Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 190



Trong hang động, mọi người thuộc đội sản xuất Phú Hưng cơ bản đã lấy nước xong và rời đi, chỉ còn lại vài người cũng thuộc đội.

"Tiểu Võ, em với Tuế Tuế ở cửa hang trông chừng, anh đi lấy nước." Triệu Lập Văn cảm thấy em trai có sức khỏe, trông coi xe cút kít thì tốt hơn.

"Để em đi lấy, anh cả mà đi thì phải mất rất lâu mới quay lại." Triệu Lập Võ nói xong, xách theo hai thùng gỗ đi vào trong hang.

Triệu Lập Văn chỉ có thể chịu thua em trai về khoản sức lực, đành phải ở lại cùng em gái trông coi xe cút kít. Cũng may là lúc này không còn ai đến lấy nước nữa, đợi một lúc, Triệu Lập Võ đã xách hai thùng nước quay lại.

Triệu Lập Văn buộc hai thùng nước vào xe, đậy nắp lại rồi thông báo: "Về thôi."

Trên đường xuống núi, Triệu Lập Võ kéo xe rất vững vàng, Triệu Lập Văn và Triệu Tuế Tuế muốn giúp một tay nhưng lại không có chỗ nào để dùng sức.

"Ồ, các cậu đào được củ sắn ở đâu thế?" Một người vừa nói vừa giơ tay định lấy, bị Triệu Lập Văn ngăn lại.

"Trên núi còn, tự đi mà đào." Triệu Lập Văn ra hiệu cho em trai tiến lên.

Vừa lúc Triệu Tuế Tuế nghĩ sẽ có một màn đôi co, thì người nọ đã tránh đường.

Người này biết Triệu Lập Võ khỏe như trâu, lần trước chạy nạn đến đội sản xuất Phú Hưng, một mình cậu gánh hai thùng nước mà chẳng hề hấn gì. Hắn ta bĩu môi, cuối cùng cũng không dám cứng rắn với Triệu Lập Võ .

Tuy nhiên, miệng vẫn lẩm bẩm, đồ trên núi thì phải là của chung của những người cùng đội. Lời lẽ lộ rõ ý không cho phép người của đội sản xuất Phú Hưng đến đội của họ lấy nước.

Đối với chuyện này, Triệu Tuế Tuế không có ý kiến gì. Nếu có người đến núi Lộc Minh tìm kiếm thức ăn, người của đội cô cũng sẽ ngăn cản. Tuy nhiên, đội sản xuất của họ mới thành lập chưa lâu, người trong đội cũng không đoàn kết lắm.

Việc có cho phép người của đội Phú Hưng đến lấy nước hay không còn phải xem đám người địa phương này có đồng ý hay không. Bây giờ cô chỉ muốn về nhà xem trong hộp trang điểm kia có gì.

TBC

Ba anh em vội vàng lên đường, cuối cùng cũng đuổi kịp đoàn người lấy nước của đội sản xuất Phú Hưng.

"Lập Võ, trong giỏ của các cậu là gì thế?" Triệu Thiết Đản nhìn thấy những củ gì đó trong giỏ của họ, liền hỏi.

"Củ sắn , có thể ăn cũng là d.ư.ợ.c liệu." Triệu Lập Võ chợt nhớ ra điều gì đó. Trước đây, khi chơi với Triệu Thiết Đản, hình như cậu đã đào được củ sắn ở một nơi nào đó.

Lúc đó, cậu nghĩ nó không ăn được nên đã ném sang một bên. Cậu lắc đầu, vẫn không thể nhớ ra được vị trí chính xác.

"Đào ở đâu vậy?" Nghe nói có thể ăn được, Triệu Thiết Đản lập tức hai mắt sáng rực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Triệu Lập Võ cũng không giấu giếm, thoải mái nói ra địa điểm.

Không ít người sau khi nghe xong, đều quyết định ngày mai đến lấy nước sẽ tranh thủ đi tìm.

Vượt qua Tiểu Hòa Sơn, cuối cùng bọn họ cũng trở về đội sản xuất Phú Hưng, nhưng lúc này đã khá muộn.

Trần Tú Hòa nấu cơm trưa xong mà vẫn chưa thấy ba đứa con về, lo lắng nên đã ra ngoài tìm kiếm.

"Tiểu Văn, Tiểu Võ, Tuế Tuế." Trần Tú Hòa vừa đến Tiểu Hòa Sơn đã nhìn thấy ba đứa con, vội vàng chạy đến.

"Mẹ, con tự đi được." Triệu Lập Võ tránh tay mẹ, tiếp tục đẩy xe về nhà.

Trần Tú Hòa chỉ biết đi theo sau, rất nhanh bà đã nhận ra niềm vui khác thường của con gái út. Nhìn thấy củ sắn trên xe cút kít, bà hiểu ra là con bé tìm được đồ ăn ngon.

Về đến nhà, Triệu Tuế Tuế nôn nóng lôi giỏ củ sắn ra hiên nhà, lấy chiếc hộp trang điểm giấu bên trong ra. Chiếc hộp khá nặng.

Trần Tú Hòa lúc này mới biết con gái út vui không phải vì củ sắn."Tìm thấy trên núi à?"

"Vâng, lúc đào củ sắn thì con tìm thấy ạ." Triệu Tuế Tuế ôm chiếc hộp trang điểm gật đầu, nặng như vậy, bên trong chắc chắn có đồ tốt.

"Cho mẹ xem nào." Trần Tú Hòa nhận lấy chiếc hộp trang điểm, thấy hơi bẩn, liền xoay người đi vào bếp.

Triệu Lập Văn cài thêm một lần chốt cửa, đi dạo một vòng quanh sân trước rồi mới vào bếp.

Trần Tú Hòa nhìn chiếc khóa đồng bị gỉ sét, cầm búa đập vỡ, sau đó mở chiếc hộp trang điểm ra.

Bên trên cùng là hai cuộn giấy đỏ bọc thứ gì đó, mở ra thì thấy bên trong là những đồng bạc hoa xòe. Trần Tú Hòa có chút kích động. Đây là lần đầu tiên bà được cầm trên tay nhiều bạc như vậy. Lúc kết hôn, chồng bà có tặng bà một đồng, hiện đang được cất trong rương dưới gầm giường, dùng để chấn đáy rương.

"Chắc phải đến 50 đồng, hai cuộn là 100 đồng." Triệu Lập Văn cũng không ngờ bên trong lại là bạc, đếm sơ qua một lượt.

Trần Tú Hòa đặt số bạc sang một bên, tiếp tục lấy đồ bên trong ra. Bên dưới số bạc là một xấp phong bì, rồi đến hai chiếc vòng tay xanh biếc, sáu chiếc nhẫn kim cương và ba chiếc vòng vàng kiểu hoa sen.

Trong xấp phong bì có khoảng 20 bức thư. Triệu Tuế Tuế mở một bức ra, bên trong là tự truyện hoặc có thể là di thư của chủ nhân chiếc hộp trang điểm.