Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 185



 

Tâm trạng Trì Tâm có chút phức tạp.

 

Cô biết chuyện này không thể trách đoàn nhân vật chính, nhưng vẫn hỏi tiếp: "Đã đi rồi thì sao các anh biết chuyện xảy ra ở đây?" "Chúng tôi gặp một nhóm người trên đường." Úc Tương nói: "Họ nói vừa từ một nơi gọi là 'Chợ' trở về..." Ánh đèn Trì Tâm đang cầm run lên, trên khuôn mặt quay lưng về phía họ, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Chợ ư?" "Đúng vậy, cô cũng nghe nói sao?" Úc Tương tiếp tục nói: "Chúng tôi không biết nơi đó nhưng đối phương thấy chúng tôi không biết thì định g.i.ế.c chúng tôi tại chỗ, may mà Tu Bạch ra mặt thương lượng. Trời ạ, rõ ràng không nói một câu thông tin nào nhưng đối phương lại tưởng chúng tôi đang định đến 'Chợ' đó, tôi thật sự thán phục tài năng thêu dệt chuyện tưởng như thật của chúng đến mức cúi mình sát đất."

 

"Úc Tương." Cảnh Tu Bạch cảnh cáo.

 

". Trì Tâm nói: "Tôi cũng nghe nói trong căn cứ này, bọn chúng định đưa Dương Dương và những người khác đi bán."

 

"Dương Dương và những người khác còn sống sao?" Giọng Khương Từ Quân có chút run rẩy, ngập tràn kinh ngạc: "Vừa nãy cô hỏi người đó các cô gái bị nhốt ở đâu, là Dương Dương và những người khác sao?"

 

"Còn sống." Trì Tâm trước tiên đưa ra câu trả lời khẳng định: "Những tên khốn này để đổi vật tư và tin tức ở chợ nên cố ý để lại mấy cô gái không giết."

 

"Bán phụ nữ?" Giọng Úc Tương cứng lại: "Chúng nghĩ mình là những kẻ nắm giữ quyền sinh sát sao?"

 

Trì Tâm sửng sốt một chút, quyết định phớt lờ anh ta: "Phụ nữ trong căn cứ này, chẳng khác nào vật trao đổi và hàng hóa. Tôi vẫn luôn ở lại đây không dám ra tay, chính là sợ làm hại đến các cô gái đó."

 

Cô nói khá ẩn ý nhưng mấy người này đều không phải dạng ngốc nghếch, họ phản ứng một chút cũng hiểu rõ hàm ý sâu xa của cô. "Lũ súc sinh này!" Khương Từ Quân nghiến răng nghiến lợi, giọng nói ôn nhu của cô lần đầu tiên lộ ra sự căm hận rõ ràng đến vậy.

 

"Cô muốn cứu những cô gái này ra ngoài không?" Úc Tương do dự một chút: "Nhưng Trì Tâm... ngay cả khi cứu được các cô ấy ra ngoài, cô cũng không thể bảo vệ các cô ấy cả đời."

Mèo Dịch Truyện

 

Cảnh Tu Bạch không nói gì, ánh mắt anh dừng lại trên bóng lưng kiên định của Trì Tâm phía trước.

 

Lưng Trì Tâm không hề xao động: "Tôi tự có kế hoạch. Bây giờ nói trước đi, các anh moi được thông tin gì từ miệng bọn chúng?"

 

Úc Tương: "Bọn chúng nói, chúng tôi đến đây vẫn còn sớm, vừa có một căn cứ cấp L bị đánh sập, mấy ngày nữa sẽ có một nhóm phụ nữ bị cưỡng ép đưa đến để rao bán..."

 

Anh ta sững sờ kinh hãi: "Không phải đang nói đến Dương Dương và những người khác chứ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Trì Tâm khóe môi cong lên lạnh lẽo: "Hiển nhiên là vậy."

 

"Lũ súc sinh khốn kiếp này!" Giọng Úc Tương lớn đến mức át cả Khương Từ Quân, chấn động khiến một ít đất đá trên vách đường hầm rơi lả tả.

 

"Anh có thể nhỏ giọng một chút không?" Trì Tâm thực sự không thể chịu đựng nổi, quay đầu trừng mắt nhìn anh ta.

 

Cô vốn đã lâu không thay trang phục chiến đấu, lại vừa trải qua một trận giao tranh nên toàn thân bẩn thỉu, thêm chút đất đá nữa, cô sẽ không thể chịu nổi nữa.

 

Úc Tương lập tức làm động tác cầu xin tha thứ.

 

"Tôi chỉ là... ôi, thời mạt thế này quả thực là cơ hội để lũ súc sinh phơi bày bản chất tàn bạo." Úc Tương hạ giọng nói: "May mà cô đã đến, Trì Tâm."

 

"Đúng vậy." Khương Từ Quân cũng tiếp lời: "Nếu không có cô, e rằng các cô ấy đã bị đem bán từ lâu rồi."

 

Trì Tâm mím môi, vẫn chưa quen với những lời cảm kích này, cô tiếp tục hỏi: "Vậy thì, các anh tìm ra căn cứ này bằng cách nào?"

 

"Tu Bạch đã thu thập được thông tin về căn cứ chuyên buôn bán phụ nữ, khi chúng tôi đang trên đường đến đây thì chạm trán với người của căn cứ đó." Úc Tương nói: "Chúng ngang ngược muốn cướp đồ của chúng tôi, thậm chí còn muốn g.i.ế.c người diệt khẩu."

 

Trì Tâm đột nhiên hiểu ra: "Vậy là chúng đều đã c.h.ế.t sạch rồi sao?"

 

"Chúng tôi không thể đứng yên mà chịu c.h.ế.t được."

 

"Không phải vì thế." Trì Tâm đơn giản kể lại chuyện cô đã làm suy yếu căn cứ bằng thuốc, và bọn chúng phái người đến 'Chợ Đen' để mua thuốc giải độc: "Xem ra bọn chúng mãi mãi cũng không đợi được thuốc giải rồi."

 

Ba người không ngờ lại có chuyện này, đều sửng sốt, tiếng thở dài vừa ngán ngẩm vừa bất lực vang lên trong đường hầm chật hẹp.