Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 201



Triệu Lập Văn bê ghế dài vào nhà, nhìn thấy bát đũa trên bàn ăn, hỏi: "Sao giờ này mới ăn cơm trưa?"

"Anh cả, em với Tuế Tuế đi đào củ sắn trên núi Tiểu Ngư, về hơi muộn." Triệu Lập Võ chỉ củ sắn dưới mái hiên, đó là thành quả của hai người từ sáng đến giờ.

Triệu Lập Văn gật đầu, nghe thấy còn dẫn theo Triệu Thiết Đản, có chút nghi ngờ: "Sao lại dẫn theo cả Triệu Thiết Đản?"

"Em bảo Thiết Đản giúp chặn người ta lại rồi dẫn nó đi cùng." Triệu Lập Võ nhún vai đáp.

"Triệu Thiết Đản có thể giúp gì cho em?" Triệu Lập Văn khó hiểu.

"Là thế này... Bla bla..." Triệu Lập Võ kể lại chuyện Triệu Giai Ninh lại vu oan cho em gái hôm qua.

"Triệu Giai Ninh đúng là... không biết điều. Sau này gặp nó thì đừng để ý tới, đi đường vòng cũng được." Triệu Lập Văn cũng thấy Triệu Giai Ninh thật quá đáng. Sao cô ta cứ nhằm vào em gái hắn mà vu oan giá hoạ, nhà bọn họ dễ bắt nạt vậy sao?

"Tiểu Văn, sao hôm nay con về sớm vậy?" Trần Tú Hòa nhớ con trai cả bình thường hơn 6 giờ mới về nhà, bèn hỏi.

"Thầy giáo xin nghỉ, buổi chiều tự học, con đi nhờ xe chú Cố về trước." Triệu Lập Văn lấy miếng thịt trong cặp ra. Hôm nay lò mổ trong huyện mổ lợn, chú Cố đặc biệt giữ lại cho hắn.

Trần Tú Hòa nhận lấy, ước chừng khoảng 2 cân thịt lợn.

Công xã năm nay rất ít khi bán thịt lợn, phiếu thịt trong nhà chỉ có thể chờ con trai cả đi học ở huyện mới tiêu được, mua được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Bà dặn dò con trai theo thói quen: "Được rồi, mẹ đi làm đây, ở nhà trông em cho cẩn thận."

Thời tiết tháng 9, thịt để không được lâu, Triệu Lập Văn quyết định băm nhỏ làm ruốc ăn."Tiểu Võ, ra sân giặt quần áo đi."

"Vâng." Triệu Lập Võ lấy chày giặt đồ và quần áo bẩn ra sân chờ, băm thịt và giã quần áo phải làm đồng thời.

Chờ Triệu Lập Văn thái thịt thành miếng nhỏ, Triệu Tuế Tuế chạy ra cửa sân, đợi anh trai bắt đầu băm thịt. Nếu nghe thấy tiếng động lạ, cô sẽ lập tức ngăn cản. Muốn ăn thịt cũng phải cẩn thận, phải ráng đợi thêm 1 năm nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Anh cả, hay là chúng ta đổi chỗ cho nhau đi, em khỏe hơn, băm nhanh hơn." Triệu Lập Võ buông chày giã quần áo xuống. Lúc mẹ ở nhà, anh cả thường giã quần áo, mẹ băm thịt.

Triệu Lập Văn mím môi, gật đầu đồng ý. Anh giã quần áo nhẹ tay một chút, phối hợp với tốc độ của em trai là được."Được, đổi cho nhau."

Triệu Tuế Tuế đi đi lại lại ngoài sân. Tiếng băm thịt bị tiếng giã quần áo át đi, cô hài lòng gật đầu.

Lúc trong sân nhà cô không còn tiếng giã quần áo nữa, Dương Thúy Hoa vừa lúc đi ngang qua.

"Tuế Tuế, nghe nói nhà cháu kén rể không cần sính lễ mà còn bắt nhà gái lo hồi môn à?" Dương Thúy Hoa gọi Triệu Tuế Tuế đang định đẩy cửa vào, hỏi.

Triệu Tuế Tuế nhìn Dương Thúy Hoa, đúng là bà chúa tin đồn nhảm của đội sản xuất, mới có một lúc mà bà ta đã biết chuyện người ta tới nhà cô làm mai."Không có đâu ạ, nhà cháu không có kén rể."

"Thế sao thím nghe Đông Lan nhà bác cháu nói nhà cháu muốn lương thực, muốn tiền lại còn muốn cả đống hồi môn?" Dương Thúy Hoa cũng muốn giới thiệu đối tượng cho Triệu Lập Văn, bà đã nhắm được một người rồi, định tối nay tới nhà nói chuyện, ai ngờ lúc nãy làm việc trên ruộng, Dương Đông Lan kể chuyện xảy ra ở nhà Triệu Tuế Tuế lúc trưa.

"Cháu..." Triệu Tuế Tuế còn chưa kịp nói gì thì Triệu Lập Văn đã từ trong nhà đi ra.

TBC

"Đúng vậy, muốn bước chân vào nhà cháu thì phải có từng đó hồi môn. Thím, có phải thím quên mình còn đang làm việc không?" Triệu Lập Văn nghĩ đến mấy lần từ huyện về bị mấy bà thím trong đội nhòm ngó, bèn cố tình nói quá lên để xem còn ai dám tới làm mai nữa không.

Dương Thúy Hoa nghe vậy mới sực nhớ ra mình viện cớ đi nhà xí để chuồn đi, vội vàng quay lại, trong lòng thầm nghĩ may mà chưa dẫn người ta tới, nhiều hồi môn như vậy ai mà dám mở miệng.

"Anh bôi nhọ bản thân như vậy không tốt đâu." Triệu Tuế Tuế nhìn anh trai, bất mãn nói. Vừa rồi cô còn định nói đỡ cho anh một câu.

"Con nít con nôi, biết gì mà nói. Vào nhà đi." Triệu Lập Văn cốc đầu em gái một cái rồi xoay người vào nhà.

"Hừ, sau này không tìm được vợ cũng đâu phải em." Triệu Tuế Tuế lầm bầm một câu rồi vào nhà, đóng cửa cài then.