Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 199



 

Cô lúc này mới nhìn rõ dáng vẻ của Cảnh Tu Bạch.

 

Có lẽ do cường độ vận động cao trước đó, lồng n.g.ự.c Cảnh Tu Bạch đang phập phồng.

 

Còn trên mặt anh...

 

Trì Tâm ngẩng đầu đụng phải đôi mắt lộ rõ vẻ lo lắng, sáng rực như có lửa của anh, nhất thời ngẩn người.

 

Anh không đeo kính nữa.

 

Mái tóc đen nhánh của anh được vuốt ngược ra sau, để lộ vầng trán cao. Sự điên cuồng và giận dữ bị kìm nén bấy lâu giờ không chút kiêng dè trút xuống Trì Tâm, nhuộm một màu sắc khác lạ lên gương mặt vốn luôn điềm tĩnh, lạnh lùng của anh.

 

"Nếu tôi vừa rồi không đến kịp, nếu tôi chậm thêm một chút, cô sẽ chết... Cô có biết không?"

 

Giọng Cảnh Tu Bạch khi cất lời lần nữa, mang theo một sự run rẩy rất nhỏ, nhưng không thể nào bỏ qua.

 

Khuôn mặt này cực đẹp, Trì Tâm vẫn luôn biết.

 

Nhưng từ khi cô quen biết Cảnh Tu Bạch, kể cả trong phim, chưa từng thấy anh bộc lộ cảm xúc rõ ràng đến vậy. Điều này khiến cả con người anh như bùng cháy dữ dội, phá vỡ hoàn toàn vẻ lạnh lùng và giả tạo mà anh luôn che giấu.

 

Trì Tâm nhìn anh. "Hóa ra anh không hề cận thị sao?" cô bất ngờ hỏi.

 

Trên khuôn mặt ửng hồng của Cảnh Tu Bạch hiện lên vẻ ngẩn ngơ rõ ràng.

 

Anh theo thói quen muốn sờ gọng kính trên sống mũi nhưng lại sờ vào khoảng không, lộ ra vẻ không được tự nhiên.

 

Anh khẽ hắng giọng, quay mặt đi: "Úc Tương, đừng đứng ngây ra đó."

 

Nếu anh không đỏ cả tai và không thể che giấu được những ngón tay đang run nhẹ trước mặt Trì Tâm thì có lẽ cô đã tin vào sự bình tĩnh của anh.

 

Trì Tâm nhếch miệng, vẻ mặt lạnh lùng sau cuộc đối đầu sinh tử chợt trở nên sống động.

 

Nhưng chưa kịp mở miệng, tiếng rền vang khổng lồ bao trùm bầu trời.

 

Chiếc trực thăng vận tải lớn nhất, từ nãy giờ vẫn lơ lửng, cuối cùng cũng tham chiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nó lượn lờ trên không trung như một con cá voi khổng lồ bằng kim loại.

 

Cửa khoang vận chuyển từ từ hé mở.

 

Trì Tâm nhìn chăm chú, trong mắt hiện lên một tia chấn động mạnh. Cô theo phản xạ bản năng, đè Cảnh Tu Bạch xuống, nắm lấy cánh tay anh và kéo anh điên cuồng về phía trước!

 

"Đi! Nhanh!"

 

Khi lướt qua Khương Từ Quân, cô cũng túm lấy cô ấy. "Chuyện gì thế?" Úc Tương ngỡ ngàng, vẫn chưa hoàn hồn sau màn trình diễn vừa rồi của Trì Tâm. Thấy ba người kia đều bỏ chạy, anh ta cũng vội vàng đuổi theo.

 

Anh ta ngơ ngác quay đầu lại nhìn, lập tức phát ra lời cảm thán kinh điển: "Chết tiệt!"

 

Chỉ thấy từ cửa máy bay vận tải, vài chiếc mô tô chiến đấu bọc thép màu đen kịt theo đường trượt được thả xuống.

 

Chúng gầm rú chói tai, lao thẳng về phía họ!

 

Mèo Dịch Truyện

"Tìm chỗ ẩn nấp!"

 

Trước đó để có tầm nhìn ném bom, cô đã cố ý chọn một bãi đất trống. Nếu không nhanh chóng rời đi, vài người họ chẳng khác gì mục tiêu khổng lồ.

 

Trì Tâm ném cho mỗi người một khẩu s.ú.n.g trường b.ắ.n tỉa. Nhận ra vẻ hoài nghi trên mặt mọi người, cô chỉ kịp thốt lên: "Sẽ giải thích sau!"

 

Ẩn mình sau một thân cây lớn, Trì Tâm hé nửa người, b.ắ.n vài phát liên tiếp. Những tay đua dẫn đầu bị trúng đạn vào đầu, những chiếc mô tô mất lái gầm rú lao về phía trước, chao đảo rồi đổ sập xuống đất cách đó không xa.

 

Cảnh Tu Bạch lúc này đã bình tĩnh lại. Do đã tiêu hao quá nhiều năng lượng để khống chế cục diện trước đó, anh không sử dụng dị năng mà dùng khẩu s.ú.n.g Trì Tâm vừa đưa để tấn công.

 

Anh và Trì Tâm dựa lưng vào nhau, giữa tiếng s.ú.n.g đinh tai, anh nghe thấy giọng nói trầm ổn của cô.

 

"Có một hoặc vài khí cụ bay đang giam giữ rất nhiều cô gái." Trì Tâm nói nhỏ: "Anh có thể xác định được họ ở đâu không?"

 

Cô đã cố gắng tìm kiếm nhưng giọng nói của những cô gái giữa sự hỗn loạn này thực sự quá yếu ớt. Khi tựa vào lưng Cảnh Tu Bạch, cô chợt nảy ra một ý nghĩ: liệu anh có biết gì đó không?

 

Cảnh Tu Bạch b.ắ.n một phát, ánh mắt nghiêng nhìn Trì Tâm, đầy vẻ dò xét.

 

Không còn gọng kính che khuất, đôi mắt Trì Tâm bừng sáng vẻ đẹp sắc sảo, ẩn chứa sự quyết đoán. "Trong số tất cả, chỉ có con tàu bay khổng lồ kia mới đủ chỗ chứa nhiều người như vậy; họ chắc chắn đang ở trên đó." Cảnh Tu Bạch khẽ đáp, ánh mắt anh dán chặt vào Trì Tâm: "Cô đang ấp ủ một ý nghĩ nguy hiểm phải không?"