Một dòng suy nghĩ thoáng qua khiến vẻ mặt vốn ung dung của Quý Du dần trở nên nặng nề, u ám.
Con đường dài chìm trong sự tĩnh lặng.
Khi chiếc xe bắt đầu leo lên đỉnh dốc, Trì Tâm nhìn thấy một bức tường thành khổng lồ bằng hợp kim kiên cố hiện rõ mồn một trước mắt.
Từ những vọng gác kiên cố trên tường thành, các chùm sáng định vị quét qua màn đêm theo một quy luật nhất định.
"Trả lời mã." Quý Du lạnh lùng ra lệnh qua hệ thống liên lạc nội bộ.
Người ngồi ở ghế sau liền lấy ra một thiết bị phát tín hiệu, vươn tay qua ô kính cường lực đã hạ thấp, bắt đầu trao đổi mật mã với đối phương.
Cánh cổng hợp kim nặng nề từ từ hé mở. Trì Tâm cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói vẫn mang vẻ mềm mại và ngây thơ thường thấy: "Đây là đâu vậy? Cha mẹ tôi có thể tìm được tôi ở đây không?"
"Đây là căn cứ Long Đằng." Quý Du điều khiển vô lăng, hờ hững trả lời. "Mặc dù việc ra vào bất tiện, nhưng bù lại, nơi này tuyệt đối an toàn khỏi lũ thây ma đang hoành hành."
Đúng như dự đoán, đây chính là Long Đằng.
Một tia sáng sắc lạnh vụt qua đáy mắt Trì Tâm, rồi chìm sâu vào vẻ ngây thơ thường thấy, nhanh chóng tan biến.
Cô sẽ tận mắt chứng kiến, căn cứ tội ác khét tiếng trong nguyên tác này, rốt cuộc đã gieo rắc bao nhiêu bi kịch.
Với tính cách cẩn trọng của Trì Tâm, cô sẽ không hấp tấp ra tay tiêu diệt tất cả những kẻ tội đồ. Lý do cô tìm mọi cách trà trộn vào nơi đây chính là để...
"A —— Buông tôi ra!"
"Đồ khốn! Buông tôi ra! Buông tôi ra!"
Ngay khi vừa xuống xe, Trì Tâm đã nghe thấy những tiếng thét chói tai của một phụ nữ.
Cô quay đầu, nhìn thấy một cô gái tóc ngắn đang bị một gã đàn ông thô bạo túm tóc và ghì cổ, kéo lê về phía cổng vào như thể một vật vô tri hay một con thú hoang dã.
Những người xung quanh, bao gồm cả lính gác và những kẻ khác, đều là đàn ông.
"Buông tôi ra ——"
Cô gái chắc hẳn đang rất đau đớn, cô ấy điên cuồng vồ lấy cánh tay gã đàn ông, cắn một miếng thật mạnh. "A —"
Gã hét lên một tiếng, không chút thương tiếc, giáng một cú đá mạnh vào eo cô ấy.
Không nguôi cơn tức giận, gã lại liên tục đá thêm mấy cú nữa. Khi cô gái gục ngã trong đau đớn, gã ta giật mạnh tóc cô, tát thêm một cái trời giáng.
"Con đĩ thối! Còn dám chống đối, tao sẽ ném thẳng mày từ đỉnh núi xuống cho lũ thây ma xé xác!"
Những kẻ đàn ông xung quanh đều nheo mắt khoái trá chứng kiến cảnh tượng tàn bạo này, thậm chí còn có vài tên buông lời hò reo cổ súy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Vu Na lại không biết điều nữa rồi sao?"
"Đừng làm hỏng nó chứ, thời buổi này kiếm đâu ra được phụ nữ 'chất lượng' như vậy."
Trì Tâm đứng lặng như tờ, khuôn mặt ngây thơ dường như bị cảnh tượng tàn bạo đó dọa cho thất thần.
Một bóng dáng cao lớn đột ngột chắn ngang tầm nhìn của cô.
"Chậc." Quý Du có phần thô bạo kéo vai cô. "Đừng nhìn nữa."
"Phó thủ lĩnh Quý đã về rồi sao?"
Gã Lý Thành đang hành hung quay đầu lại, nhìn thấy họ liền buông Vu Na đang đau đớn ra, sau đó tiến thẳng về phía họ.
Ánh mắt hung tợn của gã dừng lại trên Trì Tâm, dò xét: "Đây là ai?"
Quý Du khẽ nhích người, chắn Trì Tâm sau lưng mình. "Người mới."
Lý Thành sửng sốt, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Quý Du. "Cậu... vậy mà lại che chở cho cô ta sao?"
Quý Du cảnh cáo ném cho gã Lý Thành một ánh nhìn sắc lạnh, sau đó giơ tay ra hiệu cho Vu Na đang chật vật đứng dậy. "Vu Na, cô lại đây."
Vu Na khựng lại. Cô mím chặt môi, miễn cưỡng lê bước về phía họ.
Cô ôm eo, bước đi khập khiễng đầy đau đớn, nhưng dù vậy, đường cong cơ thể quyến rũ của cô vẫn ẩn hiện rõ nét dưới lớp áo quần.
Khi Vu Na đến gần, Trì Tâm mới nhìn rõ khuôn mặt xinh đẹp nhưng pha chút cứng cỏi, hiên ngang của cô.
Quý Du đẩy Trì Tâm đến trước mặt Vu Na. "Đây là người mới. Cô hãy chăm sóc cô ấy."
Anh ta ngừng một chút, bổ sung: "Chỉ cần dẫn cô ấy đi làm quen chỗ ở là được, tuyệt đối đừng để ý đến những chuyện khác."
Lúc này, không chỉ gã Lý Thành mà ngay cả trên khuôn mặt vô cảm của Vu Na cũng thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc sâu sắc.
Vu Na liếc nhìn Trì Tâm đang được che kín mít từ đầu đến chân. "Đây là... con gái sao?"
"Phải." Quý Du xác nhận.
Một tia bi thương thoáng qua đáy mắt Vu Na, nhưng cô không nói gì thêm.
Mèo Dịch Truyện
Quý Du cúi đầu nhìn Trì Tâm, giọng nói nghiêm nghị: "Cô đi theo cô ấy. Cô ấy bảo làm gì thì làm, không cho phép làm gì thì tuyệt đối đừng động vào. Nghe rõ chưa?"
Trì Tâm chớp chớp đôi mắt trong veo, khẽ gật đầu.
Ánh mắt Quý Du dịu lại đôi phần. Anh ta đưa tay xoa nhẹ đầu Trì Tâm, khẽ nói: "Ngoan."