Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 151



 

"Họ." Trì Tâm mặt không đổi sắc, giơ tay chỉ về phía những t.h.i t.h.ể đàn ông đã nằm xuống.

 

"Họ?" Quý Du nhìn xác họ, lẩm bẩm đầy khó tin: "Những kẻ vô dụng này tuyệt đối không có khả năng làm được điều đó."

 

Trì Tâm quay đầu, ánh mắt lướt nhanh trao đổi với các cô gái.

 

Họ lập tức hiểu ý, cố nén tiếng cười. Khóe môi run rẩy, tạo nên biểu cảm kỳ quái, nửa như cười nửa như không.

 

Không tìm được lời giải thích hợp lý, Quý Du đành quay lại nhìn cô.

 

Trì Tâm ngay lập tức khoác lên mình vẻ yếu ớt, ngây thơ quen thuộc. Sau một hồi cân nhắc, anh ta chỉ vào nhóm Dương Dương, chất vấn: "Vậy còn họ, làm sao thoát ra được?"

 

"Tôi cũng chỉ vừa mới đến đây." Trì Tâm hờ hững đáp, phủi sạch mọi liên quan đến mình.

 

Quý Du không có bằng chứng. Dù lòng dấy lên nghi ngờ, anh ta cũng không thể chất vấn cô. Anh ta nhìn cô rất lâu, ánh mắt anh ta trở nên phức tạp khi bắt gặp đôi mắt trong veo không chút oán hận của cô. Yết hầu khẽ động, ẩn chứa sự d.a.o động khó tả.

 

Trì Tâm cũng nhìn thẳng vào anh ta, không chút né tránh. Sau một thoáng tính toán, cô quyết định đánh cược một phen.

 

"Quý Du." Lần đầu tiên cô gọi thẳng tên anh, Quý Du hơi khựng lại, gương mặt lập tức trở nên nghiêm nghị. "Nếu anh cảm thấy mình nợ tôi điều gì, thì hãy giúp đỡ những người này." Cô chỉ vào nhóm Dương Dương.

 

"Không!" Dương Dương lo lắng nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Trì Tâm, định thốt lên điều gì đó, nhưng cô chỉ nhẹ nhàng vỗ lên tay cô ấy, trấn an.

 

Cảm nhận được sự trấn an, dù lòng vẫn sốt ruột, Dương Dương đành giữ im lặng.

 

Ánh mắt Quý Du trở nên sâu thẳm. Anh ta nhìn cô, rồi lại nhìn sang nhóm các cô gái.

 

"Cô—"

 

"A——!"

 

Một tiếng hét thất thanh của phụ nữ bỗng vang lên, cao vút đến mức xé toạc sự hỗn loạn.

 

Trì Tâm khựng người lại, trong mắt thoáng hiện vẻ lo lắng chân thực.

 

Đó là... Vu Na.

 

Khốn kiếp!

 

Trong lúc Quý Du quay người nhìn về phía tiếng hét, Trì Tâm tranh thủ nhét nhanh vài khẩu s.ú.n.g vào tay Dương Dương và nhóm cô gái.

 

"Hãy đợi tôi." Cô dặn dò nhỏ nhẹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Trước khi Quý Du kịp quay lại, cô đã xoay người, lao đi như một con báo săn mồi. Mái tóc đen tuyền lướt ngược ra sau theo từng bước chạy, để lại một làn hương lạnh lẽo thoáng qua ngay trước mặt anh.

 

Quý Du sững sờ, sắc mặt anh ta lập tức biến đổi.

 

"Này!" Anh ta hét lớn. Quay lại nhìn nhóm Dương Dương đang lúng túng giấu s.ú.n.g sau lưng, ánh mắt đầy vẻ bối rối, Quý Du không khỏi thầm rủa. Lập tức, anh ta lao theo Trì Tâm.

 

Trì Tâm không để tâm liệu anh ta có đuổi theo hay không, cô chỉ một lòng lao về phía nơi phát ra tiếng hét.

 

Khu sinh hoạt của phụ nữ trong căn cứ lúc này cũng chìm trong hỗn loạn.

 

Vu Na đang quỳ sụp giữa một vũng máu, ánh mắt cô tràn ngập kinh hãi.

 

"Vu Na!" Trì Tâm lao đến, quỳ xuống, nắm lấy vai Vu Na. "Nhìn tôi đi!"

 

"Trì Tâm... Trì Tâm!" Đôi mắt đờ đẫn của Vu Na khẽ lay động, trong ánh nhìn trống rỗng ấy, hình bóng Trì Tâm phản chiếu rõ nét.

 

Nước mắt bất ngờ vỡ òa như đê vỡ: "Cứu Ai Hy! Xin cô cứu Ai Hy!"

 

Trái tim Trì Tâm bỗng quặn thắt. "Ai Hy đâu rồi?"

 

Vu Na run rẩy giơ tay, chỉ về một hướng.

Mèo Dịch Truyện

 

Cô nhìn theo. Trong màn tuyết trắng xóa và lùm cây rậm rạp, một bóng hình lông trắng mờ ảo ẩn hiện.

 

Lần đầu tiên, cô không thể nhận ra đó là gì. Nhưng khi nhìn kỹ hơn, một cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng cô.

 

Trì Tâm buông vai Vu Na, từ từ đứng lên, vững chãi chắn trước cô. Ánh mắt cô kiên quyết nhìn thẳng về phía đó.

 

Một đôi mắt vàng rực, to lớn và sắc lẹm, đón lấy ánh nhìn không chút nao núng của cô.

 

Dường như cảm nhận được mối đe dọa từ Trì Tâm, bụi cây sột soạt vài tiếng rồi xao động mạnh. Một con quái vật khổng lồ, tựa một ngọn đồi nhỏ, sừng sững bước ra từ chỗ ẩn nấp.

 

Cô nghẹn thở, ánh mắt kinh ngạc di chuyển lên từng chi tiết của nó.

 

Một con sói khổng lồ với cơ thể hoàn hảo. Đây chắc chắn là Vua Sói, kẻ thống lĩnh bầy sói tấn công căn cứ lần này.

 

Vua Sói nhìn chằm chằm vào cô. Đôi mắt vàng óng ánh của nó ẩn chứa sự thận trọng xen lẫn kiêu ngạo của một bậc thống trị. Trong miệng nó, phần cổ áo của Ai Hy bị ngoạm chặt. Cô bé đã ngất lịm đi vì kinh hoàng, thân thể mềm nhũn như không còn chút sinh lực.

 

Áp lực kinh hoàng từ Vua Sói đè nặng lên Trì Tâm, mang theo sự uy h.i.ế.p nguyên thủy của loài dã thú. Đó là nỗi sợ hãi sâu thẳm, hằn sâu trong bản năng di truyền của con người khi đối mặt với mãnh thú.