Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 206



Nghĩ đến chuyện hôm qua, cánh tay cô bây giờ vẫn còn hai vết xước, Triệu Tuế không nài nỉ thay áo nữa.

Ba người đến núi Tiểu Ngư, cảm giác như cả đội trẻ con đều ở đây.

"Tuế ơi, ở đây!" Triệu Bảo Châu vẫy tay, vừa nãy cô vừa nhìn thấy một con chuột, nhưng không đ.á.n.h trúng, cô đang mong Triệu Tuế ở đây, không ngờ vừa ngẩng đầu đã thấy cô bé.

Triệu Tuế đi tới: "Bảo Châu, cậu tìm thấy gì à?"

"Chỉ có hai củ mài thôi, đông người quá, bây giờ tớ định đi bắt chuột, anh trai tớ về nhà lấy gạo rồi." Triệu Bảo Châu kể lại chuyện vừa nãy suýt chút nữa cô đã đ.á.n.h trúng chuột.

"Không sao, để em, lát nữa hai chị em mình chia nhau." Triệu Tuế vỗ vai Triệu Bảo Châu, nhìn Triệu Bảo Châu lớn hơn mình mấy tháng mà thấp hơn cô cả nửa cái đầu, Triệu Tuế rất hài lòng với chiều cao của mình, kiếp này cô nhất định phải cao đến mét bảy.

Triệu Lập Văn nhanh chóng làm một cái bẫy nhỏ, mở lá cây ra, bên trong là mười hạt gạo trộn mỡ lợn.

Triệu Lập Võ thì đang khoanh vùng đất, mọi người trong đội đều sợ nắm đ.ấ.m của cậu, chẳng ai dám bén mảng đến khu vực này.

Tiếng chuột kêu "chít chít" nhanh chóng vang lên, Triệu Tuế tập trung cao độ, trong mắt cô, những con chuột này chính là tiền.

Rất nhanh sau đó, một con chuột to dẫn theo hai con chuột nhỏ xuất hiện trong tầm mắt.

Chuẩn bị đến gần chỗ gạo thì ba hòn đá bay đến.

"Tuyệt quá, trúng rồi!" Triệu Bảo Châu chạy tới nhặt con chuột mình vừa đ.á.n.h trúng, cười toe toét.

Mọi người xung quanh thấy ba anh em đ.á.n.h trúng chuột, ai cũng thèm muốn nhưng chẳng ai dám manh động cướp giật.

Triệu Lập Văn ném không chuẩn, cậu có nhiệm vụ nhặt chiến lợi phẩm, nhét hai con chuột một to một nhỏ vào túi lưới.

"Chúng ta còn phải đợi ở đây nữa không?" Triệu Tuế vừa chỉnh lại dây ná cao su vừa hỏi.

"Đợi Lập Hưng về rồi đi." Triệu Lập Văn dùng cành cây gạt gạt chỗ gạo trong lá, cố gắng để mùi thơm tỏa ra xa hơn, xem còn con chuột nào thính mũi ngửi thấy không.

Nấp ở một góc khuất không xa, Triệu Gia Hưng thấy Triệu Lập Văn gạt lá cây liền tò mò không biết trên lá có thứ gì hấp dẫn chuột,"Triệu Thiết Cường, mày lại đó xem sao."

Triệu Thiết Cường lắc đầu, gã không quen biết Triệu Lập Võ, em họ gã còn đang nằm ở nhà.

Triệu Tuế đợi một lúc lâu, Triệu Lập Hưng mới mang mồi quay lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Anh, nhìn em bắt được này." Triệu Bảo Châu giơ túi lưới bên chân lên.

"Đi thôi, chúng ta đổi chỗ khác." Triệu Lập Văn cầm lá cây trên mặt đất lên, chuẩn bị di chuyển trận địa.

Triệu Tuế đá đá cái chân tê cứng vì ngồi xổm, đi theo phía sau mọi người.

Chờ bọn họ đi rồi, Triệu Gia Hưng chạy tới kiểm tra, dùng sức hít hít cái mũi, hình như là mùi mỡ heo,"Là mùi mỡ heo sao?"

"Cậu muốn ăn mỡ heo đến phát điên rồi à, dám lấy mỡ heo ra làm mồi nhử cho chuột, không sợ về nhà bị đ.á.n.h sao?" Triệu Thiết Cường trợn mắt liếc Triệu Gia Hưng một cái, anh ta nghe thím Đông Lan nói, nhà Triệu Lập Võ cũng đang đói bụng, ngày hôm qua lúc đến cửa còn nghe thấy tiếng Triệu Lập Võ kêu đói bụng rất to, đều đi ra đ.á.n.h chuột, nhà Triệu Lập Võ cũng chỉ là "thùng rỗng kêu to".

Triệu Tuế đi tới rừng trúc: "Anh, trong rừng trúc có chuột tre không?"

"Bình thường chuột tre xuất hiện ở miền Nam nhiều lắm." Triệu Lập Văn cũng không chắc chắn lắm, mấy năm nay cũng không nghe nói trên đội có ai bắt được chuột tre.

"Ồ." Triệu Tuế nghĩ đến kiếp trước, chuột tre ăn rất ngon.

Năm người càng đi càng xa mọi người, Triệu Lập Văn nhìn một chút, nơi này thích hợp cho thỏ rừng sinh sống liền dừng lại.

"Tiểu Võ, Lập Hưng, đi tìm xem có hang thỏ không." Triệu Lập Văn chỉ chỉ hai vị trí, bảo bọn họ đi tìm hang.

"Anh Lập Văn, sao anh biết ở đây có hang thỏ rừng?" Triệu Bảo Châu nhìn nơi này, không có gì đặc biệt.

"Sách có nói." Triệu Lập Văn trả lời Triệu Bảo Châu, ánh mắt lại nhìn em trai.

Triệu Lập Võ vốn đang vùi đầu đào hang, thình lình nhận ra ánh mắt của anh trai, ngẩng đầu nhìn lại rồi tiếp tục cúi đầu đào đất.

TBC

Triệu Tuế ở một bên len lén cười, vốn dĩ anh trai chỉ muốn em trai học đến cấp ba là được, bắt đầu từ tháng trước lại muốn em trai lên đại học.

Dựa theo tiến độ học tập hiện tại của bọn họ, năm 1965 sẽ tốt nghiệp cấp ba, năm 1966 chính là thời kỳ Cách mạng Văn hóa, cao trào thanh niên trí thức xuống nông thôn là vào năm 1968.

Hiện tại đại học đều là hệ 4 năm hoặc là hơn, cho dù thi đậu đại học, cũng không biết có thể lấy được bằng tốt nghiệp hay không.

Trừ khi chọn trường quân sự, lúc bấy giờ trường quân sự sẽ không bị ảnh hưởng nhiều.

Nếu không vào trường quân đội, có thể vừa tốt nghiệp đã bị sắp xếp xuống nông thôn cũng không chừng.

Triệu Lập Võ vào trường quân đội là vừa lúc, sau này cậu cũng muốn gia nhập quân đội, có danh nghĩa sinh viên vào quân đội, là một trợ lực rất lớn đối với việc thăng chức sau này.