Triệu Giai Ninh đang đ.á.n.h nhau, Triệu Lập Hưng cũng đang đ.á.n.h nhau với một cậu bé khác.

Ba anh em lập tức chạy tới can ngăn. Nói là can ngăn nhưng thật ra là bênh vực người nhà.

Triệu Lập Võ vẫn còn nhớ chuyện em gái mình từng bị Triệu Giai Ninh bắt nạt nên cố tình giữ chặt Triệu Gia Hưng để cậu ta bị Triệu Lập Hưng đ.á.n.h thêm mấy cú.

Triệu Tuế Tuế cũng giữ chặt hai tay Triệu Giai Ninh lại để Triệu Bảo Châu dễ dàng ra tay.

Đánh cho hai chị em nhà đó một trận nên người hả dạ, bọn họ mới chịu buông tha.

"Bọn mày, bọn mày dám ức h.i.ế.p tao! Tao sẽ về mách mẹ tao." Triệu Giai Ninh vừa khóc vừa chạy xuống núi.

"Giai Ninh, đợi anh với!" Triệu Gia Hưng cũng vội vàng đuổi theo em gái.

Nhìn hai chị em nhà đó đi xa, Triệu Lập Văn mới hỏi: "Sao hai đứa nó lại đ.á.n.h nhau với hai đứa vậy?"

"Hừ, em với Bảo Châu đang mải đào rau dại thì thấy trên cây có tổ chim. Em trèo lên lấy thì tự dưng đâu Triệu Giai Ninh xuất hiện, nó cướp luôn trứng chim trên tay Bảo Châu rồi bỏ chạy. Bảo Châu xô nó ngã, thế là đ.á.n.h nhau luôn." Triệu Lập Hưng tức giận nhìn theo bóng dáng hai chị em kia. Ba quả trứng chim bị rơi vỡ tan tành.

Lúc này, Triệu Tuế Tuế mới nhìn thấy những mảnh vỡ của trứng chim trên đất."Bảo Châu giỏi quá, sắp bắt được kẻ xấu rồi."

"Hi hi, đáng tiếc là mất hết trứng chim rồi." Triệu Bảo Châu vừa vuốt ve b.í.m tóc vừa nói, trong lòng tiếc hùi hụi khi nhìn những mảnh vỡ dưới đất.

"Thôi đừng tiếc nữa, chúng ta tìm lại là được mà." Đã lâu rồi Triệu Tuế Tuế chưa được ăn trứng chim nên cô bé cũng muốn tìm thử xem sao.

"Ừ." Triệu Bảo Châu gật đầu, nhặt rau dại rải rác cho vào sọt.

Năm đứa trẻ vừa đào rau dại vừa ngước nhìn những chú chim bay trên trời. Một lúc sau, chúng thấy một con chim bay về phía núi sâu.

"Anh, hay là chúng ta vào đó xem sao?" Triệu Lập Võ tiếc nuối, lên tiếng hỏi.

"Không được, lỡ mẹ biết được thì sau này chúng ta đừng hòng lên núi nữa." Triệu Lập Văn lắc đầu. Cậu phải chịu trách nhiệm trông nom hai đứa em họ nên không thể mạo hiểm được.

"Không sao đâu, chúng ta đổi chỗ khác tìm xem." Triệu Tuế Tuế cảm thấy vị trí hiện tại của bọn họ không ổn.

Năm đứa trẻ đi qua rừng trúc, bất ngờ Triệu Lập Võ dẫm phải thứ gì đó. Cậu cúi đầu nhìn: "Hình như là trứng gà rừng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Triệu Lập Văn cầm quả trứng từ tay em trai, đưa lên cao nhìn dưới ánh mặt trời."Là trứng gà rừng thật này. Xem thử có bao nhiêu quả?"

Triệu Lập Võ tìm kiếm xung quanh chỗ vừa dẫm phải, đếm to: "Tổng cộng có bảy quả."

Triệu Tuế Tuế thầm nghĩ, đã có trứng gà rừng thì chắc chắn sẽ có gà rừng."Chỗ này có trứng gà rừng, chắc chắn sẽ có gà rừng đến tha, chúng ta tìm chỗ nấp đi."

Nghe vậy, mấy đứa trẻ liền đi tìm chỗ nấp. Sau vụ chặt cây lần trước, gà rừng và thỏ rừng rất ít khi xuất hiện ở sườn núi.

So với trứng gà rừng, tất nhiên là gà rừng hấp dẫn hơn nhiều.

Nửa tiếng trôi qua, bọn trẻ vẫn chưa thấy bóng dáng gà rừng đâu. Khi chúng định bỏ cuộc thì nghe thấy tiếng gà rừng kêu cục cục.

Triệu Lập Võ và Triệu Tuế Tuế đã chuẩn bị sẵn sàng ná cao su, nín thở chờ đợi.

Rất nhanh sau đó, một con gà rừng xuất hiện trong tầm ngắm. Xác định chỉ có một con, Triệu Tuế Tuế ra hiệu cho anh trai ra tay trước.

Triệu Lập Võ nhắm chuẩn xác hướng đi của con gà rừng rồi b.ắ.n viên đá trong tay ra.

Triệu Tuế Tuế cũng giương ná cao su, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể hỗ trợ.

May mắn là khả năng b.ắ.n ná của Triệu Lập Võ vẫn chuẩn như mọi khi. Con gà rừng trúng đạn, cậu bé nhanh chóng chạy tới nhặt lên."Gầy quá, chắc không đến hai cân."

Triệu Lập Văn sờ bụng gà rừng."Xem ra động vật trên núi cũng thiếu ăn."

Một con gà rừng chia cho hai nhà thì khó quá, bọn trẻ quyết định tiếp tục tìm kiếm.

"Thôi, trời sắp tối rồi, chúng ta về đi. Em với Bảo Châu chia trứng gà rừng là được rồi." Triệu Lập Hưng nói. Dù sao thì gà rừng và trứng gà rừng đều do hai anh em cậu phát hiện, có thể chia được trứng gà rừng đã là tốt lắm rồi.

Cuối cùng, Triệu Bảo Châu và Triệu Lập Hưng chia nhau bảy quả trứng gà rừng rồi vui vẻ ra về.

Lúc về đến nhà, trước cửa nhà bọn họ chính là hai bên đang đối đầu nhau.

TBC

Mẹ của Triệu Giai Ninh - Lưu Lê Hoa đang nói chuyện với Trần Tú Hòa.

Trần Tú Hòa từ xa đã nhìn thấy con gái mình trở về, vội vàng vẫy tay,"Tiểu Văn, lại đây nói chuyện hồi chiều trên núi xem nào."

Triệu Lập Văn đi lên phía trước, chắn trước mặt Trần Tú Hòa: "Lúc chúng con lên núi, Triệu Giai Ninh và Bảo Châu đ.á.n.h nhau, Triệu Gia Hưng và Lập Hưng đ.á.n.h nhau, sau khi chúng con qua can thì Triệu Giai Ninh và Triệu Gia Hưng liền bỏ chạy."