Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 154



Trần Tú Hòa tất nhiên là muốn cho các con ăn ngon hơn một chút. Bà mở tủ đựng lương thực ra kiểm tra. Không đổi lương thực thì nhà bà vẫn đủ ăn đến mùa hè năm sau. Hơn nữa trong hầm còn cất giữ một trăm cân gạo, một trăm cân bột mì và cả chậu tụ bảo nữa. Chồng bà mỗi tháng đều gửi bưu phẩm về.

Vì con trai út thích ăn bánh mì nên thôi không đổi nữa.

"Được rồi, Tiểu Võ, con sang nhà chú Tư nói với chú ấy một tiếng là nhà mình không đổi." Trần Tú Hòa bảo con trai út sang nhà Triệu Quảng Quý một tiếng. Người ta có lòng tốt muốn đổi lương thực giúp, dù không đổi thì cũng nên sang nói một tiếng cho phải phép.

Trong nhà Triệu Quảng Quý, Triệu Lập Võ truyền lời Trần Tú Hòa xong thì đi về.

Dư Giai Giai đặt kim chỉ xuống, nhìn chồng: "Em đã nói là nhà anh Ba không đổi mà, anh cứ khăng khăng đi, giờ mất mặt chưa?"

"Nhiều bạn bè nhiều đường, hơn nữa đó là anh ruột của anh, phải giữ gìn mối quan hệ này thật tốt. Có lẽ sau này anh Ba sẽ làm to." Triệu Quảng Quý chỉ vào chữ "tướng" trong sách của con gái: "Chúng ta không thể ngốc nghếch như nhà anh Cả, sau này nói không chừng còn phải nhờ đến anh Ba."

Dư Giai Giai nhìn con gái, giá mà Triệu Tuế Tuế chịu chơi với con bé thì tốt biết mấy."Anh à, hay là anh tìm cách xin vào nhà máy gì đó đi?"

"Giờ người thành phố còn chưa sung sướng bằng dân nông thôn chúng ta đâu. Thôi, chuyện đó tính sau."

Triệu Quảng Quý nằm trên giường một lúc, trêu chọc con trai rồi mới đi sang nhà chính nói chuyện đổi lương thực với Triệu lão đầu. Cuối cùng, ông ta thuận lợi vác được một bao bột mì ra ngoài. Cộng thêm phần của nhà mình, Triệu Quảng Quý có tất cả một trăm cân bột mì. Số bột mì này có thể đổi được hai trăm cân bột ngô. Ban nãy, ông ta còn lo lắng Trần Tú Hòa đồng ý đổi, như vậy nhà ông ta chỉ đổi được ba mươi cân bột mì.

Bột mì ngon thì ngon thật đấy, nhưng nhà ông ta hiện giờ chỉ cần ăn no là được. Đợi đến lúc nào ăn no rồi thì mới tính đến chuyện ăn ngon.

Đi ngang qua nhà Triệu Quảng Thúc, Triệu Quảng Quý không hề phát hiện ra có một đôi mắt đang nhìn trộm ông ta sau song cửa sổ.

Sau vụ Triệu Lập Kim giả thần giả quỷ lần trước, Triệu lão đầu đã cho đóng đinh cửa ra vào và cửa sổ nhà Triệu Quảng Thúc lại, không cho bọn họ có cơ hội dòm ngó chuyện bên ngoài.

Ai ngờ Triệu Lập Kim lại lén khoét một lỗ trên cửa sổ.

Trong nhà Triệu Quảng Thúc, Triệu Tuế Tuế đang suy nghĩ nhỡ đâu sau này nhà Triệu Quảng Quý đầu cơ trục lợi bị bắt thì có ảnh hưởng đến việc thăng chức của Triệu Quảng Thúc hay không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Biết được suy nghĩ của em gái, Triệu Lập Văn lắc đầu: "Chúng ta đã tách ra rồi, chắc là không đâu."

Trong gian phòng của đại phòng, Lưu Chiêu Đệ và Triệu Lập Kim đang thuyết phục Triệu Quảng Bá vào nhà chính hỏi rõ ràng, xem Triệu bà tử có phải là trợ cấp cho tứ phòng hay không.

"Cha, nếu cha không đi hỏi, vậy con sẽ làm ầm lên." Lưu Chiêu Đệ nhìn chồng không nói một tiếng, trực tiếp hạ thông điệp cuối cùng.

"Cô dám, cô dám ầm ĩ tôi sẽ đưa cô về nhà mẹ đẻ." Triệu Quảng Bá khó mà kiên cường được một hồi, ông thật sự không muốn ầm ĩ mà sống qua ngày,"Chuyện lần trước cô trộm lương thực nhà anh hai, hại tôi mất hết mặt mũi ở trước mặt cha, chuyện này tôi cũng chưa tìm cô tính sổ, nếu cô còn dám ầm ĩ, chúng ta ly hôn."

Lưu Chiêu Đệ vừa nghe chồng muốn lôi chuyện cũ ra, nhất thời không dám nói chuyện.

"Cha, con thật sự nhìn thấy Tứ thúc mang theo một bao tải lương thực từ trong nhà chính ra." Triệu Lập Kim không cam lòng, muốn tiếp tục xúi giục cha mình.

Từ khi nhà chính cắt đứt quan hệ với nhà họ, bà nội nhìn thấy cậu ta đã tức giận, có đôi khi còn dùng chổi đ.á.n.h cậu. Trước kia là bảo bối được dỗ dành, bây giờ những sự yêu thương này đều dành cho con trai út của tứ phòng. Cậu ta hận bà nội, chẳng phải chỉ là ăn một chút thôi sao? Nhà họ được tam phòng, tứ phòng trợ cấp, chắc chắn sẽ không c.h.ế.t đói.

Triệu Quảng Bá nghe thấy lời của con trai, lập tức chạy đến trước cửa sổ tiền viện xem xét, quả nhiên nhìn thấy một cái lỗ nhỏ bị đào, xoay người xông lên giường, trực tiếp cho con trai một cái tát lớn,"Làm việc đồng áng thì không được, chuyện nghịch ngợm thì nhanh nhảu."

Nghĩ đến lời cha dạy bảo mình, đứa con trai này thật sự không đ.á.n.h không được, Triệu Quảng Bá tìm một cây gậy bắt đầu đánh.

Lưu Chiêu Đệ nhìn thấy con trai bảo bối nhà mình bị đánh, vội vàng tiến lên ngăn cản, không ngờ lần này chồng ngay cả bà ta cũng đánh,"Ông, ông làm gì vậy? Lập Kim chọc giận ông lúc nào?"

"Còn hỏi? Trộm kim rồi sẽ trộm vàng. Cô xem đi, con trai bị cô chiều thành cái dạng gì rồi?" Triệu Quảng Bá kéo vợ ra,"Còn cản nữa thì cùng thằng con bất hiếu này chịu đòn."

Lưu Chiêu Đệ thấy chồng quyết tâm dạy dỗ con trai, trên người bà ta cũng chịu đựng mấy gậy, đau rát, cũng không dám tiến lên ngăn cản.

Tiếng kêu la t.h.ả.m thiết của đại phòng, người nhà họ Triệu đều nghe thấy.

TBC

Triệu Tuế Tuế ghé vào trước cửa sổ, không ngờ Triệu Quảng Bá luôn hiền lành chất phác lại đ.á.n.h người, còn đ.á.n.h cả vợ lẫn con trai.