Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 70



Trần Tú Hòa bị ba đứa nhỏ nhìn, khẽ c.ắ.n môi, gật đầu đồng ý, chẳng phải chỉ là tiền trợ cấp một tháng của chồng sao, bà cũng rất muốn đi.

"Tuyệt vời!" Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ reo lên.

Triệu Lập Văn tương đối rụt rè, nhưng nụ cười cũng rạng rỡ hơn hẳn ngày thường.

Sau khi Triệu Quảng Thúc trở về, mỗi ngày đều bận rộn nấu nướng trong bếp.

Ngày đầu tiên là đủ loại hạt rang.

Ngày thứ hai làm bánh gạo.

Ngày thứ ba chiên các loại viên.

Ngày thứ tư hấp bánh màn thầu và bánh bao, chắc có thể ăn đến tận rằm tháng giêng.

Ngày thứ năm làm cơm rang đường đỏ, lúc vừa ra nồi thơm phức giòn tan, Triệu Tuế Tuế ăn liền mấy miếng.

Ngày thứ sáu gói sủi cảo rồi đem cấp đông, vì nhà có hơn 100 cân thịt hun khói nên lần này sủi cảo chỉ có thịt heo và hành lá, không cho thêm bắp cải vào làm nhân.

Ngày thứ bảy, Triệu Quảng Thúc dẫn em trai Triệu Quảng Quý và bạn thân Triệu Quảng Minh đi đ.á.n.h cá trên sông, Triệu Tuế Tuế chưa từng nhìn thấy mặt sông đóng băng nên nằng nặc đòi cha cho đi cùng.

Triệu Quảng Thúc dẫn theo ba đứa nhỏ, Triệu Tuế Tuế được quấn thành một khối tròn xoe, Trần Tú Hòa cũng chẳng sợ con gái bị ngã đau.

Lúc ra ngoài, Triệu Chi Chi và Triệu Lập Minh cũng lẽo đẽo theo sau, chú ba chắc chắn sẽ cho nhà họ ít cá, thế là họ cũng đi theo để phụ giúp.

Triệu Tuế Tuế được Triệu Quảng Thúc cõng trên lưng, sau khi mọi người tập hợp cùng Triệu Quảng Minh thì cùng nhau đi bộ ra bờ sông.

Triệu Quảng Thúc tìm một chỗ, đặt con gái xuống, rồi kiểm tra mặt băng một lượt,"Chỗ này được rồi đấy, lão Tứ Quảng Minh, lấy dụng cụ ra nào, Tiểu Văn, trông chừng em gái nhé."

"Vâng ạ." Triệu Lập Văn đáp.

Triệu Tuế Tuế cẩn thận dẫm lên mặt băng, vừa định ngẩng đầu lên thì cả người đã ngã nhào về phía trước. Trong lúc nguy cấp, cô vội chống hai tay xuống mặt băng, không thể để mặt bị thương được.

"Ngã vài lần rồi sẽ biết cách đứng thôi." Triệu Lập Văn khoanh tay đứng nhìn, cũng không thèm giúp em gái đứng dậy.

Triệu Tuế Tuế thầm cảm ơn mẹ đã lo xa, mặc cho cô rất nhiều quần áo nên không bị đau, cô cố gắng đứng dậy, loay hoay mãi mới đứng vững được thì lại trượt chân ngã, cứ thế lặp đi lặp lại hơn chục lần, cuối cùng Triệu Tuế Tuế cũng nắm được bí quyết, cẩn thận di chuyển đến chỗ mọi người đang đ.á.n.h cá.

Triệu Lập Võ và Triệu Lập Minh đang trượt băng, thấy em gái di chuyển chậm như rùa bò liền trượt đến bên cạnh, nắm tay cô kéo đi cho nhanh.

Triệu Tuế Tuế loạng choạng trượt trên mặt băng, chuẩn bị ngã sấp xuống lần nữa thì vội ôm chặt lấy chân Triệu Quảng Thúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Tiểu Võ, cẩn thận một chút." Triệu Quảng Thúc giữ con gái đứng vững lại, để con tiếp tục chơi với anh trai.

Triệu Tuế Tuế lắc đầu, bây giờ cô hơi mệt, quần áo mặc trên người lại quá nhiều,"Không cần đâu ạ, con đứng đây xem mọi người là được rồi."

Triệu Quảng Thúc tìm một chỗ khuất gió cho con gái, rồi tiếp tục đục băng.

Ba người đàn ông rất nhanh đã đục thủng một lỗ trên mặt băng, Triệu Quảng Thúc rắc một ít mồi nhử xuống, chẳng mấy chốc đã thu hút được cá đến.

Từng con cá sống bị kéo lên khỏi mặt nước, rất nhanh đã bị đông cứng.

Triệu Chi Chi cầm thùng nước hỗ trợ nhặt cá, cuối cùng còn lấy hai con cá cho vào giỏ của nhà mình.

Lúc trở về, Triệu Tuế Tuế lại được cha cõng về nhà, Triệu Quảng Thúc một tay ôm con gái, một tay xách thùng cá, bước đi chẳng chút lực.

"Nhiều vậy sao." Trần Tú Hòa nhìn số cá trong thùng, đếm sơ qua, có ba con to, năm con nhỏ.

"Kho một con, rán hai con, số còn lại làm cá khô, được không?" Triệu Quảng Thúc đổ cá vào chậu, bắt đầu rửa sạch.

"Được."

Bên nhà lớn, nhìn thấy nhà thứ tư cũng xách về một thùng cá, trong lòng không khỏi mắng nhà thứ ba là đồ vô ơn, chỉ vì một đứa con gái mà thật sự đoạn tuyệt quan hệ với anh cả.

Triệu Nam Đệ trốn trong góc, cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình, trong lòng cũng oán hận Triệu Lập Kim, nếu không phải tại anh ta thì nhà họ đã không đến nông nỗi phải chia nhà, sau khi chia nhà, cuộc sống của nhà họ ngày càng đi xuống.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì, đồ vô dụng, còn không mau xách thùng ra sông bắt cá đi." Lưu Chiêu Đệ đang bực tức, nhìn thấy con gái thứ hai đang trốn trong góc, bà liền tiến đến véo con gái một cái.

Triệu Nam Đệ không dám cãi lại, vội vàng đáp: "Con đi ngay đây mẹ."

TBC

"Không tìm được cá thì tối nay đừng hòng có cơm mà ăn!" Lưu Chiêu Đệ vẫn chưa nguôi giận, đe dọa.

Triệu Nam Đệ khựng lại một chút, rồi vẫn xách thùng đi ra ngoài.

Âm thanh ở sân trước lớn như vậy, Triệu Tuế Tuế đương nhiên nghe thấy, đây rõ ràng là cố tình nói cho nhà họ nghe.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến đêm 30 Tết.

Bữa cơm tất niên hôm nay, mọi người đều ăn ở nhà chính.

Trần Tú Hòa sai con trai cả mang quà sang nhà chính cho ông bà nội, gồm 5 đồng tiền mừng tuổi, một chai rượu trắng, một hộp bánh đậu xanh và một gói t.h.u.ố.c rê.