Trong sân, Trần Tú Hòa đang giặt chăn, thấy con gái út bình an vô sự trở về thì yên tâm. Từ khi con gái út chào đời đến giờ, bà chưa bao giờ để con bé rời xa mình như vậy. Kể cả những lúc phải khóa con ở nhà để đi làm đồng, bà cũng biết con bé đang ở nhà.
"Mẹ ơi." Triệu Tuế Tuế gọi mẹ.
"Về rồi à? Đi xếp hàng ở nhà ăn đi, lát nữa đông người đấy." Trần Tú Hòa vẩy tay cho khô nước, vào bếp lấy bát, dẫn ba đứa con đi ăn cơm.
Đội trưởng ngồi xổm bên bờ ruộng, quan sát công việc, lắc đầu. Cái nhà ăn này mở ra đúng là không ổn, làm nhiều làm ít đều được ăn như nhau, thành ra ngay cả những người chăm chỉ cũng sinh ra lười biếng.
"Đội trưởng, cứ thế này không được. Bây giờ nhân lực còn đủ nên bọn họ mới có thể lười biếng, nhỡ đâu nhiệm vụ sản xuất sắt thép mà đến đội mình, ruộng đồng không có ai chăm sóc thì sao?" Triệu Bạch Chính cũng ngồi xổm xuống cạnh đội trưởng. Ông vừa đi họp huyện về, nghe nói huyện bên cạnh đã bắt đầu dồn toàn lực cho sản xuất sắt thép, ruộng đồng bỏ hoang không ai cày cấy.
Lương thực mới là gốc rễ, ăn còn chưa đủ no thì còn nói gì đến việc đuổi kịp nước ngoài nữa.
"Thôi thì đi một bước tính một bước, chỉ thị của cấp trên chúng ta vẫn phải tuân theo." Đội trưởng thở dài, đứng dậy, chắp tay sau lưng rời khỏi ruộng.
Hàng ngày, Triệu Tuế Tuế đều đi ngủ sớm, đến 7 giờ sáng là dậy, đi ăn sáng ở nhà ăn rồi theo hai anh đến trường.
Thời gian trôi nhanh, mới đó mà Triệu Tuế Tuế đã đi học được một tháng.
Cô bé rất thông minh nên cô giáo Lưu rất quý mến. Hơn nữa, cô bé lại trắng trẻo, mũm mĩm, đáng yêu nên mọi người trong lớp đều rất quan tâm cô bé 5 tuổi này.
"Tuế Tuế, cậu nói xem bao giờ thì công xã mình bắt đầu sản xuất sắt thép nhỉ?" Dư Tri Ngư ngồi bàn bên cạnh hỏi Triệu Tuế Tuế.
Dư Tri Ngư bà con với Triệu Tuế Tuế, bố của cậu là anh trai của bà cô út Triệu Tuế Tuế.
"Tớ không biết." Triệu Tuế Tuế lắc đầu. Tốt nhất là đừng có cái nhiệm vụ sản xuất sắt thép nào đến đội cô. Phong trào Đại Luyện Thép tuy rầm rộ nhưng không phải đội sản xuất nào cũng phải thực hiện.
Sợ cái gì thì cái đó đến, sau ngày Quốc khánh, công xã Trung Cốc nhận được chỉ thị của huyện, yêu cầu tám đội sản xuất trực thuộc công xã bắt đầu sản xuất sắt thép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Cái gì, công xã chúng ta cũng được sắp xếp nhiệm vụ?" Đại đội trưởng đội Hồng Hưng bỗng nhiên đứng phắt dậy từ trên ghế.
"Mới vừa nhận được thông báo của huyện." Chủ nhiệm công xã đưa tài liệu cho các Đại đội trưởng phía dưới xem.
"Cái này... Lấy đâu ra đồ sắt để luyện thép nữa? Chẳng lẽ muốn nung chảy cả cuốc dùng để làm việc?" Đại đội trưởng đội Tân Hưng vẻ mặt khó xử,"Số nồi sắt đại đội chúng tôi thu được đều đã nộp lên công xã hết rồi."
"Đúng vậy, luyện thép cần hỏa lực lớn, củi lửa của đại đội chúng tôi đều dựa vào cành cây khô trên núi, chẳng lẽ muốn chặt cả cây trên núi sao?" Đại đội trưởng đội Quang Minh cũng phụ họa.
"Các vị, tôi cũng biết các đội ngũ đều khó xử. Nhưng nếu chúng ta không đi theo mệnh lệnh, rất dễ bị đ.á.n.h thành..." Chủ nhiệm công xã giơ tay phải lên, ông ấy cũng thức đêm suy nghĩ cả đêm, tròng mắt đỏ ngầu.
"Chủ nhiệm, không phải chúng tôi không theo chỉ thị, nhưng cũng phải có sắt thép mới luyện được chứ, ngoài cái cuốc sắt dùng để làm ruộng, bây giờ đại đội chúng tôi lấy đâu ra 30 cân sắt. Chủ nhiệm, ông cứ dẫn người đến lục soát, nếu tìm được quá 30 cân sắt, tôi, Đại đội trưởng đội Hồng Hưng sẽ lập tức từ chức." Đại đội trưởng đội Hồng Hưng nói thẳng.
"Tôi cũng không làm khó mọi người, mong mọi người cũng hiểu cho tôi. Tôi nhận được tin tức, đã có đội sản xuất ra thép, nhưng chất lượng không đạt tiêu chuẩn, căn bản là không thể sử dụng." Chủ nhiệm công xã nói cho các đội trưởng tin tức nội bộ mà ông ấy nhận được,"Có lẽ là phong trào này cũng không kéo dài, mọi người cứ về dựng lò đất trước, nếu thật sự không có sắt, thì ném một cái cuốc hỏng vào đó, phòng ngừa người trong huyện đến kiểm tra. Cùng lắm thì coi như chúng ta luyện thép thất bại, sang năm bị cắt giảm tài nguyên."
Phương pháp này của chủ nhiệm công xã đã trấn an được 8 vị Đại đội trưởng của công xã Trung Cốc, mọi người đều hứa sẽ không tiết lộ ra ngoài, nhận bản thiết kế lò đất rồi trở về đội của mình.
TBC
Hôm nay, Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ vẫn đến trường như thường lệ, nhưng phát hiện cổng trường đã bị khóa, học sinh lần lượt ra về.
Triệu Tuế Tuế đi đến cổng trường, hỏi: "Ông ơi, sao hôm nay trường không mở cửa ạ?"
"Trường sắp xây dựng lò đất để luyện thép, tạm thời cho học sinh nghỉ học một thời gian." Ông lão trông cổng nói, ra hiệu cho Triệu Tuế Tuế về nhà.
"Tuyệt quá, được nghỉ rồi!" Triệu Lập Võ lập tức reo lên.
Triệu Tuế Tuế nghe vậy, thầm nghĩ quả nhiên là không thể tránh khỏi. Bây giờ mới tháng 10, cô chỉ nhớ phong trào luyện thép kết thúc vào tháng 12, nhưng không rõ là đầu tháng hay cuối tháng.
Lúc này, tại hội trường của đại đội Phú Hưng, đội trưởng đang tập trung tất cả thanh niên trong đội.