Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 136



 

"Thế thì sao?" "Sống trên thế giới này, họ đau khổ.

 

Họ bận rộn, lo âu, không biết ngày mai sẽ ra sao." Nụ cười của hắn mang một chút điên loạn.

 

"Tôi muốn giải thoát cho họ." Một giọt mồ hôi lạnh buốt thấm dọc sống lưng Trì Tâm.

 

"Anh muốn hủy diệt nhân loại?" Cô nói.

 

"Không, đừng dùng từ 'hủy diệt'." Giọng hắn nhẹ nhàng. "Họ đâu muốn tồn tại. Chẳng ai thực sự muốn sống một cuộc đời đau khổ như vậy. Nhưng họ lại không đủ can đảm để chấm dứt nó. Tôi chỉ đơn thuần đang giúp họ thôi." Nhìn ánh mắt bình tĩnh mà điên cuồng của hắn, cô nói chậm rãi: "Cảnh Tu Bạch nói đúng, nếu anh muốn trả thù, hãy tìm những kẻ đã biến anh thành thế này. Anh không có quyền quyết định sinh tử của cả nhân loại.”

 

"Đừng nhắc đến trả thù trước mặt tôi!"

 

Hắn gào lên, đôi mắt đỏ ngầu, gần như sắp nổ tung.

 

"Chúng không đáng để tôi trả thù. Loài người là một chủng tộc tệ hại, chẳng có lý do gì để cứu vớt cả." Hắn hít sâu, chìa tay về phía cô: "Trì Tâm, cô là người tôi chọn. Cô là người phù hợp nhất để cùng tôi làm việc này. Hãy gia nhập với tôi." Trì Tâm nhìn bàn tay đưa ra trước mặt mình, từ từ nâng tay mình lên.

 

Thấy cô như muốn đồng ý, đôi mắt hắn sáng rực, bàn tay run lên vì kích động.

 

Cô giơ tay lên, đầu ngón tay gần chạm vào tay hắn, bỗng nhiên... vung mạnh một cái, hất phăng bàn tay kia sang bên.

 

Lâu Thần sững sờ, đôi mắt dài hẹp mở to kinh ngạc.

 

"Tôi là con người."

 

Trì Tâm nhẹ nhàng bước xuống giường, toát lên vẻ tao nhã, đứng thẳng người.

 

"Anh có thể chìm đắm trong giấc mộng viển vông đầy khoa trương của mình, nhưng với tư cách là một con người, tôi sẽ tìm mọi cách để ngăn chặn anh."

 

Cô khẽ nhướn mày, lầm bẩm: "Chỉ nói chuyện vài câu thôi mà giọng điệu của mình cũng nhiễm chút khoa trương từ anh ta rồi."

 

"Tóm lại, kế hoạch chiêu mộ của anh xem ra đã đổ vỡ." Cô tiếp lời: "Anh định ra đòn ngay lúc này, hay đợi đến lần hội ngộ kế tiếp?"

 

Lâu Thần rụt tay lại, ánh mắt lóe lên vô vàn sắc thái khó lường.

 

Ngay lúc Trì Tâm chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với cơn thịnh nộ của hắn, hắn lại bất ngờ hỏi:

 

“Trung nhị là gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tất cả sự cảnh giác mà cô vừa tích tụ bỗng chốc tan thành mây khói.

 

Nhìn gương mặt trẻ trung ấy — nếu không vì làn da tái nhợt cùng những đường gân xanh nổi cộm trên thái dương, hắn có thể dễ dàng bị nhầm là một thiếu niên thanh tú — cô bật ra câu hỏi:

 

"Anh bao nhiêu tuổi rồi?"

 

Lâu Thần khẽ nghiêng đầu, trầm tư một thoáng: "Hình như là 19."

 

Hắn nhíu mày, vẻ mặt đầy chán ghét: "Không nhớ rõ. Từ khi tôi còn rất nhỏ, ký ức của tôi chỉ là những mảng tối mịt trong phòng thí nghiệm c.h.ế.t tiệt đó. Tôi bị nhốt bao lâu cũng không rõ, cho đến khi... "

 

Nét mặt hắn méo mó, tựa như một con mãng xà độc bị chọc giận. Nhưng hắn không chịu nói tiếp.

Mèo Dịch Truyện

 

Trì Tâm hiểu ra.

 

Từ nhỏ, Lâu Thần đã bị nhốt trong phòng thí nghiệm. Có lẽ trong những năm tháng ngắn ngủi trước khi bị giam cầm, hắn chưa từng được dạy dỗ về các chuẩn mực xã hội.

 

Nghĩ đến đây, sự cảnh giác của cô bất giác vơi đi đôi chút.

 

"Cô vẫn chưa nói, trung nhị là gì?" Lâu Thần rõ ràng rất bận tâm chuyện này.

 

"Là năm hai trung học.” Trì Tâm đáp vu vơ, "Anh đặc biệt xâm nhập vào căn cứ này để mời tôi cùng... hủy diệt thế giới, phải không?" Lâu Thần sửa lại: "Là giúp loài người giải phóng."

 

Trì Tâm khẽ bật cười: "Giờ tôi đã từ chối, vậy anh định làm gì tiếp theo?”

 

Hắn sững sờ, dường như chưa từng nghĩ đến khả năng này. Hắn dường như đang trải qua một cuộc đấu tranh nội tâm dữ dội, rồi nói:

 

"Vậy thì, chúng ta là kẻ thù.”

 

Bỗng nhiên, Trì Tâm cảm thấy không gian xung quanh đột nhiên xuất hiện những gợn sóng nhè nhẹ.

 

"Trì Tâm, tôi rất tiếc vì cô không chọn tôi."

 

Giọng nói của hắn vang lên như đến từ một nơi rất xa, âm sắc vặn vẹo đến khó tin. "Cô rất mạnh, tốc độ trưởng thành quá nhanh. Tôi chỉ có thể kết liễu cô ngay tại đây."

 

Trần nhà bắt đầu rung lắc kịch liệt. Những mảnh vỡ kim loại lớn rơi rụng xuống, Trì Tâm nhanh chóng tránh sang bên, ánh mắt sắc lạnh như diều hâu khóa chặt mục tiêu vào Lâu Thần.