Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 64



"Hay là đổi cửa sổ nhà anh Hai cho nhà thằng Ba đi, dù sao nhà thằng Hai chỉ có dịp Tết mới về." Bà nội lên tiếng.

"Bà!" Ông nội quát lớn vợ, thật là quá thiên vị, không nhìn thấy sắc mặt con dâu cả đã khó coi lắm rồi sao.

Bà nội bị chồng quát, không dám nói tiếp.

Ông nội trầm mặc một chút, muốn bảo con trai cả thay cửa sổ: "Quảng Bá, con xem, con giúp mọi người đổi một chút."

"Không cần đâu ạ, cháu sẽ đổi." Triệu Lập Văn đứng dậy, tỏ ý mình có thể làm được.

"Vậy được, cháu đi thay đi." Ông nội thở dài một hơi, đuổi mọi người đi.

Rời khỏi nhà chính, Triệu Lập Văn bảo em trai đi mượn tua vít ở hội trường thôn.

Lúc bấy giờ cửa sổ rất đơn giản, chỉ cần tháo ốc vít trên bản lề cửa sổ là có thể tháo cả cửa sổ xuống.

Trước khi trời tối đã thay xong hai cửa sổ, cửa sổ nhà bọn họ bị nứt một đường dài, có lẽ không bao lâu nữa, dưới tác động của nóng lạnh sẽ vỡ vụn, nhưng điều đó thì có liên quan gì đến nhà bọn họ.

Triệu Lập Văn thay xong cửa sổ, dẫn em trai trở về phòng.

Trên bàn đã bày sẵn cơm tối, khoai lang nướng nóng hổi và canh củ cải thịt băm.

Triệu Tuế Tuế c.ắ.n một miếng khoai lang, bị bỏng miệng, vội vàng nhả ra: "Mẹ, người ta có nhân lúc nhà mình không có ai lại đến đập cửa sổ nữa không?"

"Đập cũng không sợ, không tìm được người xấu, thì đập cửa sổ cả hai nhà đối diện." Lúc Trần Tú Hòa nói những lời này, cố tình nói lớn tiếng, ý tứ cảnh cáo rất rõ ràng.

"Tại sao Triệu Vi Vi lại đập cửa sổ nhà mình?" Triệu Lập Võ vừa ăn khoai vừa hỏi.

"Chắc là nghe được chúng ta nói muốn đi thủ đô nên ghen tị đấy." Triệu Lập Văn không nghĩ ra nguyên nhân thứ hai: "Nhà chúng ta đã bị nghe lén hai lần rồi, người ở sân trước cũng thật là..."

Triệu Lập Văn không nói tiếp, hai lần nghe lén, một lần là Triệu Nam Đệ, một lần là Triệu Vi Vi.

"Chẳng lẽ mỗi lần nói chuyện đều phải mở cửa sổ xem có ai nghe trộm hay không?" Triệu Tuế Tuế rất phản cảm với những kẻ tò mò, quá thiếu tôn trọng sự riêng tư của người khác.

"Treo một cái rèm vải trước cửa sổ đi, lúc nói chuyện thì thả xuống, nói nhỏ tiếng một chút. Mùa hè cửa sổ đều mở, rất dễ phát hiện có người nghe trộm hay không." Trần Tú Hòa buông khoai lang trong tay xuống, quay người đi tìm vải trong rương.

Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Văn nhìn nhau, sau này phải cẩn thận lời ăn tiếng nói hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bên nhà thứ Tư, Triệu Vi Vi co rúm ở một góc, không dám nhìn cha mẹ.

Dư Giai Giai nhìn con gái, vẫy tay: "Vi Vi, tại sao con lại đập cửa sổ nhà chú Ba?"

"Con... Bọn họ muốn đi thủ đô, con không vui." Triệu Vi Vi cảm nhận được sự quan tâm của mẹ, buông bỏ phòng bị trong lòng.

"Có thể đi thủ đô nhiều người như vậy, con đập hết cửa sổ nhà bọn họ được sao?" Dư Giai Giai vuốt tóc con gái. Dường như cô đã bỏ bê con gái, đột ngột thay đổi hoàn cảnh, con bé nhìn bề ngoài ngày càng hiểu chuyện, nhưng bên trong lại trở nên cực đoan.

Lần này đập cửa sổ, đối với nhà bọn họ cũng coi như là chuyện tốt. Nếu không cô cũng không phát hiện ra sự thay đổi của con gái.

"Vi Vi, chúng ta không ghen tị với người khác, chờ sau này có cơ hội, cha sẽ dẫn con đi thủ đô chơi, được không?" Triệu Quảng Quý cũng nhẹ nhàng an ủi con gái, thầm thề trong lòng, phải cho vợ con một cuộc sống tốt.

"Cha, con ghét cậu, đều tại nhà bọn họ trở về, ông bà mới không cần chúng ta nữa, hu hu." Triệu Vi Vi òa khóc nhào vào lòng cha.

Chuyện bên nhà chú út, Triệu Tuế Tuế không quan tâm, cô bé đang thử tấm rèm vải, xem có cách âm được như cái túi ngủ bằng bông của cô ngày xưa hay không.

"Nghe không rõ lắm, hai đứa vừa nói cá bên sông à?" Triệu Lập Văn từ sân trước trở về hỏi.

"Không phải, em và Tuế Tuế đang nói sáng mai ăn cháo kê." Triệu Lập Võ reo lên, rèm vải có thể cách âm.

TBC

"Vậy được, túi xách tạm thời giữ lại làm rèm." Trần Tú Hòa vỗ rèm, bà vốn định tháo bông trong đó ra làm quần bông cho con gái.

Thời gian trôi qua, đã tới tháng 1, Triệu Lập Văn và Triệu Lập Võ lĩnh xong điểm thi bắt đầu nghỉ đông.

Sáng sớm, Triệu Tuế Tuế đã thức giấc, hôm nay là ngày lấy lê đông lạnh trên thôn, lần trước Triệu Lập Văn mua về 8 quả lê đông lạnh, Triệu Tuế Tuế ăn hai quả, thấy rất ngon.

Lần này hái lê đông lạnh trên thôn, sẽ ưu tiên chia cho thôn dân trước, còn dư lại sẽ mang đến chợ bán.

Còn nửa tháng nữa là đến tết, chợ gần đây chỉ họp 3 ngày một lần, trên cơ bản mọi người đến để trao đổi vật dụng, chủ yếu là người dân của mấy thôn gần trấn đến đây.

Triệu Lập Văn nắm tay em gái đi tới vườn lê, thấy đã có không ít người đang đứng xem.

Tối hôm qua, Trần Tú Hòa đã tính toán công điểm, nhà bọn họ có thể chia được 18 cân lê đông lạnh, nếu muốn mua thêm thì phải chờ người trong thôn chia xong mới được.

Lê đông lạnh hình thành tự nhiên trên cây ăn ngon hơn hẳn so với lê đông lạnh được làm đông.